Thay đổi số phận - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:57:02
5.
Ba ngày hoàng hậu tổ chức yến tiệc mừng tam hoàng tử thành gia lập thất, Tống Thiệu Huy dẫn theo và Trình Ngư cung.
Lâm Giai Tuệ đeo trang sức vàng lấp lánh, bộ y phục nàng đang mặc là của sứ thần nước láng giềng dâng tặng, bên cạnh hoàng hậu vui vẻ.
Đời khi kết thúc nhiều bất ngờ, hôm nay thể , ngày mai cũng thể .
Thấy chúng bước , thừa tướng dẫn theo phu nhân đến.
“Lão thần tham kiến vương gia! Trình trắc phi và Lâm trắc phi!”
“Thần phụ bái kiến vương gia! Trình trắc phi và Lâm trắc phi!”
Ông và phu nhân cuối hành lễ, gả hoàng tộc, dù là phụ mẫu sinh bên vẫn theo quy tắc.
Tống Thiệu Huy nhàn nhạt đáp lời.
“Thừa tướng đại nhân đa lễ! Bổn vương việc cần với hoàng , ngài và Lâm trắc phi cứ hàn quyên vài câu.”
“Vương gia bận cứ , việc chính quan trọng.” Thừa tướng đáp.
Hắn gật đầu sang Trình Ngư thì .
“Vậy ở đây trò truyện cùng thừa tướng, tỷ dạo quanh một lát.” Trình Ngư mỉm , gật đầu.
Ta và thừa tướng cũng gì nhiều, ông chỉ hỏi vương gia đối xử với thế nào, cuộc sống quá khó khăn . Ta hỏi về mẫu , ông bảo cuộc sống của bà .
Sau khi xong trở về chỗ của , và Trình Ngư hai bên Tống Thiệu Huy.
Buổi tiệc diễn một nữa, khi ca vũ kết thúc Trình Ngư lên dâng lên cho đế hậu một ca khúc.
Hoàng hậu gật đầu, Trình Ngư bước giữa đại điện, nàng mặt .
“Thưa bệ hạ, nương nương thần mời Lâm trắc phi giúp thần tấu một khúc nhạc.”
Hoàng thượng gì ngự ý giao cho hoàng hậu giải quyết. “Bổn cung tự quyết định , chuyện hỏi ý Lâm trắc phi.”
Ta Tống Thiệu Huy thấy khẽ gật đầu, bèn lên hành lễ.
“Thần tài mọn, mong hoàng thượng và hoàng hậu đừng chê!”
Hoàng thượng kêu lấy cho cây đàn cổ, khi hỏi Trình Ngư hát bài gì liền tấu đàn.
Dương Tiểu An- 小安 (Dương Yến)
Vui lòng không reup dưới mọi hình thức!
Khi tiếng đàn uyển chuyển vang lên cùng với tiếng hát thanh thoát ngọt ngào của Trình Ngư hoà quyện đều thoáng thẫn .
Trình Ngư nhan sắc xuất chúng nhưng nàng vẫn là một mỹ nhân, giọng hát của nàng ít ai thể so sánh .
Ta từ nhỏ chăm chỉ luyện đàn, tự tin rằng cầm nghệ của hơn hẳn nhiều quý nữ kinh thành.
Lúc kết thúc bất động một khắc nhưng nhanh chóng vỗ tay khen ngợi.
Dĩ nhiên họ vẫn còn đắm chìm trong khoảnh khắc .
“Hay! Hay! Hoàng quả nhiên phúc khí, hai mỹ nhân tài sắc như ở bên cạnh.” Hoàng đế .
Tống Thiệu Huy chắp tay cuối đáp lời hoàng thượng.
“Hoàng quá lời !”
“Hahaa…Hoàng khanh cũng còn nhỏ nữa, cũng nên sinh con nối dõi .”
“Hoàng hậu nàng hãy ban thưởng cho hai vị trắc phi của hoàng .”
Sau yến tiệc hơn nửa tháng gặp Tống Thiệu Huy, việc rời kinh thành.
Trong phủ chính phi, phủ hiện tại do Trình Ngư quản gia, nàng cũng khá tính tình hiền lành, và nàng nước sông phạm nước giếng.
Ngày đó, nàng sẽ hát khúc nên mới nhờ nàng mở lời để cùng diễn với nàng, Trình Ngư lập tức đồng ý.
Một nữ nhân như hiểu Tống Thiệu Huy sủng ái nàng.
Có khi nào vấn đề gì ?
Trong thời gian qua kết giao với ít phu nhân nhà quyền quý, và mở thêm vài tiệm trong kinh thành để kinh doanh, dù nữa thật nhiều tiền mới , vẫn thường tiền mua tiên cũng mà.
Trong tiệm mở một tửu lâu là đặc biệt nhất, vì trong tửu lâu thuê ít từ tứ phương đến, điều đáng là họ đều là những bất hạnh nơi nương tựa, cưu mang họ, họ việc.
Những tiệm khác kiếm tiền, còn tửu lâu giúp thu thập tin tức.
Dưới gối hoàng đế chỉ bốn con trai, đích tử tam hoàng tử là ứng cử viên sáng giá nhất cho vị trí trữ quân, trưởng tử đại hoàng tử nửa năm phong vương, ý tranh đoạt liền tự xin đến đất phong.
Còn nhị hoàng tử là con trai của quý phi, cũng từng ý đồ tranh đoạt ngôi thái tử, hoàng thượng phát hiện liền đầy biên ải một vương gia nhàn rỗi.
Còn về phần tứ hoàng tử từ nhỏ yếu ớt, mẫu xuất từ cung nữ mấy sủng ái, cũng thế lực để tranh đoạt.
Lựa chọn của hoàng đế chỉ còn tam hoàng tử cho nên phụ mới gả đích tỷ qua đó, để nàng trở thành hoàng hậu.
Ta là nữ nhân cũng thể giúp gì cho Tống Thiệu Huy nhiều , thể ăn trọn một cái bánh, nhưng chỉ thể rỉa từng chút một mà thôi.
chiếc bánh dù lớn cách mấy cắn từng chút cũng hết.
Đến khi trở về gần hai tháng , là hoàng thượng phái xuống phía nam dẹp loạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thay-doi-so-phan/chuong-3.html.]
Buổi tối cho chuẩn vài món ăn yêu thích, mời đến dùng bữa.
Ta tắm rửa một bộ ý phục đỏ quyến rũ, bên ngoài khoác một chiếc áo mỏng màu đỏ nhạt, mái tóc xả dài óng mượt, trang điểm nhẹ nhàng đợi đến.
“Thưa trắc phi nương nương…vương gia đến !” Nô tỳ của chạy bẩm báo.
Ta cửa đoán , lâu gặp vẫn tuấn tú như chỉ là đôi mắt của quá lạnh lẽo luôn khiến sợ hãi.
Hôm nay Tống Thiệu Huy mặc một bộ y phục trắng tinh, bên ngoài khoác chiếc áo đen, cánh tay cầm lấy cây quạt quen thuộc.
“Thần bái kiến vương gia! Thiếp mấy tháng nay vương gia việc vất vả, hôm nay đặc biệt nấu mấy món ngon cho ngài.”
Ta mỉm dịu dàng tới cởi áo khoác ngoài cho , dẫn xuống bàn ăn.
“Vương gia mau ăn , ngài trông ốm !” Ta bên cạnh, gấp đồ ăn cho .
“Ừ…nàng cũng ăn .” Hắn gấp thức ăn bỏ miệng.
“Hai tháng qua bổn vương ở đây nàng ít chuyện nhỉ?”
Tống Thiệu Huy nghiêng đầu lạnh lùng hỏi , đắc ý tươi.
“Ngài thấy ? Thiếp đang chứng minh cho ngài thấy năng lực của .”
“Hừ… Không bổn vương trợ giúp nàng thể tự ?” Hắn khinh thường liếc .
Cái tên đúng là cho chút thể diện mà. Thời gian qua tửu lâu của thu thập ít tin tức. Ta âm thầm đưa phủ Trần tướng quân trướng tam hoàng tử một mỹ nhân xuất chúng, Trần tướng say mê mỹ nhân ngày đêm hết mực sủng ái, nàng lợi dụng sự sủng ái của giúp thu thập bằng chứng tham ô của Trần tướng.
Khi lấy chứng cứ lập tức sắp xếp đưa nàng lánh nạn tránh để của tam hoàng tử bắt .
Ta giao chứng cứ cho thuộc hạ của Tống Thiệu Huy, khi trình lên hoàng thượng tức giận hạ lệnh điều tra. Kết quả điều tra dính dấp đến hai vị trợ thủ của tam hoàng tử, những kẻ quan nhỏ khác còn tính.
Tam hoàng tử tổn thất nặng nề, còn hoàng đế cấm túc trong phủ.
6.
Sở dĩ việc diễn thuận lợi như là nhờ thuộc hạ của Tống Thiệu Huy tận tình trợ giúp.
“Vương gia thể như ? Việc công của là lớn nhất mà!” Ta chút hờn dỗi .
“Theo thì nàng ngoài tìm một mỹ nhân gian tế thì việc gì cả?” Hắn uống rượu đáp lời .
Nếu nhờ tìm một mỹ nhân tuyệt sắc như thì chuyện thành công ?
Ta là công chúa đương triều mà gì cũng . Một thứ nữ nhỏ bé như gả đến đây trắc phi mới vài tháng, còn sủng ái thì dám tự hành động.
Chỉ thể nhờ vả thuộc hạ của .
Nếu như quyền lực như thì cần gì đây lấy lòng .
Vì lấy lòng thôi, sợ .
Dù trong lòng bất mãn mặt vẫn tỏ vui vẻ.
“Hay là tấu đàn cho ngài nhé?”
Tống Thiệu Huy thật sâu, trả lời chỉ nhướng mày một cái.
Ta xem như đồng ý, kêu tỳ nữ mang đàn đến, nhẹ nhàng xuống, đôi tay mảnh khảnh trắng mịn màng nhẹ nhàng vuốt thử dây đàn, khi thử dây đàn xong dùng một khúc vải lụa đỏ bên cạnh cột lên hai mắt.
Ngày đó ở hoàng cung chuẩn gì nhiều, cùng biểu diễn với Trình Ngư nên thể tự chọn khúc nhạc mong , hôm nay thì khác chỉ và , đem khúc nhạc tự sáng tác đàn cho .
Để xem thể chịu đựng bao lâu.
Tiếng đàn lúc đầu bi ai tựa như muôn lời oán trách thể , gió lạnh từ khung cửa sổ thổi khiến y phục và mái tóc xõa dài của bay phất phới, bộ y phục đỏ tươi càng tôn lên nước da trắng hồng hào của .
Về tiếng đàn như sức sống trở , tựa như tìm ánh sáng bao tối tăm mịt mù.
Tống Thiệu Huy kinh ngạc chằm chằm nữ nhân đang tấu đàn, nàng mỹ nhân tuyệt sắc nhưng luôn cách thu hút ánh xung quanh, tham vọng, hận thù cũng sự gan dũng cảm…
Sau khi tiếng đàn kết thúc lên bước về phía cửa sổ, ngắm ánh trăng bầu trời cao một lúc, đó Tống Thiệu Huy.
“Điện hạ đây ôm một cái ?”
Trong ánh mắt mong chờ của vẫn bất động bàn ăn, thở dài đầu tiếp tục về phía xa xăm bầu trời tối đen.
“Nàng thích trăng ?” Lúc Tống Thiệu bước tới, đang ở .
Ta định nhưng giữ chặt, từ phía vòng tay ôm lấy , để dựa lưng lòng n.g.ự.c rắn chắc của .
“Điện hạ chúng cùng nhắm mắt ?” Ta nhẹ giọng hỏi .
“Hửm? Không mở mắt nàng thể thấy ánh trăng ?”
Đương nhiên thể vẫn thường dùng cách để ngắm trăng mà.
“Có những thứ nếu dùng tâm cảm nhận sẽ hơn dùng mắt. Đôi mắt giúp chúng thấy thứ nhưng chắc thể thấu, thích dùng tâm cảm nhận.”
“Cuộc sống của cũng gì, tuy phụ bạc đãi con cái nhưng đích mẫu thì khác, bà cai quản phủ thừa tướng lưng ông luôn khó chúng , phụ sớm về muộn bận rộn với công vụ nên nhiều chuyện ông thể .”
"Nương của còn khổ sở hơn nhiều, bà từ nhỏ đích mẫu cùng đích tỷ của ứ.c h.i.ế.p và đem bà tặng cho tướng phủ. Vào tướng phủ chịu đủ đau khổ nhục nhã, lúc đêm khuya bà thường xuyên lén lau nước mắt, dám tạo tiếng động vì sợ .”
Ta kể cho Tống Thiệu Huy nhiều, trả lời chỉ ôm chặt thêm.