THIÊN ĐẾ CẦU HÔN - CHƯƠNG 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:39:36
Nhan Tâm sốt ruột dậm chân, đánh văng tay , chịu từ bỏ bám víu lên, lải nhải :
“Chàng còn nhớ , năm thứ mười của tiên ma đại chiến, ma tộc đánh lén, trúng kỳ độc, lấy giải độc, tỉnh ôm thật lâu buông!”
Nói chuyện riêng tư như mặt , Nhan Tâm cũng khỏi đỏ mặt.
Ả ngượng ngùng ngẩng đầu, ý đồ từ trong mắt Khương Chiếu tìm một chút rung động và hồi ức.
nhanh, vẻ mặt kích động mặt Nhan Tâm liền cứng đờ tại chỗ.
Bởi vì ả thấy, Khương Chiếu cũng hề đặt ánh mắt lên mặt ả, mà là ném về phía đang ở một bên, ánh mắt sủng nịnh trong đó như thực chất, sáng rõ đến mức đ.â.m mù mắt Nhan Tâm.
“A Vu, nàng đừng nghịch nữa.” Khương Chiếu bất đắc dĩ , “Mau tới thử chiếc phượng quan tự tay cho nàng xem.”
“Nàng thích nhất Đông Hải Châu , phái tìm kiếm nhiều hơn, chỉ phượng quan, ngay cả áo cưới cũng sẽ vì nàng mà thêu đầy Đông Hải Châu, .”
Khương Chiếu , lời thâm tình.
Mà chống cằm , hồi tưởng một chút.
Hình như là khi Nhan Tâm khống chế thể của , từng cùng Khương Chiếu qua.
Ả thích nhất chính là ánh sáng lung linh của Đông Hải Châu.
Nếu như áo cưới thêu đầy Đông Hải Châu, một bước một lay động, giống như ngàn vạn ánh , sẽ khiến bao nhiêu ánh mắt hâm mộ.
Nhan Tâm dường như cũng nhớ lời từng .
Ả che miệng rơi lệ, chút dám tin tưởng.
Ban đầu chỉ là một câu tùy tiện , Khương Chiếu nhớ đến tận bây giờ, hơn nữa còn thật sự vì ả mà .
Chỉ là lúc , dường như nhận sai , che chở sai !
5
“Khương Chiếu, cho !”
Mắt thấy Khương Chiếu vòng qua Nhan Tâm liền hướng về phía tới, Nhan Tâm lập tức luống cuống.
“Khương Chiếu! Chàng hãy cho kỹ! Ta mới là yêu, ả chỉ là một kẻ mạo danh thôi!”
Nhan Tâm lau nước mắt, đột nhiên dang hai tay chắn ở mặt Khương Chiếu.
Cho dù lúc Khương Chiếu trầm mặt xuống, vẻ mặt đầy vẻ vui.
Ả cũng hề lùi bước, ánh mắt kiên nghị, còn mang theo tình cảm sâu đậm đến mức tràn ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thien-de-cau-hon/chuong-4.html.]
Thân thể Khương Chiếu khựng , ánh mắt rơi mặt ả, tựa hồ như đánh giá, tựa hồ như nghi hoặc.
Nhan Tâm mặt mày hớn hở, mở miệng thê thê thiết thiết gọi một tiếng: “Khương Chiếu.”
Cho đến giây tiếp theo, một đôi bàn tay to lớn hung hăng bóp chặt cổ Nhan Tâm, trực tiếp xách ả lên, khiến Nhan Tâm lập tức thể hô hấp, sắc mặt nghẹn đến đỏ bừng.
“Ta , đừng chắn mặt !”
Ánh mắt Khương Chiếu như đao, giọng càng thêm lạnh đến giống thường: “Ai cho ngươi lá gan, chắn đường , còn dám đối với Thiên Hậu của mà chỉ trỏ!”
Nhan Tâm giãy giụa, từ trong cổ họng phát mấy chữ mơ hồ, rõ là cái gì.
Cũng chẳng qua đều là mấy lời sáo rỗng, ả mới là các loại.
Đáng tiếc, Khương Chiếu nửa điểm cũng .
Hắn trực tiếp ghét bỏ ném Nhan Tâm sang một bên, trường kiếm ở lòng bàn tay hiện lên, bước nhanh qua, liền đem Nhan Tâm c.h.é.m giết.
Dẫu Nhan Tâm sát khí nồng đậm của Khương Chiếu tựa hồ sắp ngưng kết thành hình.
“Là đây, Khương Chiếu!” Nhan Tâm lùi lóc kêu gào, “Ngươi kỹ xem, nhất định sẽ nhận thôi!”
“Với khuôn mặt , cùng ngươi trải qua kiếp nạn ở phàm trần, cùng bạc đầu sinh con đẻ cái, những kỷ niệm ân ái đó, ngươi quên hết ?”
“Ta của hiện tại mới là thật sự, ngươi mau thấu lớp da bên ngoài mà thấy linh hồn của !”
Sắc mặt Khương Chiếu càng lúc càng đen: “Câm miệng! Ngươi là cái thá gì chứ! A Vu của đang yên vị kìa!”
“Nàng há để cho thứ dơ bẩn như ngươi tùy tiện bám víu ! Muốn chết!”
Trường kiếm của Khương Chiếu chút lưu tình c.h.é.m xuống, nhưng khoảnh khắc cuối cùng gọi dừng .
“Đủ .” Ta lên tiếng cắt ngang màn kịch lố bịch .
Chậm rãi bước xuống từ chỗ , đến bên cạnh Khương Chiếu, nâng tay lên, thu kiếm về vỏ.
“Tiểu Khương Chiếu, nàng là thị nữ của .”
Một câu , dập tắt cơn giận của Khương Chiếu.
Hắn ủy khuất , ánh mắt hờ hững của đành chịu thua.
“A Vu, để đội thử phượng quan cho nàng nhé.” Khương Chiếu cẩn thận nắm tay , dịu dàng .