Theo Trăng Đuổi Thuyền - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:33:15
8.
Hình như bị bệnh rồi.
Dù bên ngoài nắng ấm mưa bão, cả người cũng như bị nhốt trong khối băng, thể nào làm phản ứng gì.
Thái y Yến Độ mời đến nói, là do dùng thuốc quá liều, thương tổn đến thần trí.
Nghe vậy, ánh mắt Yến Độ thoáng trầm xuống, vẻ mặt phức ̣p nhìn về phía .
Một lúc lâu , hắn căn dặn: "Chăm sóc nàng ấy cho tốt."
Rồi lại vội vã rời .
Thị nữ chăm sóc đổi thành một nhóm mới, các nàng nói chuyện với , ngoài những tiếp xúc cần thiết hàng ngày, thì những lúc khác đều tiến đến gần.
Buổi chiều, thị nữ theo lệ đưa sân phơi nắng.
Ánh nắng dìu dịu, chiếu lên người lẽ phải ấm áp, nhưng chỉ cảm thấy rét lạnh.
Ta ngồi ghế, ngẩn người nhìn khoảng .
Không biết Hứa Tòng Giang đến từ lúc nào, hắn trầm mặc đứng bên cạnh.
Đứng mệt, liền ngồi bệt đất, để ý đất bẩn làm dơ y phục trắng.
"A tỷ, dáng vẻ trước đây của tỷ thật sự làm người chán ghét lắm, tỷ luôn sợ trời sợ đất, ngày nào cũng vui vẻ như mọi thứ mọi chuyện đều chỉ là trò chơi của tỷ." Hứa Tòng Giang ngẩng đầu nhìn , giọng có đôi phần mệt mỏi: "Cho nên như bây giờ thật tốt biết bao, tỷ sẽ dùng ánh mắt ngoài trần thế đó nhìn nữa."
Con ngươi chuyển động, trong mắt phản chiếu những hạt bụi nhảy múa trong ánh nắng.
Ngày hôm , Tề vương phi bất ngờ đến tìm .
Nàng vẫn trang điểm tinh xảo, tư thái đoan trang như xưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/theo-trang-duoi-thuyen/chuong-8.html.]
"Mấy ngày nay Chi Ngọc ăn vô, tinh thần uể oải, còn trốn một góc lén khóc." Tề vương phi hỏi thẳng: "Ta biết con bé từng đến gặp ngươi, ngươi có nói gì với con bé ?"
Ta rũ mắt đáp.
Tề vương phi bình tĩnh nhìn , một lúc lâu , môi nàng mím lại: "Ngốc thật rồi ?"
Sau đó, nàng mời chỗ nàng dùng trà, nói chuyện đến ba bốn bận.
đều là nàng nói, .
Đôi khi lại nhìn thấy một góc áo ở khúc rẽ hành lang, ở phía tường viện, phát hiện bị nhìn thấy là nhanh chóng chạy mất.
Tề vương phi cười khẽ: "Đứa nhỏ này mệnh tốt hơn điện hạ của chúng ."
Ta ngẩn người.
Tề vương phi tự kể lại chuyện xưa: "Hắn vừa sinh mẫu liền băng huyết qua đời. Bệ hạ nghi hắn khắc tử mẫu nên thích hắn, người trong cung đều ăn hiếp hắn, chỉ có... chỉ có và đại hoàng hắn là che chở hắn.
Năm hắn mười hai tuổi, chúng tặng hắn một chú chó nhỏ, đêm đó nó c-h-ế-t đuối trong hồ, hắn ôm x-ác chú chó, một mình ngồi bên hồ, ai biết được suy nghĩ trong lòng hắn lúc ấy. Ta đến an ủi hắn, bảo hắn tòng quân, đó là huyết lộ cũng là sinh lộ. Sau này hắn làm rất tốt, trở thành đại tướng quân bách chiến bách thắng của triều ̀nh."
Tề vương phi nhắm mắt, khẽ thở dài.
Tia Nắng Sau Mưa
"Cho nên nghĩ mãi hiểu, ̣i hắn lại hận ."
Gió lùa qua hành lang, nhưng thổi tan sự trống vắng, buồn tẻ trong căn phòng.
Tề vương phi phủ tay mình lên tay , lời nói chân thành khẩn thiết: "Lúc ngươi mới tới phủ, một lòng muốn trốn, thậm chí đến cầu xin . thể làm trái ý điện hạ, hắn phải người niệm tình xưa, thật xin lỗi."
Ta để nàng nắm tay, kháng cự.
Tề vương phi cắn môi, dung nhan xinh đẹp giãn .
***Follow nhà dịch tại fb: Tia Nắng Sau Mưa nhé.***