Thất nghiệp, tôi đến địa phủ làm công chức - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-14 21:46:01
Buổi sáng hé, ánh nắng mặt trời chiếu rọi khắp thành phố Xuân Tầm. Khu chợ Xuân Cảnh bắt đầu ồn ào tiếng qua kẻ hơn. Tiếng rao, tiếng hò vang lên từ khắp nơi trong khu chợ. Ở một quán bán đồ ăn sáng nhỏ, bà Lộc nhanh tay khuấy đều nồi nước lèo của , gọi vọng lên tầng :
" Tiểu Thanh, xuống đây giúp . "
Lộc Trúc Thanh một tiếng nhanh chóng cột bừa mái tóc dài của lên. Cô bước xuống nhà, bắt đầu phụ dọn hàng quán bán. Nhà của Lộc Trúc Thanh chỉ là một ngôi nhà bình thương hai lầu ở khu chợ Xuân Cảnh . Tầng thì để ba Lộc bày bán đồ ăn sáng và bán đồ ăn vặt buổi tối. Còn tầng thì cho cả nhà sinh sống.
Cô năm nay 25 tuổi, nghiệp ngành công nghệ thông tin hai năm nhưng vẫn đang trong tình trạng thất nghiệp. Ai bảo thị trường việc bây giờ quá khó khăn. Không chỉ yêu cầu đủ loại bằng cấp, còn yêu cầu cả kinh nghiệm việc. Với một sinh viên trường như Lộc Trúc Thanh thì gì kinh nghiệm việc . Cứ thế cô thất nghiệp hai năm.
À , nếu như thì oan uổng cho Lộc Trúc Thanh quá. Vì thật ngoài giờ vụ giúp gia đình buôn bán thì cô còn thường những công việc freelance nữa. Tuy kiếm bao nhiêu nhưng vẫn đồng đồng .
Đang lúc thẫn thờ thì một tiếng the thé truyền đến tai. Nghe cái tiếng , Trúc Thanh bĩu môi. Còn ai xa lạ ngoài bà thím Cữu Di nữa chứ.
" Tiểu Thanh , nay con nghiệp hả? Đi ở ? "
Tiểu Thanh lãng tránh nhưng Cữu Di buông tha cho cô tiếp tục hỏi:
" Thím con nghiệp ngành công nghệ thông tin. Ngành đó kiếm nhiều tiền lắm con hả? "
" A... ạ. Con vẫn tìm công việc phù hợp. "
Nói Trúc Thanh cúi gằm mặt xuống. Cô thật chỉ đuổi bà béo Cữu Di thôi. Tuần nào bà cũng tới đây hỏi cô mấy câu như . Ngay khi cô là tìm việc , thế nào bà cũng sẽ cô như như khoe khoang con gái của bà .
Quả thực như Trúc Thanh suy nghĩ. Cữu Di chẹp chẹp miệng, ăn nhóp nhép vài đũa mì vắt :
" Tiểu Thanh , con nghiệp thì phụ ba con chứ. Ba con nuôi con ăn học tới chừng , con thể cứ dựa cha . Như Tiểu Phỉ nhà thím , con bé nghiệp cùng lúc với con mà giờ là phó phòng . Thím bây giờ nhờ hết nó đấy. "
Trúc Thanh mệt mỏi chỉ cho qua chuyện. Cữu Di nếu là khách nhà cô thì cô sớm đuổi . Bữa nào rảnh rỗi cũng qua đây ăn sáng khoe khoang với cô. Hừ mà bực cả tai.
Sau khi dọn dẹp cửa hàng ăn trưa xong thì Trúc Thanh tiếp tục rải CV khắp công ty tiếp. Không là cô cố gắng kiếm việc nhưng thật sự ngành quá sức cạnh tranh. Huống chi bây giờ cái AI chat gpt càng cho ngành trở nên suy thoái hơn. Cô cũng khổ tâm lắm chứ bộ.
Trúc Thanh bây giờ chỉ kiếm việc thôi. Cô cũng kĩ càng thông tin của các công ty mà chỉ lo click chuột liên tục. Cô mặt bà thím Cữu Di đó sài sể chê bai thêm nào nữa .
Ngay khi cô click chuột xong hết các công ty ngày hôm nay cần nộp hồ sơ thì một thông báo tin nhắn liền gửi tới. Lộc Trúc Thanh giật , gì ? Mới nộp hồ sơ đây mà? Cô hồi hộp, hít sâu một bấm hộp thoại.
Một tin nhắn gửi tới một phút , là tin nhắn trả lời mail gửi CV của cô. Cô khẽ nuốt nước bọt một tiếng nhấp xem. Thời gian như ngừng , ánh mắt của Trúc Thanh chuyển từ hồi hộp sang thể tin cuối cùng là vui sướng. Cô việc !!!
Một công ty chấp nhận CV việc của cô. Cô tuyển bên ghi chép sổ sách của công ty đó. Dù chuyên ngành của cô nhưng miễn là việc thì cô đều vui vẻ chấp nhận. Trúc Thanh vui tới mức nở hoa, tiếp tục mail mà chạy thẳng qua chỗ ba để khoe khoang.
" Ba , con việc . Con một công ty nhận việc ghi chép sổ sách cho . "
Bà Lộc cũng bất ngờ. Bà vui mừng nắm tay con gái hỏi :
" Có thật con? Công ty gì ? Làm ở ? Công việc ? "
" Từ từ thôi . Công ty hình như liên quan tới bất động sản . Con thấy ghi "Địa" gì đó. Làm việc cũng gần nhà lắm. Đi qua khu phía nam là tới . Con bên ghi chép sổ sách đó . Cuối cùng con gái cũng việc . "
Bà Lộc cũng xúc động theo Trúc Thanh. Bà cũng lo lắng con sẽ kiếm công việc , phản buôn bán vất vả như vợ chồng bà. Nhiều Cữu Di nhà đối diện qua ăn sáng móc mỉa con bà, bà cũng sót lắm chứ. Giờ thì , con bà tìm việc .
" Ngày mai phỏng vấn hả con? "
" Dạ. Mai tầm bảy giờ rưỡi con sẽ qua đó. Tối nay nhà ăn tiệc một chút nha . "
" Được , để chuẩn ngay. "
.....
Sáng hôm , Lộc Trúc Thanh thức dậy với tâm trạng cực kì . Tối hôm qua cô học học và tập dợt buổi phỏng vấn nhiều . Kì cô chắc chắn sẽ một công việc định. Sẽ để ai dị nghị chê cô nữa.
Lộc Trúc Thanh nhanh chóng vệ sinh cá nhân sửa soạn xong xuống nhà ăn sáng. Lần phỏng vấn cô chuẩn thật để là chỉ nhận cô ngay lập tức.
Quãng đường từ nhà cô đến công ty đó cũng xa lắm. Nhà cô ở phía đông thành phố, còn công ty ở phía nam thành phố, gần miếu thờ thần hoàng lớn nhất trong thành phố. Lộc Trúc Thanh bộ từ từ theo hướng dẫn của map đến nơi phỏng vấn.
Khi đến nơi, cô thấy công ty nào cả mà chỉ thấy mỗi cái miếu thờ thần hoàng. Lộc Trúc Thanh nghi ngờ, mở map nữa thì thấy đúng theo địa chỉ ghi trong mail mà. Sao thấy gì hết?
Lộc Trúc Thanh nhắn tin đến mail hôm qua gửi cho cô. Khoảng vài phút mail hồi âm . Trong tin nhắn thì bên đó là cô gõ cửa ở miếu thờ thần hoàng ba cái mở cửa thì mới thấy chỗ . Lộc Trúc Thanh bán tín bán nghi. Bên trong miếu công ty á? Sao nó cứ là lạ cái kiểu gì ?
bằng một lý do thần kì nào, cô vẫn theo. Cô gõ ba cái cửa miếu mở cửa miếu . Vừa mở , Lộc Trúc Thanh suýt nghi ngờ mắt khúc xạ ánh sáng . Thật sự trong miếu công ty thật ?
Nhìn dòng xếp hàng đông như trẩy hội thấy điểm đầu ở , Lộc Trúc Thanh thở dài. Hồi nãy cô còn tự tin chính lắm nhưng bây giờ thì còn nữa. Nhìn hàng xếp hàng dài để chờ phỏng vấn như , dễ gì cô nhận .
Lộc Trúc Thanh ngậm ngùi tìm một chỗ xếp hàng. Cô hàng dài như thế cũng khỏi nuốt nước bọt. Cô đánh bạo, khẽ lay vai đằng .
Người đằng cũng cô. Là một cô gái còn khá trẻ, mái tóc dài xoăn lơi, mặc chiếc váy hai dây lụa trắng gợi cảm. Lộc Trúc Thanh nghi ngờ nhân sinh. Phỏng vấn mà ăn mặc như cũng á hả?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/that-nghiep-toi-den-dia-phu-lam-cong-chuc/chuong-1.html.]
Cô gái thấy Trúc Thanh gọi cũng lịch sự đáp :
" Cô hỏi gì? "
" À ừ thì hỏi là khi nào tới lượt trong đó ? thấy điểm đầu ở luôn . "
" . Số thứ tự của là 687390, của cô là 687391. Chắc cũng lâu đó. "
Lộc Trúc Thanh thì nữa nghệt mặt . Cô chắc chắn hỏi :
" 687391 á? "
Xóm nhỏ có anh.
Nếu có gì thắc mắc thì hãy liên hệ với ad qua page trên phở bò: Xóm nhỏ có anh
" . Cô thì cô là 687391. "
Lúc Lộc Trúc Thanh thật sự suy sụp lắm . Hơn sáu trăm ngàn đến phỏng vấn xin việc. Công ty quy mô còn lớn hơn cả NASA luôn trời?
Cô tiếp tục ngoan ngoãn xếp hàng. sự nhàm chán khi rảnh rỗi nữa khiến cô đưa tay chọc chọc đằng . Cô gái đằng vẫn đầu hỏi cô việc gì?
Lộc Trúc Thanh ho nhẹ một tiếng. Việc hỏi kì cục nhưng mà cô thật sự tò mò quá.
" Chị gì ơi, phỏng vấn mà mặc đồ như vẫn hả? Ý em là... chê nó nhưng mà hình như nó phù hợp lắm á. Mình áo sơ mi quần tây đen đến đây phỏng vấn tiếp. Em giữ chỗ cho chị. "
Cô gái đó sửng sốt một chút chắc chắn hỏi :
" Đi phỏng vấn? Phỏng vấn cái gì? "
" Thì là phỏng vấn công việc đó. Không đang xếp hàng chờ tới lượt phỏng vấn ? "
Như chợt hiểu điều gì đó, cô gái xinh đó liền một trận, giữ hình tượng chút nào. Lộc Trúc Thanh cũng hổ gãi tai, cô cái gì mắc lắm ? Sau khi xong một trận thì cô gái cũng dừng . Cô bấm bấm cái gì đó cái đồng hồ đeo tay. Khoảng vài phút hai ba mặc đồ đen bước tới.
Cô nghiêm túc trở chào những đó. Xong mới với cô:
" Cô phỏng vấn việc thì theo các vị . Họ sẽ dẫn cô tới chỗ phỏng vấn, chỗ là xếp hàng phỏng vấn . "
Lúc Lộc Trúc Thanh mới ngỡ ngàng nhận nhầm chỗ. Cô hổ cúi đầu cảm ơn cô gái đó nhanh chóng bước khỏi hàng theo những .
Những mặc đồ đen đó nhanh chậm đưa cô tới một cánh cửa. Vừa bước liền phát hiện đây là một cái thang máy. Lộc Trúc Thanh ngoan ngoãn bọn họ bấm bấm thang máy bắt đầu di chuyển. mà kì lạ thật, thang máy di chuyển mà hề cảm giác gì hết ? Cơ sở vật chất của công ty vip quá. Đi thang máy cảm nhận bất kỳ thứ gì luôn.
Khi tới nơi, những áo đen kêu cô tự mở cửa . Họ liền rời . Lộc Trúc Thanh cũng im lặng theo hướng dẫn của họ. Sau khi rời khỏi thang máy, cô thấy một đại sảnh lớn. Trong đại sảnh tấp nập qua kẻ , ai nấy đều mặc áo sơ mi đen hoặc áo sơ mi trắng, mang đến một cảm giác công sở đến khó tả.
Lộc Trúc Thanh đến một căn phòng ở cuối đại sảnh. Sau khi gõ cửa ba tiếng liền thấy một giọng trầm thấp đầy từ tính vang lên:
" Mời . "
Cô từ từ mở cửa bước . Vừa thấy bên trong, cô liền sững sờ. Đây là minh tinh điện ảnh nào ?
Trước mặt cô là hai đàn ông trai phong độ còn hơn cả diễn viên điện ảnh. Người bên trái thì mặc áo sơ mi đen, đeo kính nửa gọng đang chăm chú tài liệu bàn. Còn bên thì mặc áo sơ mi trắng đang khuấy khuấy ly cafe trong tay, thấy cô liền nở nụ đón tiếp.
Lộc Trúc Thanh từ trong sự giật tỉnh . Cô mới thất thố trai ? thật sự họ trai đó. Nhìn tưởng là minh tinh thật đấy.
Người đàn ông mặc áo sơ mi trắng hiệu cho cô xuống bắt đầu giới thiệu:
" Chào cô, tên là Tạ Tất Diên. Còn kế là Phạm Vô Kình. Hai chúng sẽ là phỏng vấn cô. Cho hỏi cô tên gì? "
" tên là Lộc Trúc Thanh. "
" Lộc Trúc Thanh ... " - Tạ Tất Diên đưa tay hộc bàn tìm kiếm cái gì đó. Một hồi lôi cái CV của cô đặt lên bàn.
Tạ Tất Diên và Phạm Vô Kình cùng CV của cô khiến cô hồi hộp. Cô mím môi về phía hai họ. Cái CV của cô cái gì mà họ lâu dữ ?
Ngay khi Lộc Trúc Thanh định mở miệng hỏi thì Tạ Tất Diên ngước lên cô :
" Cô Lộc, trong CV của cô thiếu một vài thông tin. Bây giờ sợ là bổ sung kịp, là chúng phỏng vấn ghi chép trực tiếp luôn nhé? "
Lộc Trúc Thanh mừng còn . Cô gật đầu lia lịa hiệu cho họ bắt đầu phỏng vấn.
Tạ Tất Diên xoay xoay cây bút tay bắt đầu hỏi cô:
" Cô tên Lộc Trúc Thanh, 25 tuổi, sống ở đường Xuân Tiêu, phía đông thành phố Xuân Tầm. Đã nghiệp ngành công nghệ thông tin loại giỏi. Vậy cô ghi chép sổ sách ? "
" Cái đó thì qua nhưng chắc chắn sẽ học . "
" Uhm... " - Tạ Tất Diên nữa rơi trầm tư.
Anh qua gì đó với Phạm Vô Kình. Rồi bất chợt hỏi tiếp:
" Cô thuộc tộc nào ? "
" A hả? Thuộc tộc nào hả? " - Lộc Trúc Thanh trợn tròn mắt hỏi . Ý của câu hỏi là gì?
" Ý là... cô thuộc loài gì ? "
Lộc Trúc Thanh mơ hồ trả lời :
" thuộc loài... ? "
.....
Lịch chương của bộ là một ngày khi chương mới của bộ "Xuyên ác nữ các thú phu thấy tiếng lòng" nha các tình êu.