Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Thích Em, Từ Rất Lâu Rồi - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:04:16

21.

ngờ thật sự yêu đương với Kỷ Kỳ.

là kiểu bạn trai hảo mười phân vẹn mười.

Lần đầu tiên bạn cùng phòng của thấy cầm bữa sáng đợi ký túc xá, mắt suýt nữa rớt vì ngạc nhiên.

Về thì thấy hoài cũng quen.

Anh mỗi sáng đều mang bữa sáng đến cho , thuộc lòng thời khóa biểu của , thậm chí còn học cùng .

Đến kỳ kinh nguyệt của cũng nhớ, trời mưa như trút nước vẫn cầm nước đường đỏ đến đưa .

Mọi đều cảm thán: “Thì con trai mà cưng chiều bạn gái, mới thật sự khiến khác đỏ mắt ghen tị như thế.”

cứ ngắm hàng chân mày đôi mắt của , trong lòng nghĩ: liệu đây là mơ ?

Nếu đây thật sự là một giấc mơ—

Vậy thì tình nguyện cả đời bao giờ tỉnh .

Cho đến khi gặp Doanh Ninh ở quán bar.

Tựa như ai đó đánh mạnh một phát.

Giấc mơ … sắp tỉnh .

Mọi chuyện trong tuần đó đều dấu hiệu cả.

Kỷ Kỳ đột nhiên bận rộn khác thường, ngày nào cũng xuất hiện giờ mấy ngày chẳng thấy bóng dáng.

kìm , lén nhắn tin cho , bên lâu mới trả lời.

Thậm chí khi bắt máy, đầu bên cũng là tiếng ồn ào của quán bar.

Không khó để tưởng tượng cảnh tượng sôi động bên đó.

Tuy tự an ủi bản rằng, trưởng thành thể dính cả ngày , với thời gian chúng bên cũng vượt xa những gì từng mong đợi.

Kinh Điềm , đừng quá tham lam.

mỗi ngày vẫn nhịn chằm chằm điện thoại chẳng lấy một chút động tĩnh, chờ mong cuộc gọi tin nhắn từ .

Cuối cùng gọi cho Sở Tây, hỏi cô Kỷ Kỳ đang ở .

Sở Tây ngập ngừng một lúc lâu trong điện thoại, cuối cùng vẫn báo cho một địa chỉ.

Là một quán bar.

thấy bóng dáng Kỷ Kỳ , chỉ thấy Doanh Ninh đang thiết với nhóm em của .

Vừa thấy gương mặt của Doanh Ninh, mới hiểu vì lúc Sở Tây nhận nhầm với cô .

Bởi vì… chúng thật sự quá giống .

từ xuống , mím môi : “Thì thật sự giống đến thế. Cũng khổ cho A Kỳ tìm đấy.”

chuyện tự nhiên, rộng rãi, nhưng trong lời khiến thấy vô cùng khó chịu—

Cứ như thể… chỉ là thế của cô .

“Cô đừng hiểu lầm, và A Kỳ là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng . Hồi đại học du học, mới về nước một tuần thôi.”

, giọng mang theo sự kiêu ngạo thể che giấu.

thêm nữa, liền cắt ngang: “Kỷ Kỳ đang ở ?”

cũng thèm diễn nữa, lạnh lùng liếc mắt lên tầng hai của quán bar.

“Tối qua uống nhiều, giờ vẫn còn đang ngủ đó. Cô tìm chuyện gì ?”

Doanh Ninh khoanh tay, ánh mắt khinh thường quét qua , lạnh nhạt : “Cô và A Kỳ cùng thế giới. Rời xa càng sớm càng .”

Thì mấy ngày qua thèm quan tâm đến , là vì ở đây vui vẻ cùng Doanh Ninh.

Những lời của cô như cây kim đ.â.m thẳng lòng , khiến đối mặt với câu hỏi mà bản luôn né tránh.

“Cô dựa và Kỷ Kỳ cùng một thế giới? Chúng ở bên lâu .”

cắn môi, cố chấp phản bác.

“Ha, chỉ chơi đùa với cô thôi mà cô còn tưởng thật ? Cô chẳng qua là thế thôi, nếu thì cô nghĩ vì chọn cô?”

Doanh Ninh xong liền mở điện thoại , trong đó một đoạn video.

Kỷ Kỳ và cô ngọt ngào ống kính, ánh mắt của trai trẻ lúc tràn đầy yêu thương, tươi rạng rỡ như đang ghi thời gian yêu say đắm.

Nội tạng trong như ai bóp nghẹt, đau đến khó thở.

Thì cái mà nghĩ là tình yêu đặc biệt… chỉ là một màn kịch đẽ.

Không khó hiểu vì luôn xuất hiện đúng lúc gặp khó khăn, nào cũng che chở giúp

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thich-em-tu-rat-lau-roi/chuong-11.html.]

Thì chỉ là gương mặt giống cô .

khỏi quán bar đó bằng cách nào.

Cũng chẳng gọi điện cho Kỷ Kỳ để tra hỏi gì nữa.

Anh đối xử với những cô gái thích vẫn là kiểu bạo lực lạnh ?

🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗

Vậy thì , thể là ngoại lệ?

Thật nực .

22.

giữa phố, nước mắt ngừng rơi.

thật ngờ gặp Ôn Hiền.

Lúc đó chỉ mơ hồ bước đại một quán bar, gọi một ly rượu mạnh để giải sầu.

Chưa kịp đưa lên miệng một đàn ông phía ngăn : “Loại nồng độ cồn cao lắm, em quen .”

Ôn Hiền vẫn nở nụ dịu dàng như , ánh mắt lo lắng : “Còn nhớ , cô bé?”

gật đầu: “ chỉ mới đến bar đúng hai , nào cũng gặp .”

Anh khẽ , thuận tay xuống cạnh : “Có lẽ là chúng duyên.”

chịu lắng , như mở van cảm xúc, thao thao bất tuyệt kể hết chuyện giữa và Kỷ Kỳ cho .

từng uống rượu, chỉ vì thấy màu rượu mà uống, cuối cùng say đến mơ mơ màng màng.

Điện thoại reo liên tục mới chợt tỉnh, mắt lờ đờ bấm .

Đầu dây bên vang lên tiếng giận dữ của Kỷ Kỳ: “Kinh Điềm, em đang ở ?”

Vừa thấy giọng , lập tức sụp đổ, hét lên trong điện thoại: “Anh quản gì, Kỷ Kỳ! Chúng chia tay !”

Anh lập tức nhận điều gì đó : “Em uống rượu ?”

“Tất nhiên ! Anh uống với bạn gái cũ, còn thì uống ?” lè nhè cãi .

“Em đang với ai? Gửi địa chỉ cho , đến đón em.” Bên giọng cao hơn hẳn, vội vàng đến mức luống cuống.

“Đừng đến tìm nữa. Chúng chia tay , sẽ cản đường khác, nhưng cũng đừng coi là con ngốc.” xong lời tuyệt tình, lập tức cúp máy, gục xuống bàn để mặc nước mắt chảy dài.

Ôn Hiền bên cạnh khẽ thở dài, một cái nhẹ nhàng rút điện thoại khỏi tay .

còn tâm trí để nghĩ gì, nước mắt che mờ tầm , cơn say dâng lên, trong như một ngọn lửa bùng cháy dữ dội.

khó chịu vô cùng. Trong đầu là những lời của Doanh Ninh – chỉ là một kẻ thế, mà còn ngu ngốc đến mức yêu chính khiến đau lòng.

Quán bar ngày càng đông, khí sôi động, dải lụa bay khắp nơi. mượn men say nhảy lên sân khấu lắc lư.

Xung quanh vang lên tiếng reo hò và huýt sáo.

Nóng quá, chiếc áo len ngoài nhảy đến rơi khỏi vai, để lộ áo hai dây đen bên trong.

Rượu thật lợi hại, tê liệt thần kinh .

gọi tên , giọng quen thuộc.

Kỷ Kỳ chen qua đám đông bước đến, mặt đen như đáy nồi, chân mày nhíu chặt.

Sau lưng còn Doanh Ninh và cả đám bạn.

nắm chặt cổ tay, thấy khuôn mặt lạnh lùng cực độ: “Em đang phát điên cái gì ? Em tìm em bao lâu !”

giật tay : “Anh còn tìm gì? Muốn chia tay ? Không cần, giờ tuyên bố là đá !”

Mắt trợn tròn, kéo lấy tay định lôi : “Ra ngoài chuyện.”

còn đang giãy giụa thì giây tức giận vác thẳng lên vai.

đầu nặng chân nhẹ sõng soài vai : “Thả xuống!” điên cuồng giãy giụa.

Người đường đều chúng , vác như bao gạo, hổ tức giận đến phát điên.

Anh thấy giãy mạnh quá, “bốp” một cái vỗ thẳng m.ô.n.g .

Không mạnh, nhưng âm thanh vang lên rõ ràng.

c.h.ế.t lặng – từ lúc trưởng thành đến giờ, từng ai đánh chỗ đó.

Giây , nỗi nhục nhã khủng khiếp dâng trào, như thiêu đốt cả .

Anh dám giữa đám đông đánh m.ô.n.g như trẻ con: “Kỷ Kỳ!”

“Nếu còn giãy nữa, sẽ đánh tiếp. Không sợ mất mặt thì cứ tiếp tục ầm lên.”

Anh lạnh lùng buông lời, hàm răng nghiến chặt.

dám động đậy nữa. Tên điên !

Loading...