Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Theo Trăng Đuổi Thuyền - Chương 13

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:33:21

Vẫn còn giận ?

 

Ta lắc đầu, nghĩ nhiều nữa.

 

Một ngày nọ, chữ viết xong bị gió thổi bay.

 

Đứa trẻ phụ trách nhóm lửa vô thức dùng tay chắn gió, nhưng khi đứng dậy lại ngã ngửa .

 

Ta bước nhanh tới kiểm tra.

 

Lại phát hiện, cánh tay cậu bé nổi chi chít những vết mẩn đỏ.

 

Một phỏng đoán hiện lên trong đầu .

 

Là... ôn dịch?

 

Ta vội vàng tìm Chử Minh Quang xem thử có biện pháp giải quyết .

 

chẳng bao lâu , càng có nhiều người trong quân ngã bệnh.

 

Thậm chí có người tử vong.

 

Chử Minh Quang đành phải hạ lệnh thiêu x-á-c, đèn đuốc trong doanh trướng cháy suốt đêm, nhưng làm cũng tìm cách.

 

Đúng lúc này, Yến Quốc đột nhiên phái sứ giả tới, nói muốn hòa đàm.

 

Câu đầu tiên của sứ giả là yêu cầu gặp Chi Ngọc.

Tia Nắng Sau Mưa

 

khi dẫn Chi Ngọc xuất hiện, ánh mắt hắn lại dán chặt người .

 

"A tỷ..." Hứa Tòng Giang ngây người, vui buồn đan xen trong đáy mắt: "Tỷ c-h-ế-t, tốt quá, tỷ c-h-ế-t."

 

Chử Minh Quang đứng bật dậy, trường kiếm rời vỏ, đặt cổ Hứa Tòng Giang.

 

"Hòa đàm quan trọng." Ta tới bên cạnh Chử Minh Quang, vỗ vai hắn.

 

Hứa Tòng Giang nhìn một cái thật sâu.

 

Rồi hắn nói rõ mục ́ch tới đây.

 

Bên Yến quân có phương thuốc chữa ôn dịch, có thể giúp Việt quân giải quyết khó khăn trước mắt.

 

Đổi lại, Việt quân phải trả lại một quận chúa Chi Ngọc lông tóc vô thương.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/theo-trang-duoi-thuyen/chuong-13.html.]

Đồng thời, chủ tướng hai bên đến núi Bình Sơn hòa đàm.

 

Chử Minh Quang bàn bạc với các thuộc hạ, cuối cùng đồng ý.

 

Lúc rời , Hứa Tòng Giang để ý cây kiếm kề cổ, mà bước thẳng tới trước mặt nói: "A tỷ, ngày hòa đàm, tỷ nhất ̣nh phải tới, có lễ vật tặng cho tỷ."

 

Ta lạnh lùng liếc nhìn hắn .

 

Hứa Tòng Giang mỉm cười, rồi xoay người rời .

 

Ta suy nghĩ lại, rồi vẫn quyết ̣nh cùng Chử Minh Quang đến Bình Sơn.

 

Ta lo lắng cho Chử Minh Quang.

 

Hắn cũng đồng ý, vì dẫu chúng cũng là hai người cận nhất thế giới này.

 

Không thể vứt bỏ, thể rời xa.

 

Ngày hòa đàm là một ngày trăng, mây mờ bao phủ ̉nh núi.

 

Trên ̉nh núi có một vùng đất trống, đã dựng sẵn đài cao, bày hàng ghế hai bên.

 

Ta ngồi bên cạnh Chử Minh Quang, cùng hắn chờ người của Yến quân.

 

Chi Ngọc cúi đầu, thỉnh thoảng lại ngước lên nhìn lén .

 

"Lát nữa sẽ đưa con trở về, này đừng chạy lung tung nữa, lời một chút." Ta nói với Chi Ngọc.

 

Chi Ngọc hậm hực: "Trước đây người nói với , trẻ con chỉ cần nói rõ lý do muốn làm việc gì có là có thể cần lời."

 

Lời muốn nói ̣n lại trong họng, cảm xúc phức ̣p.

 

"Ta..." Chi Ngọc giơ tay, dè dặt nắm lấy vạt áo : "Ta có thể về chỗ cha được ? Ta muốn ở lại chỗ người."

 

Ta thở dài: "Ở lại chỗ , thể nào chăm sóc cho con được, sớm muộn..."

 

Cũng phải trở về.

 

Chử Minh Quang nắm tay , hiệu an ủi.

 

Chi Ngọc ý từ chối, chui thẳng xuống gầm bàn co thành một đoàn.

 

Ta lắc đầu.

 

Loading...