Theo Đuổi Chồng Cũ - 7: Sau này anh muốn ăn, chẳng phải lúc nào cũng có sao, Đoạn phu nhân?
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:06:51
7.
Bước khỏi cục dân chính, đầu óc vẫn còn ong ong. Cầm cuốn sổ đỏ tay, lật lật xem mà vẫn thể tin .
Lê Thư, Đoạn Mộ Từ.
Tên của và , sai.
Nhéo má một cái, đau thật.
Chúng thực sự kết hôn !
vui vẻ khoác tay Đoạn Mộ Từ, mãn nguyện : "Tối nay ăn ngon một chút, coi như ăn mừng nhé!"
Anh cũng hiếm khi tâm trạng như , giọng cưng chiều hỏi : "Muốn ăn gì?"
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333
"Ngày vui như đương nhiên là ăn lẩu ~"
Anh xoa đầu , nhẹ giọng đáp: "Được."
"Bây giờ còn sớm, đây?"
"Về nhà."
Không nhắc thì thôi, nhắc đến "về nhà" nhớ đến chuyện đổi mật khẩu.
hừ một tiếng, cố ý hất tay , khoanh tay ngực, mặt : "Hừ! Sao đổi mật khẩu? Có cố tình đề phòng em ?"
Đoạn Mộ Từ kéo lòng, giọng dịu dàng hết mức: "Là ."
"Hôm qua bận quá về nhà cũ mừng sinh nhật bà, đến nhà định tạo bất ngờ. thấy mật khẩu khó nhớ nên bà tự ý đổi sang cái đơn giản hơn."
Anh dừng một chút, tiếp tục : "Anh cũng chỉ chuyện khi xong việc trở về nhà."
"Lúc thấy chiếc bánh đặt cửa, em sẽ hiểu lầm nổi giận. Anh lập tức gọi điện, nhưng khó khăn lắm em mới chịu bắt máy, còn mắng tới tấp."
Anh khẽ cốc nhẹ mũi : "Anh đổi mật khẩu . mà cũng nhờ mới phúc trong họa, vì em say rượu thật lòng quá thành đành miễn cưỡng chấp nhận cưới em thôi."
Hừ!
phục: "Thật cũng cần miễn cưỡng ."
Bỗng nhiên, vai đau nhói.
Đoạn Mộ Từ đầy cảnh cáo, chậm rãi : "Lê Thư, linh tinh là sẽ trả giá đấy."
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/theo-duoi-chong-cu/7-sau-nay-anh-muon-an-chang-phai-luc-nao-cung-co-sao-doan-phu-nhan.html.]
Vừa bước cửa nhà, đôi môi phủ lên bất ngờ, nụ hôn nóng bỏng hơn nhưng tràn đầy dịu dàng. lấy một cơ hội thở dốc, lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội.
Kẻ đầu têu càng ngày càng lấn tới. Nụ hôn rực lửa dần lan xuống cổ, bờ vai và những nơi sâu hơn. Bàn tay eo siết chặt hơn, như thể hòa tan cơ thể .
hoảng : "Mộ Từ, em sai ."
giọng mềm mại chẳng những ngăn cản hành động ngày càng ngang ngược của đàn ông, ngược còn trở thành chất xúc tác khiến thêm điên cuồng.
Anh dễ dàng bế bổng lên, đặt xuống giường, cúi phủ lên. Tham lam mơn trớn từng tấc da thịt , trong đôi mắt đầy ham , quần áo cũng nhanh chóng tháo bỏ.
Hình ảnh mắt phá vỡ chút lý trí cuối cùng của đàn ông, đáy mắt bùng lên ngọn lửa hừng hực. Đầu ngón tay chạm làn da mềm mại càng khiến dục vọng dâng trào, thể kiềm chế thêm nữa, thể nóng rực áp xuống…
Mưa gió cuồng nhiệt, dây dưa quấn quýt, cho đến khi ngọn lửa đam mê dần lụi tàn…
...
Người đàn ông thỏa mãn đắc ý , khóe môi cong lên: "Đây chính là cái giá em trả."
trốn trong chăn, kéo chăn che gương mặt đang ửng đỏ, giọng yếu ớt: "Anh chơi gian."
Nụ của Đoạn Mộ Từ càng sâu hơn, dọa dỗ: "Sau mà còn ngoan, ngại mỗi ngày đều trừng phạt em ."
A a a a! Mấy lời bá đạo thế là chứ? Cái gì mà mặt lạnh như núi băng, là giả hết!
Thật , lưng là một tên lưu manh chính hiệu!
Mặt đỏ bừng, dứt khoát chui tọt trong chăn, thèm nữa.
...
Lúc phòng khách, Đoạn Mộ Từ mang chiếc bánh tối qua .
bĩu môi, chút vui: "Sao hôm qua chỉ ăn một miếng?"
"Kỷ niệm ngày cưới." Anh đẩy miếng bánh cắt mặt , giọng điềm nhiên: "Ý nghĩa lớn hơn."
Cơm nguội hôm còn ăn , nhưng bánh hôm thật sự ngon như hôm .
phồng má lầm bầm: "Rõ ràng là ngon, mà hôm qua ăn tí xíu, bây giờ thì mất hết vị ."
"Sau ăn, chẳng lúc nào cũng , Đoạn phu nhân?"
Hừ!
Tên đàn ông đúng là dỗ khác mà.
Được , thừa nhận.
Một câu "Đoạn phu nhân" đúng là chạm trúng tim , khiến vui đến mức giận dỗi lập tức hoá thành cát bụi.