Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

THẾ XUÂN PHONG - 1

Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:24:08

1.

Thái tử và Thái tử phi vô cùng ân ái, nhưng là Trắc phi của Thái tử.

Khi gả Đông cung, con trai trưởng của Thái tử và Thái tử phi mười một tuổi, còn khi mới tròn mười lăm.

Đêm đại hôn, Thái tử bên giường, gỡ chiếc quạt hỷ trong tay xuống, nhưng cùng hành hợp cẩn lễ. Hắn chỉ khẽ thở dài, đặt chiếc quạt hỷ lên chăn thêu mẫu đơn rực rỡ.

"Ngươi Đông cung sẽ khác với khi còn ở nhà, khó tránh chỗ quen. Nếu yêu cầu gì, dù là chuyện ăn uống vật dụng, cứ với Thái tử phi, nàng là hiền hòa."

Sau đó là một lặng ngột ngạt, dường như đang suy nghĩ điều gì, cuối cùng lẽ thật sự thêm gì nữa, cũng chịu nổi bầu khí lúng túng , bèn vỗ đầu gối tiếp:

"Nếu ngươi quen ăn cơm một , thể đến chỗ Thái tử phi dùng bữa cùng chúng ."

Nói xong, xoay rời , thậm chí chẳng thèm thêm lấy một .

Ta nhịn mà bước theo, phát hiện Thái tử phi đang đợi ở ngoại viện Nàng thực sự , đôi mắt hiền hòa, gương mặt dịu dàng, giống như pho tượng Phật mà thường quỳ bái khi xuất giá. Chỉ cần thấy nàng, cảm thấy yêu thích.

Nàng khẽ , đưa tay về phía Thái tử. Thái tử bước tới, cũng mỉm nắm lấy tay nàng, ánh mắt chan chứa dịu dàng thâm tình, giống hệt cách phụ mẫu từng .

Thái tử phi trông thấy đang tựa khung cửa ở phía xa, khẽ mỉm với , gật đầu coi như chào hỏi cùng Thái tử sóng vai rời .

Ta bệt xuống bên khung cửa, ngước vầng trăng cao, chợt cảm thấy nhớ nhà quá đỗi.

Nhà của ở Trường An nhộn nhịp xe qua , mà là nơi xa xôi tận Ngọc Môn Quan, nơi cát vàng, đại mạc, những hàng dương cao vút và từng đàn lạc đà nối đuôi . Khi lữ đoàn lạc đà qua, tiếng chuông đinh đang vang vọng, sẽ chạy khỏi cửa, dùng viên trân châu Đại ca cho tấm lụa Tứ ca tặng để đổi lấy những món đồ mới lạ mà thương nhân từ Tây Vực mang về.

Khi đó tự do tự tại, vô lo vô nghĩ, chẳng hạnh phúc đến nhường nào.

ba năm , phụ tử trận, mẫu tuẫn tiết theo . Ta cùng Ngũ ca đưa linh cữu về, định cư tại Trường An để thủ tang ba năm. Trong yến tiệc Nguyên Tiêu năm nay, Hoàng thượng trông thấy , thương xót tuổi nhỏ mất cha , đến tuổi cập kê vẫn ai lo liệu, bèn vì nể tình phụ , nhất định sẽ ban cho một mối nhân duyên nhất, thế là chỉ hôn cho Thái tử.

Ngũ ca , vì các ca ca đều trấn thủ ở Ngọc Môn Quan nên thể về đó nữa. Ta sinh ở Ngọc Môn Quan, lớn lên ở Ngọc Môn Quan, nhưng bây giờ mãi mãi thể trở về. Đêm chỉ hôn cho Thái tử, suốt cả một đêm.

Bây giờ nghĩ tới, .

khi thành , Ngũ ca là duy nhất của ở Trường An, cũng là yêu thương nhất cũng rời , trở về bên Đại ca bọn họ. Thành Trường An rộng lớn, bỗng chốc trở nên trống trải, chỉ còn mỗi .

Càng nghĩ càng cảm thấy khổ sở, siết c.h.ặ.t đ.ầ.u gối, ôm lấy chính , nước mắt lặng lẽ rơi.

Bỗng nhiên, một viên đá ném đến mặt vang lên tiếng lộp cộp. Ta ngẩng đầu thấy một đứa trẻ đang mặt . Hắn khoanh tay lưng, vẻ mặt ngạo nghễ, ánh mắt phần cao cao tại thượng.

Hắn bắt chước giọng điệu của lớn:

"Ngươi chính là Trắc phi mới cưới của phụ vương ?"

Ta lau khô nước mắt, ngẩng đầu lên:

"Phải."

"Ngươi phụ vương mẫu phi của ?" Hắn rướn tới, rõ mặt .

Ta , giọng khẽ khàng:

"Biết."

"Vậy ngươi , phụ vương và mẫu phi tình cảm , chẳng ai chen chân ?" Hắn tiếp tục gần, chằm chằm .

"Ta chen ." Ta chút ấm ức, chỉ theo Ngũ ca về nhà.

"Vậy ngươi cái gì?" Hắn tò mò chóp mũ đội đầu của , vươn tay định chạm đôi cánh đó.

Nhìn đôi mắt đen láy sáng rực của , tránh, cứ để chạm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/the-xuan-phong/1.html.]

"Ta nhớ nhà."

"Ngươi đầu xuất giá ư?" Hắn mải mê nghịch cái mũ, nhận lỡ lời. Ta trừng mắt , giận đến mức chẳng thành lời. Sỉ... sỉ nhục... !

Nhìn ánh mắt tức tối của , mới nhận lỡ lời, cuống quýt xin :

"Xin xin , nhất thời lỡ miệng! Ngàn vạn đừng mách phụ vương !"

Ta giận dỗi dậy:

"Ngươi... !"

Ta xoay định phòng, vội vàng kéo tay áo :

"Này… Này, đừng giận mà! Ta thật sự cố ý , chỉ là... trẻ con bừa thôi!"

Ta trừng mắt bằng ánh mắt mà cho là hung dữ nhất:

"Trẻ con để chỏm!" 

Không ngờ chẳng sợ chút nào mà còn sửng sốt kêu lên:

"Thì ngươi thể bốn chữ một ! Ta còn tưởng một ngươi chỉ ba chữ thôi đó!"

Ta hất tay , thèm :

"Nhàm chán."

"Nhà của ngươi ở ? Nhà ở Đông cung, bao giờ thấy quang cảnh bên ngoài cung là thế nào. Nhà ngươi xa ? Lần về nhà thể dẫn theo ? Này, nhà ngươi ngựa ? Ta cưỡi ngựa, nhưng năm mới học cưỡi ngựa b.ắ.n cung. Ngươi cưỡi ngựa ? Cưỡi ngựa oai phong lắm! chắc ngươi ."

Hắn đôi mắt ngấn lệ của , lắc đầu:

"Ngươi thế , cưỡi ngựa . Cưỡi ngựa b.ắ.n cung, chiến trường mới sảng khoái bao!"

"Ta cưỡi." Bị xem thường, bực bội lầm bầm.

"Ngươi gì?" vẻ rõ.

"Chiến trường, sảng khoái đến thế ." Ta lặp . Bởi vì các ca ca nữ tử Trường An phép cưỡi ngựa, cũng thể cưỡi ngựa nữa. Nếu cưỡi ngựa, sẽ chê.

hiểu, đường phố Trường An rộng lớn đến thế, nhiều nam nhân cưỡi ngựa dạo phố, tại thể?

Hắn tiếp tục dây dưa, chỉ kéo xuống hỏi tiếp:

"Này, ngươi tên là gì? Ta tên Lý Ngộ."

Ta hít thật sâu lấy bình tĩnh, chậm rãi đáp:

"Tạ Xuân Phong."

Đêm đầu tiên Đông cung, và Lý Ngộ mái hiên, những câu hỏi líu ríu của vơi phần nào nỗi cô đơn của đêm .

2.

Thái tử phi quả nhiên hiền hòa. Khi đến thỉnh an, nàng giữ dùng bữa sáng, còn đặc biệt hỏi sở thích ăn uống của .

Thái tử phi nắm tay , dịu dàng : "Về Đông Cung chính là nhà của ngươi, cùng Thái tử, còn Tiểu Ngộ, đều là nhà của ngươi."

Thái tử và Thái tử phi ân ái, thành hơn mười năm mà tình cảm vẫn như thuở ban đầu. Đông Cung chỉ một chủ vị là Thái tử phi. Nếu Hoàng đế kiên quyết ban hôn thì Thái tử và Thái tử phi quả thực là một đôi thần tiên quyến lữ. Ta chút áy náy, đành lòng cũng phá hoại mối quan hệ giữa họ.

, chỉ ngoan ngoãn gật đầu.

Thái tử phi đối xử với , nàng sai may y phục mới cho , tặng trang sức , thậm chí còn tự tay chải tóc cho , chăm sóc chu đáo đến từng li từng tí. Nàng rằng nàng thường xuyên ở Đông Cung một , ai bầu bạn trò chuyện. Nàng cũng nàng và Thái tử luôn mong một nữ nhi tri kỉ nhưng đáng tiếc duyên phận mãi thành.

Loading...