Thiên Chi Kiêu Nữ - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:43:35
Cả hai đều tình nguyện, nhưng dám từ chối, đành miễn cưỡng trao đổi điện thoại.
Mười phút …
"Sao mày dám tao như lưng ?"
"Mày kết bạn với bạn trai tao gì? Con tiện nhân!"
Hai lao cấu xé , năm nam sinh xông kéo . Cô nàng tóc xoăn chiến lực mạnh bất ngờ, cào bật luôn mấy cái móng tay của đối phương.
Được vài ván nữa, hai nam sinh đánh , chỉ vì bảo họ gọi bạn gái của một tiếng "vợ yêu", ai ngờ bạn gái của họ là cùng một ~.
bốc một nắm hạt dưa: "Còn chơi nữa ?"
Thấy vẫn say đến mức bất tỉnh nhân sự, mấy cắn răng: "Chơi!"
nhếch môi, chính các đấy nhé.
" chúng đổi cách chơi, solo Vương Giả, thế nào? Tăng cường tình cảm giữa bạn học hơn nữa."
Buồn thật, chơi thì đổi trò, gật đầu. Bọn họ tụ tập thì thầm bàn bạc, cuối cùng đẩy Giang Lâm .
Nhỏ mọn thật đấy, chọn Điêu Thuyền, vượt hai trụ hạ gục một mạng, đến sáu phút nổ nhà chính.
bày vẻ mặt chờ xem kịch vui: "Bây giờ, mở giao diện WeChat của , đưa cho Văn Kiều Kiều."
Anh điềm nhiên gật đầu: "OK."
Văn Kiều Kiều trông cũng hài lòng, mặt mày hạnh phúc.
"Khoan ."
" là tài khoản , đổi tài khoản khác ."
Sắc mặt thoáng qua vẻ lúng túng, nhưng nhanh biến mất: "Cô đừng đà lấn tới, chỉ một tài khoản WeChat thôi."
vẫy tay, Văn Kiều Kiều bằng ánh mắt " hiểu chuyện đều ", cô siết c.h.ặ.t t.a.y áo, trông như phát tác, nhưng giây tiếp theo, cô lấy lòng kéo tay Giang Lâm:
"Đừng mà, Thiên Thiên, tớ tin sức hút của ."
Giang Lâm lúc mới hài lòng gật đầu.
"Đã để tâm thì cũng chẳng còn gì để ~" Văn Kiều Kiều ngoài mặt vui vẻ, nhưng móng tay cắm sâu da thịt của Giang Lâm.
Chơi thêm một lúc, lấy cớ vệ sinh, thấy vẻ mặt hả hê của Văn Kiều Kiều, ngay khoảnh khắc bước ngoài, bật chức năng ghi âm điện thoại.
Chưa mấy bước, từ phía lao một bóng đen, kéo một căn phòng trống.
Đập mắt là gương mặt của một đàn ông, nheo mắt kỹ hơn.
"Thường Hàn?"
Cậu ngẩn , một lát, đó lập tức buông tay, lùi vài bước, run rẩy: "Chị, chị ở đây?"
Trùng hợp thật, em họ xa ăn chơi trác táng của . mới hoạt động cổ tay một chút, theo phản xạ điều kiện ôm đầu thụp xuống, xem hồi nhỏ đánh sợ thật .
"Nói , chuyện là thế nào." Nhìn thấy điện thoại rơi từ túi , nhanh tay chộp lấy, mà nước mắt.
Vừa là đoạn tin nhắn trò chuyện với Giang Lâm, lắm, năm vạn tệ mà bán ?
"Thành thật khai báo ." kéo ghế, xuống đợi giải thích.
"Tất cả là chủ ý của Giang Lâm, em chỉ là...."
Cậu len lén sắc mặt của : "Hắn cái nghề lâu , trong giới đều ." Thường Hàn vẻ do dự.
"Không sợ những cô gái đó báo cảnh sát ?" thấy giọng trầm xuống.
Cậu càng căng thẳng hơn, mồ hôi đổ trán: "Giang Lâm chụp mấy cái ảnh đó của họ, họ dám ."
siết chặt điện thoại, trái tim như vặn xoắn , ngờ loại cặn bã xuất hiện ngay bên cạnh , còn là từng thích.
yyalyw
"Chị, với em, tối nay là một miếng mồi lớn, chụp ảnh chị dùng nó uy h.i.ế.p chị đưa tiền, chia năm năm." Thường Hàn như hạ quyết tâm, bán Giang Lâm.
"Chị, chị thể coi như thấy em ?" Chưa đợi xong: "Ai cũng trả giá cho những gì , Thường Hàn, còn là trẻ con nữa." Để một câu, đầu mà rời khỏi phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thien-chi-kieu-nu/chuong-5.html.]
Thấy vẫn bình an vô sự , Văn Kiều Kiều đang lén lén ở cửa giật , mất luôn kiểm soát biểu cảm. vỗ tay, khoác vai cô , về phòng.
Nhìn thấy , Giang Lâm nhíu mày, tiếp tục cúi đầu gõ phím. liếc qua màn hình điện thoại của , tin nhắn gửi hiện lên dấu chấm than đỏ chói.
Thường Hàn chuyện sai trái xong thì luôn là đầu tiên phủi sạch quan hệ.
Lúc , bên ngoài vang lên một tiếng "rầm" cực lớn.
"Xe nhà ai thế?" Tầng xôn xao bàn tán, Văn Kiều Kiều là đầu tiên lao , đó là tiếng gào thét thảm thiết.
Chỉ thấy chiếc Mercedes G-Class nguyên vẹn ban nãy giờ đây chậu hoa rơi trúng, lõm một mảng to nóc.
Cô phát điên lên lầu tìm lý luận, nhưng nhân viên phục vụ chặn . Những đến nhà hàng hầu hết đều là nhân vật m.á.u mặt, đừng đến tầng thượng.
"Tiểu thư, vốn dĩ là cô đỗ xe đúng quy định." Nhìn cô mãi chịu thôi, nhân viên phục vụ cũng sa sầm mặt, trực tiếp gọi hai bảo vệ đến khống chế.
Ở đây một chỗ đậu xe năm ngàn tệ, còn tính phí theo thời gian, bắt Văn Kiều Kiều đỗ xe đàng hoàng, đúng là khó cô .
Nhìn thấy bạn gửi ký hiệu "OK", vỗ tay, gửi tin nhắn cho bố của Văn Kiều Kiều xong.
Có đẩy cửa bước , thoáng qua, là cô cố vấn. Cô khoác tay Văn Kiều Kiều, cửa quét mắt bằng ánh mắt phán xét:
"Tưởng Thiên, em tìm đập xe của Kiều Kiều ?"
phì , hỏi ngược cô : "Muộn thế , cô cố vấn đến đây?"
"Thì cô lớn tuổi mà cũng thích chơi chung với đám trẻ bọn em ?"
Cô sắp nổi trận lôi đình thì thấy Giang Lâm bên cạnh. Tên vẫn còn chìm đắm trong tin đồn bố là hiệu trưởng, sắc mặt cô lập tức đổi: "Cô là quan tâm các em, hòa nhập đại gia đình tập thể ."
Nụ mặt càng tươi hơn: "Vậy , thế thì quá. Nếu cô đến, ngày mai em cũng định đến tìm cô đấy."
Nói , mở điện thoại, động tác "suỵt", đoạn ghi âm mà Thường Hàn vang lên rõ mồn một trong tai .
Sắc mặt Giang Lâm đen kịt đến cực điểm, nhưng vẫn cố giữ bộ dáng cao cao tại thượng, cứ như thực sự ông bố là hiệu trưởng . Cô cố vấn một cái, lau mồ hôi trán: "Tưởng Thiên, ngụy tạo đoạn ghi âm vu oan khác là phạm pháp đấy."
Hừ.
"Bây giờ cô mới vu oan là phạm pháp ? Lúc nãy ai một mực khẳng định là em thuê đập xe nhỉ?"
Cô chặn họng đến mức lời nào, trực tiếp xông đến giật điện thoại của .
"Học sinh như em đúng là cá thối tôm hỏng, còn hại khác!" Cô vẻ chính nghĩa lẫm liệt, nhíu mày, ngờ vì nịnh bợ quyền thế mà cô thể vứt bỏ cả nhân cách như .
"Sao cô chắc chắn là con trai hiệu trưởng?"
Nghe , cô hăng hái hẳn lên: "Dù Giang Lâm là con ai nữa, cũng duy trì sự công bằng."
"Nếu em ngụy tạo đoạn ghi âm và hành vi phá xe của Kiều Kiều, hôm nay em cho một lời giải thích. sẽ liên lạc với phụ của em ngay bây giờ." Cô chống nạnh, trông chẳng khác nào một con ch.ó săn đang chờ lập công.
"Đinh đinh đinh." Cô tìm của và bấm gọi.
"Số máy quý khách gọi hiện liên lạc ." Giọng tổng đài lạnh lùng vang lên.
Cô nghi hoặc , bấm của bố . Số còn dữ dội hơn, trực tiếp cúp máy.
"Tưởng Thiên, em còn dám để giả ?!"
Cái thì oan cho quá, là thật đấy, chỉ là đang ở Hawaii, còn bố ...
Ngay cả đối tác ăn gặp ông cũng đặt lịch qua thư ký, chi đến một xa lạ như của cô .
"Cô cố vấn, đừng giận nữa, lẽ bố của Tưởng Thiên đang bận ruộng thôi." Văn Kiều Kiều giả bộ thất vọng .
? Cô còn nhận gia thế của ? Hay là từng đến khách sạn Nghi Viên?
"Cô tỉnh nhanh thế? Nghĩ xong cách sửa xe ?" Nhắc đến xe, cô sững , nhưng lập tức điều chỉnh biểu cảm: "Cậu nghĩ thiếu chút tiền sửa xe đó chắc?"
tính sơ sơ, tiền sửa xe chắc ba trăm ngàn, cô thiếu thì .
" là chuột con cũng đào hang." Cô cố vấn lẩm bẩm.
lập tức nổi giận: "Cô cố vấn, nãy còn duy trì công bằng, đối xử bình đẳng, giờ khinh thường bố em thế?" cô chằm chằm, cô lắp bắp: ", , học sinh cũ của bố đầu bếp, bố phục vụ, bố tài xế, đều đối xử công bằng cả."