Thật Giả Khó Lường - 3
Cập nhật lúc: 2025-07-29 21:46:26
Má Vương thở dài, vẻ mặt ấm ức:
“Đại thiếu gia , dọn phần cho cô. Nếu chúng dám phục vụ, sẽ đuổi hết chúng ."
"Tiểu thư, chúng cũng chỉ là bình thường, dám cãi lời…”
Má Vương đầy áy náy, rõ ràng bà giúp , nhưng hiện giờ ông bà chủ nhà, đại thiếu gia đe dọa, ai cũng sợ mất việc.
“Là đấy!” Cố Nhược Từ ngẩng cao đầu, vẻ mặt vô cùng đắc ý.
“Cô con cháu nhà họ Cố, dựa cái gì mà ăn cơm nhà Cố? Từ giờ trở , tất cả thứ trong nhà họ Cố sẽ liên quan gì đến cô! Biết điều thì cút !”
“Tất cả những việc , ba ?”
“Dù họ cũng sẽ đồng ý thôi!”
“Em gái lưu lạc bên ngoài chịu khổ là do cô gây , giờ cô còn dám sống yên trong căn phòng nhất nhà, tiếp tục mang danh tiểu thư Nhà họ Cố? Cô còn hổ !”
thật sự sự ngu ngốc của Cố Nhược Từ cho đau đầu.
Thái độ hôm qua của cha chẳng đủ rõ ràng ?
Mà tưởng họ đang về phía ? Ngu hết phần thiên hạ !
sang với má Vương:
“Bà đừng bậy. Dọn phần ăn sáng cho . Nếu sự đồng ý của , quyền động đến bất kỳ nào trong nhà họ Cố.”
“Dạ !”
Má Vương lời đảm bảo của , lập tức vui vẻ bếp.
“ xem ai dám!”
Cố Nhược Từ gào lên lưng, nhưng chẳng ai buồn quan tâm.
coi lời như xì , ồn ào vô dụng.
Lúc , Ninh Nguyệt mở miệng chêm một câu đầy cay nghiệt:
“Chị , cướp lấy cuộc đời khác, một chuyên tráo con như ăn trộm… mà chị chẳng thấy hổ chút nào nhỉ?”
Ninh Nguyệt mặt đầy vẻ mỉa mai châm chọc.
khuôn mặt giống hệt Cố Nhược Từ của cô , chỉ cảm thấy đúng là giống từ mặt tới não, cùng một loại ngu.
Cái kiểu xanh chính hiệu của Ninh Nguyệt, thật sự là… ngu tới mức khiến buồn so đo.
Thấy thèm để ý, cô tiếp tục giở giọng châm biếm:
“Cũng đúng thôi, chị cha cưng chiều, gì mà chẳng . Không giống , về đến nhà lâu như , mà cha vẫn hỏi han câu nào.”
nhàn nhạt cô :
“Giờ gọi cha , thấy sớm ?”
“Gì cơ?”
“Cha còn xác nhận cô là con ruột của họ, cô tự cho là đại tiểu thư nhà họ Cố ?”
Ninh Nguyệt lập tức phản bác:
“ xét nghiệm huyết thống với trai , đương nhiên là con ruột cha !”
Nhìn vẻ mặt đầy chắc chắn đó, vẻ cô thật sự tin là con gái của nhà họ Cố.
Đến lượt hoang mang.
Cô Cố Nhược Từ là con ruột ? Vậy thì hai bọn họ gặp ?
còn nghĩ thông, thì nhận tin nhắn của cha gọi đến công ty gặp họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/that-gia-kho-luong/3.html.]
Cố Nhược Từ và Ninh Nguyệt còn định thêm gì đó, chẳng buồn quan tâm, xoay rời .
Tới công ty, sắc mặt cha vô cùng nghiêm trọng, khiến càng thêm khó hiểu.
“Có chuyện gì thể ở nhà ạ?”
Cha trầm giọng:
“Kết quả xét nghiệm . Cố Nhược Từ thật sự con ruột của ba .”
biểu hiện gì, điều trong dự đoán.
“Chuyện sớm đoán . tránh mặt hai đó?”
đoán cha cố ý hẹn ở công ty là để tránh mặt Cố Nhược Từ và Ninh Nguyệt, nhưng vẫn hiểu tại tránh?
Cha hít một sâu:
“Cố Nhược Từ và Ninh Nguyệt là em ruột, là con của bảo mẫu từng trong nhà năm đó. Hôm qua ba cho trợ lý điều tra bảo mẫu đó, hôm nay kết quả giám định , thì báo cáo điều tra cũng đến.”
cau mày: “Kết quả thế nào?”
Cha đáp:
“Bảo mẫu đó đúng là sinh con trong bệnh viện năm đó, nhưng khi nghỉ việc ở nhà , đứa con trai liền biến mất."
"Bà với bên ngoài rằng con trai mất sớm, nhưng bất kỳ bệnh viện nào tiếp nhận lưu hồ sơ về cái gọi là ‘đứa trẻ c.h.ế.t yểu’ .”
Hạt Dẻ Rang Đường
Lúc , kìm nổi nữa, bật :
“Ba nghi ngờ… đàn bà lòng độc ác đó vứt bỏ ruột của con!”
Sắc mặt cha cũng vô cùng khó coi:
“Thời gian trôi qua quá lâu, chúng tra bất kỳ thông tin nào về đứa bé đó.
Giờ chỉ còn bảo mẫu , là duy nhất tung tích con.”
siết chặt tay:
“Vậy thì tìm bà , dù dùng cách cũng hỏi bằng !”
Cha nặng nề lắc đầu:
“Người đó… biến mất.”
5.
“Vậy ba định thế nào?”
hỏi. Họ gọi đến công ty để chuyện , chứng tỏ trong lòng kế hoạch rõ ràng.
Cha gằn từng chữ, ánh mắt lạnh lùng:
“Hổ dữ còn ăn thịt con. Một bảo mẫu mà dám mạo hiểm đến mức tráo đổi con cái, chứng tỏ bà quan tâm đến con ruột của . Vậy thì chúng dùng hai đứa con của bà , dụ bà tự chui .”
Trong mắt cha là nỗi hận sâu sắc vì từng một bảo mẫu qua mặt, khiến con trai ruột thất lạc suốt bao năm.
nhíu mày:
“ ở buổi tiệc hôm Cố Nhược Từ và Ninh Nguyệt ầm một trận lớn như , mà bà vẫn xuất hiện. Bà chắc sẽ lộ mặt vì con cái .”
trầm ngâm một chút tiếp:
“Cũng thể, chính vì Ninh Nguyệt đến nhà họ Cố, bà lo sợ chuyện tráo con bại lộ, sẽ tù, nên mới lặn mất tăm.”
Cha , cùng gật đầu, đồng ý với suy đoán của .
Mẹ thì bắt đầu lo lắng:
“Vậy giờ đây? Anh trai con thất lạc bên ngoài nhiều năm như thế… nếu tìm thì ?”
Cha ôm lấy để an ủi. vẫn giữ vẻ bình tĩnh:
“Chỉ là một bảo mẫu, thế lực , bà thể trốn bao xa? Chúng tìm , là vì hiểu rõ bà , nên tay từ .
những từng cận với bà , chắc chắn sẽ bà trốn ở .”