THIÊN ĐẾ CẦU HÔN - CHƯƠNG 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:39:39
Nửa khắc , Khương Chiếu nhận lời mời mà đến.
Nhan Tâm ánh trăng, mang khuôn mặt của nghênh đón.
Bước chân Khương Chiếu dừng tại chỗ, nhất thời nhúc nhích, vẻ mặt càng thêm vi diệu, khó tả.
Nhan Tâm chẳng để ý, thậm chí còn nhào tới, kiễng chân, nước mắt lưng tròng định hôn Khương Chiếu.
“Khương Chiếu, cầu xin , hãy mở mắt , kỹ .”
Nhan Tâm lóc yếu đuối, vẻ mặt đau khổ, loạn xạ tìm kiếm môi của Khương Chiếu.
Chỉ là còn đợi Nhan Tâm hôn lên, Khương Chiếu chút nể nang mà nữa bóp nghẹt cổ ả.
“Sao ngươi dám?” Giọng Khương Chiếu càng thêm âm trầm so với .
Nhan Tâm liều mạng giãy giụa, mới thấy ngọn lửa giận dữ ngút trời mà Khương Chiếu đang cố gắng kiềm chế.
“Tại ?” Nhan Tâm đứt quãng hỏi, “Tình cảm ngày xưa, chẳng lẽ trao nhầm ?”
Khương Chiếu thêm lời nào, một kiếm trực tiếp c.h.é.m về phía mặt ả.
Nhan Tâm lập tức kêu la thảm thiết, m.á.u tươi mặt chảy ròng ròng, đau đớn đến run rẩy, ôm mặt thành tiếng.
Tuy rằng đây là thể tạo cho ả, nhưng linh hồn của Nhan Tâm vẫn sẽ cảm thấy đau đớn.
Ả hết đến khác hỏi Khương Chiếu: “Tại ? Chàng là Khương Chiếu của ? Ngươi là con tiện nhân ! !”
“Ngươi cướp thể của , còn cướp cả yêu của !”
Lời Nhan Tâm dứt, mắt lóe lên một đạo kiếm quang.
Lần Khương Chiếu lạnh lùng c.h.é.m đứt một cánh tay của ả.
Nhan Tâm bi thống tột cùng, tiếng kêu gào đau đớn vang vọng khắp cửu trùng thiên.
Mà Khương Chiếu thì từ cao xuống ả, lạnh giọng hỏi: “Sao ngươi còn dám mang mặt sư tỷ của xuất hiện mặt ?”
“Ý gì?” Nhan Tâm ngây tại chỗ, ngơ ngác Khương Chiếu.
Mà thì từ lưng Khương Chiếu chậm rãi bước , lặng lẽ đối diện với ánh mắt tuyệt vọng của Nhan Tâm.
“Ngươi sớm ?” Môi Nhan Tâm run rẩy, cam lòng trừng mắt .
“Ngàn năm , khi ngươi mang mặt sư tỷ của xuất hiện mặt , ngươi là hàng giả .”
Khương Chiếu bên cạnh , cùng sóng vai thẳng, khi về phía Nhan Tâm, trong mắt tràn ngập sát ý thể kìm nén.
“Sư tỷ của tuyệt đối sẽ lộ vẻ mặt nịnh nọt như ngươi!”
Một câu triệt để đánh tan phòng tuyến tâm lý của Nhan Tâm.
Ả : “Thì là , thì là !”
“Ta còn tự hỏi tại , đầu tiên gặp , rõ ràng vui vẻ như , nhưng độ hảo cảm lập tức rớt xuống âm!”
“Ta còn tưởng, là do chuyện quá mật với bên cạnh, khiến cảm thấy là một lẳng lơ.”
“Thì , là !”
Nhan Tâm đau khổ vô cùng phun một ngụm m.á.u tươi: “Khương Chiếu, gạt , gạt thảm quá!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thien-de-cau-hon/chuong-6.html.]
Ả đưa tay túm lấy vạt áo Khương Chiếu, nhưng thế nào cũng với tới.
nhanh, Nhan Tâm chuyển tầm mắt sang , chất vấn:
“Tại ngươi trở về! Nếu như ngươi trở về, vở kịch dù là giả, Khương Chiếu cũng sẽ cùng diễn tiếp!”
“Dù là giả cũng , dù là giả, cũng cam lòng!”
Đến nước , Nhan Tâm vẫn cứ cho rằng cướp hạnh phúc của ả.
Ả rơi chấp niệm, quên mất, ả mới là kẻ ngoại lai.
Ta nửa xổm xuống mặt ả, chăm chú vẻ mặt điên cuồng của ả mà hỏi: “Ngươi rơi thảm cảnh thế , hệ thống của ngươi ?”
“Ta thật sự tò mò, cái thứ nhỏ bé kỳ quái , rốt cuộc trốn ở xó xỉnh nào ?”
Toàn Nhan Tâm run lên, sâu và Khương Chiếu.
Cuối cùng cũng hiểu , Khương Chiếu rõ ràng là giả, nhưng vì vẫn sẽ diễn kịch với lâu như .
“Nó đến cứu ngươi ?”
Ta dùng giọng điệu dụ dỗ : “Ngươi là ký chủ của nó, nó đáng lẽ đến cứu ngươi mới .”
Nhan Tâm ngây ngốc , miệng khẽ mở, hình như gì đó.
giây tiếp theo, một luồng hắc khí đột ngột quấn lấy ả, lập tức vươn tay bắt lấy ả!
Không ngờ chỉ trong nháy mắt, hắc vụ tan biến, túm hụt.
Nhan Tâm, biến mất thấy tăm .
8
“Đáng tiếc.” Ta xua tan ma khí giữa kẽ ngón tay.
Không là do cái thứ nhỏ bé xảo quyệt áp chế gần ngàn năm .
Hay là do đám Ma tộc to gan lớn mật, táo tợn gây nên.
Ta tặc lưỡi một tiếng, Khương Chiếu liền ba chân bốn cẳng chạy tới, móc chiếc khăn tay luôn mang theo bên , nắm lấy tay , tỉ mỉ lau chùi từng chút một.
“Sư tỷ, đừng giận.” Khương Chiếu khi đối diện với luôn ngoan ngoãn như .
Hắn ngước mắt lên nghiêm túc với : “Ta đây sẽ g.i.ế.c đến Ma giới, bắt về cho sư tỷ!”
Khương Chiếu thật sự ý định , chỉ cần lên tiếng đồng ý, tối nay chắc chắn thể thu xếp hành trang, trực tiếp dẫn xuất phát.
“Không cần .” Ta cắt ngang , “Nàng sẽ trở thôi.”
Nhan Tâm đủ thông minh, nhưng đủ kiên trì.
Xét một khía cạnh khác, ả đúng là tính cách đạt mục đích thì quyết bỏ qua.
Ta tin rằng, ả thể bỏ chín trăm năm để công lược Khương Chiếu.
Cũng thể bỏ chín trăm năm nữa, nghĩ hết cách để g.i.ế.c .
Trong thời gian , chỉ cần tĩnh lặng chờ đợi, đợi ả nữa đ.â.m đầu tay là xong.