Thêu Nương A Hằng - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:35:15
Ta cúi đầu, kịp đáp lời, cắn răng dịch tiến lên thêm một chút.
Đá vụn nơi miệng hang cào xước khiến đầu gối đau buốt.
Túi hành lý vì động tác của mà bung , lộ một góc hỷ phục đỏ thắm.
Mượn chuôi đao Tạ Trường Tiêu đưa tới, gắng sức kéo qua, nuốt mấy ngụm bụi đất, rốt cuộc cũng chui lọt qua cái lỗ chó .
Tạ Trường Tiêu nhíu mày, ánh mắt dừng nơi túi hành lý của :
“Cô nương đây là … đào hôn?”
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Ta gắng nuốt xuống nỗi nhục trong lòng, chỉ khẽ lắc đầu.
Yết hầu khói hun đến khàn đặc, lúc mở miệng vẫn vô cùng khó chịu:
“Không đào hôn…mà là gả nữa.”
Tạ Trường Tiêu kinh ngạc:
“Một tháng nữa là thành , …”
Hôn sự giữa và Bùi Diễm, khắp kinh thành ai ai cũng đều .
Ba năm , Bùi Diễm đến Vĩnh Châu để mở mang kiến thức, khi ngang qua thôn Hứa gia thì gặp cường đạo.
Ta là cứu trở về từ đống xác chết.
Mãi đến khi đưa về kinh, mới là đích trưởng tử của Hầu phủ, phận tôn quý.
Còn , chẳng qua chỉ là một nữ tử nơi thôn dã, phận khác biệt một trời một vực.
Mối hôn sự vốn nên kết thúc từ đó.
Thế nhưng Bùi Diễm gạt bỏ lời dị nghị, cố chấp cưới chính thê.
Bùi phu nhân giận dữ, nhưng đối với đứa con út mà bà yêu thương nhất, bất lực.
Chuyện rúng động cả kinh thành, ngay cả Hoàng hậu cũng từng hỏi đến.
Cành cao khó với như , cần nữa, chẳng trách Tạ Trường Tiêu kinh ngạc.
Chưa kịp phủi lớp bụi vạt váy, xoay hành lễ với :
“Đại nhân cứu mạng A Hằng những hai , ngày nếu chỗ cần đến , xin đại nhân cứ mở lời.”
Thấy nhiều lời, Tạ Trường Tiêu cũng hỏi thêm.
Hắn chỉ ngẩng đầu liếc sắc trời, giọng bình thản:
“Đêm khuya sương lạnh, cô nương một một ở ngoài tiện. Định , để đưa một đoạn.”
Lời khiến nghẹn giọng.
Mẫu lúc lâm chung từng dặn về kinh thành tìm thích, lúc vẫn thể về quê.
Vốn định tìm tạm một khách điếm để qua đêm, đợi sáng mai thuê phòng trọ.
lúc quá nửa đêm, nếu giờ mới trọ thì bất tiện, đáng với tiền bỏ .
Ta lặng lẽ cân nhắc ngân lượng trong túi hành lý, bất giác khẽ thở dài:
“Không đại nhân nơi nào thuê nhà giá cả chăng tại kinh thành ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/theu-nuong-a-hang/chuong-1.html.]
Tạ Trường Tiêu khẽ mím môi , vẻ lạnh lùng nơi ánh mắt mất sự thanh nhã vốn .
“Chỉ e mai kịp thuê xong nhà, nhà họ Bùi tìm đến cửa.”
Ý là gì?
“Cô nương quyết rời , thì càng tìm một nơi an mà dừng chân.”
Hắn bảo trong phủ còn thiếu một thêu nương.
Cho dù ngốc đến , cũng hiểu đang vì mà chỉ lối.
Tạ Trường Tiêu – cháu ngoại của Hoàng hậu, chưởng quản Đại Lý Tự, xử án như thần, công chính liêm minh.
Tuổi còn trẻ mà nắm quyền sinh sát, triều đình đều kiêng dè ba phần.
Phủ Định Viễn Hầu dù thế lực lớn đến , cũng thể vươn tay nhà họ Tạ.
Ta vốn cũng từng sợ .
hôm qua là liều cứu .
Hôm nay cũng là dang tay giúp thoát .
Trong lòng chỉ còn cảm kích, vội vàng gật đầu.
Ngoảnh đầu , chỉ thấy cổng lớn khép chặt, cột trụ cao lớn sừng sững, đôi sư tử đá chầu nghiêm nghị.
Là cửa nhà quyền quý, chốn nên lưu .
Ta siết chặt túi hành lý.
Cất bước nhanh.
Không hề ngoái đầu.
Trăng lạnh như nước, mái hiên phủ một tầng tuyết dày.
Ta giẫm lên cái bóng của Tạ Trường Tiêu, sải bước vội vàng.
Hắn chậm rãi bước theo, mấy thôi:
“Cô nương nếu gả, cớ cùng Bùi Diễm rõ một lời, hà tất …”
Hà tất chui qua cái lỗ chó nhục nhã đến …
Ta mím môi, nên đáp lời .
Tạ Trường Tiêu , rời khỏi Hầu phủ … khó đến nhường nào.
Hôm qua, khi của đưa trở về phủ, thần trí vẫn còn lơ mơ.
Yết hầu khói hun đến khàn đặc, tay bỏng rộp đầy mụn nước, mà chẳng thấy đau.
Chỉ một cảnh duy nhất khiến lòng đau nhói đến tê dại — đó là khi Bùi Diễm bế Tri Diên xoay rời , ngoảnh lấy một .
Phu nhân Bùi thị đến thăm .
Xưa nay bà đối với luôn lạnh nhạt, hôm tỏ thiết hơn hẳn:
“Mẫu Tri Diên mất sớm, nó lớn lên bên cạnh , nó luôn xem A Diễm là , con chớ nên nghĩ nhiều.”
“Hiện nay ngày thành cận kề, con chỉ cần yên tâm chờ xuất giá. Về an phận vợ, giữ lễ nghĩa, sinh con nối dõi — Bùi gia ắt bạc đãi con.”