Thiên Kim Báo Thù - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 20:28:59
Một luồng sáng chói lóa bất ngờ ập đến. Theo phản xạ, đưa tay lên che mắt, nhưng kinh ngạc nhận đang thảm đỏ trải đầy hoa tươi trong một lễ đường lộng lẫy. Bên tai văng vẳng khúc nhạc cưới du dương, mắt là Mạc Trầm trong bộ vest lịch lãm, đang với ánh mắt đầy vẻ si tình, tay nâng niu chiếc nhẫn cưới.
"Cô Ninh Sơ Hạ, con bằng lòng gả cho Mạc Trầm, dù trong cảnh nghèo khó giàu sang..."
Lời tuyên thệ của vị mục sư vang vọng bên tai như một tiếng vo ve.
cúi xuống , chiếc váy cưới đặt may tinh xảo trị giá hàng triệu tệ, bó hoa tulip trắng tinh khôi tay – đây chẳng là khung cảnh trong lễ cưới của và Mạc Trầm ba năm về !
Đây là ảo ảnh? Hay chỉ là những thước phim cuối cùng vụt qua khi trút thở?
mạnh tay véo mạnh đùi , cơn đau buốt nhói chân thật đến mức thể phủ nhận.
"Sơ Hạ?" Mạc Trầm nhẹ nhàng gọi, giọng điệu chút thúc giục, trong đáy mắt thoáng qua một tia mất kiên nhẫn dễ nhận thấy.
ngước khuôn mặt mà đây từng yêu đến si mê, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu: Ông trời ban cho cơ hội cuộc đời!
Vị mục sư kiên nhẫn lặp : "Cô Ninh Sơ Hạ, con bằng lòng ?"
Toàn bộ khách mời trong hội trường im lặng như tờ, hồi hộp chờ đợi câu trả lời của . thấy bố ở hàng ghế đầu đang nở nụ mãn nguyện, thấy Bạch Linh, cô bạn phù dâu " bụng" của đang giả vờ xúc động, và bỏ sót ánh mắt đầy mưu tính ẩn sâu trong đôi mắt của Mạc Trầm.
Giữa ánh mắt mong chờ của tất cả quan khách, từ từ đưa tay lên –
Rồi hạ xuống.
" đổi ý." Giọng vang vọng rõ ràng trong thánh đường: "Hôn lễ sẽ diễn nữa."
Cả hội trường lập tức xôn xao náo loạn.
Biểu cảm gương mặt Mạc Trầm đông cứng , nụ dịu dàng thường trực môi đầu tiên xuất hiện vết nứt: "Sơ Hạ, em đừng đùa như ..." Anh vội vã đưa tay nắm lấy cổ tay .
lùi một bước, giật mạnh chiếc khăn voan đầu xuống đất, lạnh lùng : "Anh giống đang đùa ?"
"Sơ Hạ!" Mẹ hốt hoảng bật dậy:"Con đang cái trò gì hả?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thien-kim-bao-thu/1.html.]
xoay đối diện với bộ khách mời, nở một nụ tươi rói: "Cảm ơn quý vị dành thời gian quý báu đến tham dự hôn lễ của , tuy nhiên, chương trình hôm nay sẽ đổi thành 'Tiệc ăn mừng Ninh Sơ Hạ kịp thời thức tỉnh'! Tiệc cưới vẫn chuẩn đầy đủ, kính mời cứ tự nhiên dùng bữa!"
Nói xong, chút do dự xé toạc phần đuôi dài thướt tha của chiếc váy cưới, ánh mắt kinh ngạc tột độ của tất cả , chân trần sải bước mạnh mẽ về phía cửa thánh đường.
Khi ngang qua Bạch Linh, cố tình dừng , mỉm khẩy: "À, đúng , cô phù dâu mến, chú rể mà cô thầm thương trộm nhớ giờ là độc đấy, chúc cô may mắn!"
Bước khỏi thánh đường, ánh nắng rực rỡ chiếu rọi lên khuôn mặt , hít một thật sâu bầu khí tự do.
Ông trời cho cơ hội sống một nữa, kiếp , nhất định sẽ khiến đôi gian phu dâm phụ trả giá đắt!
Về phần hiện tại – lấy điện thoại , bấm một dãy : "Thám tử Trình ? cần giúp điều tra hai ..."
Khi chân trần đạp mạnh cánh cửa nhà, bố đang sốt ruột trong phòng khách, thì ghế sofa day day thái dương. Nghe thấy tiếng động, cả hai đồng loạt ngẩng đầu, gương mặt hiện rõ vẻ " nhất con nên một lời giải thích hợp lý".
"Ninh Sơ Hạ!" Giọng bố vang lên như sấm, khiến cả chiếc đèn chùm pha lê treo trần cũng rung nhẹ: "Con hôm nay con cái gì hả?"
tiện tay vứt đôi giày cao gót gãy gót, chân trần bước đến tủ rượu, tự rót cho một ly whisky, dốc cạn. Vị cay nồng của rượu lan tỏa khắp cổ họng, khiến tin chắc rằng tất cả những chuyện xảy là một giấc mơ – thực sự sống .
"Biết chứ ạ," xoay đối diện với cha , nở một nụ tươi rói: "Con cứu tập đoàn Ninh thị và cả đứa con gái yêu quý của bố đấy ạ."
"Láo xược!" bố giận dữ đập mạnh tay xuống bàn : "Con hủy hôn mặt bao nhiêu m.á.u mặt trong thành phố, con ngày mai cổ phiếu công ty sẽ rớt giá đến mức nào hả?"
Mẹ cũng dậy, giọng run run: "Sơ Hạ, con căng thẳng hôn nhân ? Mẹ hiểu mà, nhưng chuyện liên quan đến danh dự của cả hai gia đình..."
lấy từ trong túi xách một chiếc phong bì giấy màu nâu, nhẹ nhàng đặt lên bàn : "Xem xong cái , nếu bố vẫn con kết hôn với Mạc Trầm, ngày mai con sẽ đích đến tìm dập đầu xin ."
Bố nghi hoặc cầm lấy chiếc phong bì, đổ một xấp ảnh. Bức ảnh đầu tiên chụp cảnh Mạc Trầm đang trong một phòng VIP của hộp đêm, hai bên ôm ghì hai cô gái ăn mặc hở hang, miệng đang áp sát cổ một trong hai cô gái đó. Bức ảnh thứ hai là bóng lưng ôm một phụ nữ khác bước khách sạn. Tiếp theo là bức ảnh thứ ba, thứ tư...
"Cái... cái thể nào!" Mẹ đưa tay che miệng, giọng run rẩy: "Đứa bé Mạc Trầm rõ ràng là..."
"Rõ ràng là một lịch thiệp, dịu dàng và hết lòng yêu con?" khẩy, lấy điện thoại , mở một đoạn ghi âm.
"Mạc thiếu, chẳng tháng kết hôn ? Còn đến tìm em gì, sợ vị hôn thê của ?" Một giọng nữ ngọt ngào, lả lơi vang lên từ điện thoại.