Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Thích Thầm - Chương 6: Ngô Khải

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:19:53

Cổng Thường Tần 11 giờ 30 phút náo nhiệt hơn cổng nhiều, đối diện với cái cổng con một quán cơm treo một tấm băng rôn với tiêu đề “175 sắc thá cùng bạn tiến lên” khá nỗi tiếng, vĩ đại hơn một tí là biểu tường vỗ béo của Thường Tân, thường thi những học sinh ở trường buổi trưa sẽ đến quán ăn dùng bữa náo nhiệt chẳng khác gì lễ hội.

Tiếc trời nóng nực vô cùng chẳng khác gì cái lò nướng bánh mì cổng trường hừng hực than hồng cháy rực, Nhật Linh đảo mấy vòng xung quang trường tìm chút gì đó ăn đỡ đói, lúc đến quán ăn vỗ béo thì bắt đầu lười vì quán ăn quá đông, chính là vì thích chờ đợi nên mới lười bỏ qua luôn.

Nhật Linh mua hai cái bánh bao ở gần cái quán ăn mà Lý Quý Mai dẫn đến, bánh bao nhân thịt nữa cái trừng muối bên trong khi ăn bánh bao sẽ ăn lòng đỏ trứng muối vì cái vị của nó ăn thấy hợp cứ khô khan khô khốc.

Cạnh cái trung tâm hội hoạ một con hẻm nhỏ, hai hôm lúc đến đây phát hiện con hẻm nhỏ nhiều mèo hoang sinh sống.

Ngửi thấy mùi thức ăn một chú mèo nhỏ từ tróng khe nức của một căn nhà chui đến bên chân Nhật Linh chú mèo nhỏ kêu meo meo ngước ánh mắt nuông chiều của bỗng xuất hiện, đuôi của nó quẩy qua mừng gỡ vì sắp cho ăn.

Nhật Lịnh nó wow một cái, tươi xuống vuốt ve nó, chú mèo dường như hoảng sợ trái còn ngửa bụng cho đối phương vuốt ve : “Ôi chao, nịnh hót nữa cơ .”

Chú mèo con kêu meo meo như đáp lời.

“Để cho mày nhé, nào ăn từ từ thôi.” Nhật Linh tách lòng đỏ trứng khỏi cái bánh bao để xuống một tắm giấy lót cho chú em ăn.

 Hôm nay trung tâm hội hoạ dường như học viên trở , đây vì cô giáo gặp tai nạn giao thông mà tạm thời ngừng lớp một thời gian để dưỡng thương tuy nhiên lớp học vẫn một vài học viên lui tới giao lưu vẽ vời cùng .

 Nhật Linh bắt gặp bạn học bàn cuối là đầu gấu gì đó vai vác theo một cái giá vẽ tai còn sách một túi hoạ cụ từ bên trong trung tâm hội hoạ , gương mặt một tay hội hoạ, Nhật Linh ở gốc bên sang miệng lẫm bẫm: “Làm màu thì chứ cái mã ăn gì!”

 Vài giây đó từ trong trung tâm hội hoạ một cô bé mặc một chiếc váy màu xám chạy theo gọi: “Anh Thịnh, Thịnh chờ chút .”

 Lý Quý Thịnh mặt lạnh cô bé.

“Mẹ em hỏi thứ 7 tuần thể lớp giúp em ?” Cô bé nở một nụ với .

Lý Quý Thịnh xuống xoa đầu cô bé, gương mặt trở nên dịu dàng hơn: “Có gì báo với cô Dương nhé.”

Cô bé gật đầu với một cái trong.

Cô Dương từng là một giáo viên dạy vẽ ở Từ Tấn, cô là một trong những giáo viên đường nét khắc hoạ trạm đến trái tim học viên và cũng là một trong những hoạ sĩ tiếng các nên tảng xả hội, khi rời Từ Tấn cô Dương cùng với niềm đam mê của trở về quê nhà và xây dựng nên một trung tâm hội hoạ nhỏ để nuôi dưỡng ước mơ của bản và chuyền dạy cho các em về những kỷ năng vẽ mà trao dồi trong suốt những năm hành nghề giảng dạy.

*Tứ Tấn là một trung tâm hội hoạ nổi tiếng ở phía bắc*

Đứng bên Nhật Linh khó mà tin cái tên mà bản phán xét “ màu chứ ăn gì” mời lớp, quả thật là thể tin mà.

Trước khi nhà của Lý Quý Mai một cuộn giấy vẽ từ ba-lo của Lý Quý Thịnh bỗng rơi xuống, thấy Nhật Linh nhanh chống tiến đến cúi nhặt hộ đối phương.

 Lý Quý Thịnh cúi cảm ơn nhận lấy cuộn giấy từ tay Nhật Linh: “Cảm ơn .”

“Không chi, tiện tay thôi.”

Khi Lý Quý Thịnh thấy gương mặt của nhặt cuộn giấy giúp thì chút bất ngờ: Sao ?”

“Trên đường về nhà thôi.” Nhật Linh chỉ ngón tay về hướng nhà của Lý Quý Mai.

Nhìn theo ngón tay của Nhật Linh Quý Thịnh chút biểu cảm khó tả, nét mặt co gương mặt trở nên phức tạp, dường như nêu rõ bản cách biệt với căn nhà đó.

Nhật Linh hỏi: “Cậu về ăn cơm trưa ?”

Đối phương dứt khoát trả lời .

Trước khi rời Lý Quý Thịnh còn dặn dò với Nhật Linh: “Nhớ rằng từng gặp .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thich-tham/chuong-6-ngo-khai.html.]

Mặc dù hiểu vấn đề nhưng Nhật Linh vẫn gật đầu đồng ý, dù vẫn tí thắc mắc, Lý Quý Thịnh định về nhà , tự nhiên gặp thì liền đổi ý định .

Thật lạ kỳ.

Tiếc học buổi chiều vị học sinh bàn cuối cuối cùng cũng lớp học, năm dài bàn cũng chú ý bài giảng của giáo viên phía , lâu lâu thấy vị đầu gấu nghịch diện thoại xong thì ăn trong giờ học.

Theo như lời của Nhật Linh là chả nề nếp gì hết.

Tiếc học Hoá cũng tương đối bất học sinh 11c4 mặn mà với môn học , đa phần đều việc riêng hai tên mắt là Ngô Khải và Bùi Ngưu cũng mai mê chơi X O ý lên bản một chút nào.

Giáo viên giảng thì cứ giảng học sinh phía chơi thì cứ chơi, vị giáo viên phía lấy động lực từ lý do gì mà cố gắng giảng dạy nhiệt tình đến thế. Khi giáo viên A nhắc nhẹ kiến thức cơ bản năm trung học thì học sinh cho vị giáo viên một phen hú vía lao thẳng hành lang mà nhảy vọt xuống.

“Em bên cho Hidro hoá trị mấy?” Giáo viên A chỉ tay một học sinh mặc áo khoác màu xám bên .

Áo khoác xám lên, gương mặt chút do dự rãi đầu suy nghỉ một lúc mới trả lời: “2 ạ.”

Cả lớp ùa lên đến cả Nhật Linh cũng giật vì câu trả lời của áo khoác xám, phì theo bản năng tự nhiên của con tình huống éo le hài hước khó đỡ của áo khoát xám và biểu cảm khó tả của vị giáo viên.

Giáo viên A hít sâu một cái như kìm nén cơn tức của bản xuống: “Em chép phạt 100 câu Hidro hóa trị 2 cho .”

Ngô Khải thấy áo khoát xám phạt thì liền hả hê, lúc mãi mê trêu thì giáo viên A chuyển hướng sang hỏi: “Em vui lắm đúng ?” Ngô Khải tắt hẳn nụ lắc đầu tỏ vẻ buồn bạn, “Em buồn còn hết, mà vui cô.”

“Thế em chẹp phạt 50 luôn nha.” Hà Mộng xuống cạnh Ngô Khải bảo.

Bùi Ngưu giơ tay phát biểu: “Cô Mộng nên chép Hidro hoá trị 1 hoá trị 2 ạ.”

“Cả hai, mỗi câu 50 .” Hà Mộng đáp.

Nghe thấy đáp án từ giáo viên Mộng, Bùi Ngưu khẽ với bạn cùng bàn: “Tao lỡ miệng hỏi, xin em.”

Ngô Khải ấm ức Hà Mộng với ánh mắt cầu xin nhưng bất thành cái ngoảnh mặt ngơ của cô, sang bạn cùng bàn của bằng ánh mắt hình viên đạn mắng một : “Chó.”

“Cô Hà ơi, Ngô Khải chửi thề.” Một giọng đến từ vị trí bàn cuối cất lên.

Hà Mộng gương mặt cô chút tự nhiên: “Em nữa Quý Thịnh?”

Lý Quý Thịnh thẳng tắp chỉ tay về Ngô Khải: “Nó tục.”

Ngô Khải há hốc mồn tình huống hiện tại, mắt chuẩn rưng rưng như đến nơi: “Có ai chửi gì , ai mà.” Cậu lau lau khoé mi Hà Mộng, “Em .”

Hà Mộng bất lực trở bục giảng : “Hai em xuống .”

Chiều xuống bọn Bùi Ngưu và nhóm của Đoàn Mạnh Hùng hẹn sân Thường Tân để quyết sông c.h.ế.t một trận, bọn họ nhóm 10 chia mỗi bên năm năm mở giao diện game.

Lần quyết chiến khác với những khác, Ngô Khải bỏ lớp 11c4 mà qua đội của Đoàn Mạnh Hùng, vẫn còn nguôi giận chuyện Bùi Ngưu chơi trong tiếc hoá học , lúc bọn họ chuẩn bước ‘bình nguyên vô tận’ một thành viên trong nhóm hét lên: “Anh Thịnh chơi  game ?” khiến cả nhóm như tìm một chủ chốt cực mạnh.

Lý Qúy Thịnh phía mặt biến sắc trả lời: “Bọn mày chơi , nay tao bận.”

Đoàn Mạnh Hùng cũng vẩy tay với Quý Thịnh: “Bai Bai ông nội.”

Bước gia đoạn cấm chọn, nick name của Đoàn Mạnh Hùng là “Đội Trưởng Đoàn” pic thẳng vị trí rừng của team, tiếp đó các thành viên còn lượt khoá tướng theo đúng vị trí mà Đoàn đội trưởng giao cho.

Ngô Khải quyết một sống một còn với Bùi Ngưu nên chọn vị trí top lane để đối đầu với bạn cùng bàn, thường thì bọn họ sẽ vai kề vai ở vị trí đường nhưng hôm nay là kẻ thù và đối đầu ở vị trí đường .

Trước khi trận chiến Đoàn Mạnh Hùng sang căn dặn: “Ngô Khải mày chơi cho tử tế , thì ông đây cho mày tay.”

Loading...