Thấy Được Xuân Tới - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 20:01:20
Ta xốc tấm màn đỏ lên một cái, dùng sức kéo mạnh cánh tay của cô gia.
Lúc , Ly Nương gần như c.h.ế.t ngất, mặt cô gia còn lưu vết thương do móng tay nàng để .
Trong khi đang kinh ngạc, thả lỏng đai lưng quanh cổ Ly Nương.
Nàng thở hổn hển, nhưng ngay lập tức ngất .
Mỗi bước mỗi xa
Cho đến khi dùng áo khoác che vai nàng đang run rẩy, cô gia mới phản ứng , tát một cái.
Cái tát hết sức mạnh mẽ, nhưng cho những suy nghĩ mơ hồ trong đầu trở nên rõ ràng hơn.
Hắn còn định nổi giận, cung kính với :
"Nô tỳ ý mạo phạm đến cô gia.
"Chẳng qua Ly Nương là của Vương phủ, là nữ tử tiện tịch như . Nàng mới một tháng mất mạng, tin tức truyền ngoài chỉ khiến lão phu nhân trách cứ, mà còn khiến các gia tộc trong kinh thành bàn tán xôn xao.
"Đến lúc đó, e rằng sẽ ô uế thanh danh của cô gia, thể còn ảnh hưởng đến con đường quan."
Ánh mắt cô gia lạnh lẽo Ly Nương đang run rẩy, dường như cũng nhận lợi hại của vấn đề.
Một kỹ nữ c.h.ế.t thì cả, nhưng điều quan tâm nhất chính là con đường quan.
Hắn kiên nhẫn phất phất tay:
"Thôi , thứ mất hứng, cút ngoài , đừng cản mắt gia."
Quay sương phòng nhỏ hẹp của Ly Nương, đỡ nàng lên giường.
Cầm chiếc khăn ướt rượu, lau những vết roi cơ thể nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thay-duoc-xuan-toi/chuong-5.html.]
Có lẽ do cơn đau kích thích, Ly Nương vốn ngất bỗng dưng tỉnh , đôi mắt nàng tràn ngập sợ hãi, bờ vai ngừng run rẩy, trong miệng lắp bắp cầu xin tha thứ.
Có thể thấy khi ngất, cô gia hành hạ nàng như thế nào.
Đến khi nhận mắt là , nàng mới thở phào nhẹ nhõm, nước mắt lăn dài má.
"Thu Đào, đây, hôm nay tổn thương cô gia, chắc chắn ngày khác sẽ tha cho ...
"Rõ ràng thoát khỏi Di Hồng Viện, tại vẫn tránh khỏi cái chết?
"Phải chăng những phận thấp kém như chúng , trời sinh sẽ quý nhân giày vò đến c.h.ế.t ?"
Ta về phía thuốc câm và canh tránh thai bàn, Ly Nương yếu ớt giường, nhớ tiểu thư từng thì thầm rằng, nàng đến từ hậu thế, nơi mà tất cả đều bình đẳng.
Nếu thể, cũng mong đến thế giới công bằng trong sạch đó để xem thử.
hiện tại, chỉ mới thể giúp chính .
Ta buồn bã : "Dù là hạ nhân cũng nên khác hành hạ vô lý như thế, chúng sinh đều là con , hà cớ gì bọn họ coi như mãnh thú hồng thủy?"
Ta dậy, đổ bát thuốc trong tay trong cái bô.
Ly Nương kinh ngạc: " chúng rốt cuộc chỉ là hạ nhân, coi rẻ tựa như cỏ rác mà thôi, còn thể gì?"
, bọn gì cả.
ưu thế của bọn , chính là gì để mất.
Ta bước đến bên giường, nắm lấy những ngón tay lạnh ngắt của Ly Nương: "Ly Nương, nếu sống c.h.ế.t chỉ trong gang tấc, thử liều một phen?"
Trong ánh mắt kiên định của , Ly Nương chậm rãi gật đầu.