Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Theo Trăng Đuổi Thuyền - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:33:09

Không phải thế.

 

Ta phải vật sở hữu mặc người ̣nh đoạt.

 

Ánh nắng phủ lên màn trân châu, lên hộp trang sức tinh mỹ trong phòng, khúc xạ gương đồng thành những tia sáng mờ ảo.

 

Ta mờ mịt rúc giường, rõ ̀ng đang giữa tiết xuân ấm áp lại cảm thấy càng lúc càng rét lạnh.

 

Ban đêm, đèn tắt.

Tia Nắng Sau Mưa

 

Có người xé y phục của , kế đó là những nụ hôn hỗn loạn rơi xuống.

 

Ta bừng tỉnh, rồi đ-iên cuồng giãy giụa.

 

"Mấy ngày nay còn sáng suốt ?" Yến Độ bóp cằm , thở nóng rực, giọng khàn khàn: "Uyên Nô, đã khoan dung với nàng lắm rồi, mà nàng vẫn biết điều như vậy ?"

 

Không đợi đáp, hắn lại nhẹ giọng nói: "Hôm nay là sinh nhật của nàng, đừng chọc tức giận nữa."

 

Ta nhớ tới, năm ngoái vào sinh nhật của Tề vương phi, nàng vẫn đóng cửa chặn hắn bên ngoài.

 

Trong mắt người ngoài, bọn họ là thanh mai trúc mã, là đôi phu thê tương kính như tân.

 

thực tế, Tề vương phi vẫn tâm niệm đại hoàng tử - tình nhân ngày xưa của nàng , thái độ với Yến Độ vẫn luôn lạnh nóng, lần nào ôm giận ở chỗ nàng , Yến Độ cũng sẽ tìm đến phát tiết ở giường.

 

Trò hề đệ đoạt thê , lại cứ phải kéo vào làm bia đỡ đạn.

 

Yến Độ động tình, đầu lưỡi lướt làn da chỗ xương quai xanh của .

 

Ta lại càng lúc càng bình tĩnh.

 

"Yến Độ, loại người như ngươi đúng là quá nực cười." Ta túm tóc hắn, giọng nhẹ bẫng: "Ngươi dùng mọi thủ đoạn để c-ưỡng cầu, nhưng cầu được bất cứ thứ gì. Người ngươi yêu chán ghét ngươi, thì hận ngươi. Ngươi đáng nên c-h-ế-t dưới con sông đó."

 

Như vậy mọi chuyện cũng sẽ diễn .

 

Chỉ là, bây giờ c-h-ế-t cũng muộn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/theo-trang-duoi-thuyen/chuong-4.html.]

 

Ta rút cây trâm dài dưới gối , mang theo hận ý thấu xương, chút do dự đ.â.m vào cổ Yến Độ.

 

Khoảnh khắc m-á-u tươi phun trào, Yến Độ hất tay , b-ó-p chặt cổ .

 

"Muốn g-i-ế-t ?" Giọng hắn biến thành âm lãnh, tay tăng thêm sức, gần như phát được âm thanh nào.

 

"Uyên Nô, nàng cho rằng c-h-ế-t rồi nàng sẽ được tự do ?"

 

Ta há miệng, cố gắng hớp lấy luồng khí ngày càng mỏng manh.

 

"..."

 

Tầm mắt dần dần mơ hồ.

 

Ta sắp c-h-ế-t rồi ?

 

vẫn tìm được Chử Minh Quang.

 

Dù hắn có xúi quẩy hơn , bị thế giới này cắn xé chỉ còn lại bộ x-ương, cũng phải mang hắn trở về.

 

Ta nên đưa quyết ̣nh thiếu lý trí như vậy.

 

Ta nên giả vờ lời, lấy được tín nhiệm của Yến Độ, để dễ bề tính kế cho lần bỏ trốn.

 

Chỉ là đêm nay, đột nhiên muốn ôm tia hy vọng mỏng manh, cố đóng vai rối gỗ lấy lòng kẻ nắm dây giống như mấy năm qua nữa.

 

Quá g-hê t-ởm.

 

Giây cuối cùng trước khi ý thức rơi vào bóng tối, bàn tay b-óp c-ổ cuối cùng cũng buông lỏng.

 

Ta há miệng thở hổn hển, đáy mắt phủ đầy sương mờ.

 

Yến Độ nhìn , m-á-u cổ hắn loang , càng tôn lên con ngươi đen thăm thẳm, dường như đang tỉ mỉ đánh giá con thú cưng dám nhe răng nanh với chủ nhân của mình.

 

Loading...