Thiên kim giả à, đợi đấy tao vờn chết mày! - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:42:44
1
Trên tầng thượng làng tình thương SOS, gió mạnh như hất bay xuống đất.
Thiên kim giả Tống Khinh Tự ở gờ tường nghiêng nghiêng ngả ngả, trông như bất cứ lúc nào cũng thể vỡ tan thành từng mảnh.
Truyện được Mâu dịch, xin đừng bê đi đâu, bê là Mâu khóc đấy
Bố ruột mới đến tìm , cùng những đứa trẻ trong làng tình thương quây chặt ở lối tầng thượng.
"Khinh Tự con đừng nhảy, con đừng chuyện ngốc nữa, con mau xuống đây !"
Bố ruột của ở đằng hò hét đến khản cả cổ.
Họ ý gần, nhưng Tống Khinh Tự tự động bài xích tất cả những lên, chỉ cho riêng là ngoại lệ.
như lý thuyết thì vốn nên tiếp cận cô , nghĩ cách kéo cô xuống.
đúng cái giây phút .
Gió rát như d.a.o cắt mặt, đến giờ mới tỉnh táo nhận thức bản sống .
Kiếp , cả đời chôn vùi ngay tại sân thượng .
Ngày kiếp , về làng tình thương thăm nuôi khiêm viện trưởng, gặp bố ruột đang đến tìm đưa về nhà.
Họ đưa Tống Khinh Tự đến cùng, ý ban đầu là để và cô giao lưu tình cảm.
mức độ ghen tỵ của Tống Khinh Tự đúng là một hai, nhiều cố ý tự ngã, đổ tội cho đẩy cô .
Người ở làng tình thương nhịn nổi nữa mới hộ câu, cô bù lu bù loa cắm đầu phi lên tầng thượng.
Bây giờ, cô đang câu giống y hệt đời :
"Chị, em em chiếm mất cuộc sống hạnh phúc 18 năm của chị, là em để chị ở chỗ sống kham sống khổ."
Cô thê lương một tiếng, chân dịch bên ngoài, những ở đây hoảng hết cả hồn nháo nhào hết lên.
"Trăm sai ngàn sai, là do Khinh Tự sai, chị tuyệt đối đừng trách bố ."
"Chị tìm bố , còn em tứ cố vô , thôi thì thà c.h.ế.t cho xong."
"Giờ em trả tất cả những gì thuộc về chị cho chị."
cô .
Nếu trả tất cho , tay vẫn còn nắm chặt lan can chịu thả thế .
Đại khái thấy hó hé câu gì, Tống Khinh Tự tiếp tục : "Chị, em nhảy đây."
Xì.
là bó tay, còn hùa theo xông lên diễn lôi diễn kéo với cô nữa.
Bằng nhỡ lát nữa cứu hộ đến, cô nhảy cũng nhảy .
"Khinh Tự, em đang cái gì thế."
Không cần dùng sức, cô nắm chặt cứng lấy áo lông vũ đang mặc.
"Chị, chị đừng chạm em, là của em, em thực sự với chị."
Ta khẩy, thầm hận kiếp thấu trò mèo của cô nhỉ.
Kiếp xông kéo cô lên, cô khéo léo mượn lực ném xuống .
rơi từ tầng bốn xuống, gãy xương sống liệt cả đời.
Lúc liệt giường thì Tống Khinh Tự mới tiết lộ sự thật cho .
"Tự sát chỉ diễn cho mày xem thôi, may mà mày tưởng thiệt."
Vừa xong, tức giận đến mức huyết áp tăng cao, tuy nhiên tăng thì tăng, cơ thể vẫn nhúc nhích, chỉ thể tiếng bíp bíp thông báo nguy hiểm của dụng cụ ngay mép giường.
đẩy đẩy giữa phòng bệnh và phòng cấp cứu.
Cuối cùng bác sĩ thông báo chỉ cảm xúc của mất cân bằng quá lớn, xuất huyết c.h.ế.t não, thể cứu nữa.
Thế nhưng khi đẩy nhà xác, rõ là vẫn còn sống.
Mãi cho đến khi lời tán tỉnh giữa Tống Khinh Tự và bác sĩ chính của , mới hiểu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thien-kim-gia-a-doi-day-tao-von-chet-may/chuong-1.html.]
Địa ngục trống rỗng, ma quỷ ở nhân gian.
Có điều, con ác quỷ bò từ địa ngục là tao, trở về tìm mày đây .
2
Kiếp cố tình rề rà thời gian , Tống Khinh Tự mãi chịu nhúc nhích mũi chân lùi , tính nốt cuối cùng xem cô thể chịu tay là lúc nào.
Sau vài nhịp thở, toe.
Sau đó buông hai bàn tay đang nắm chặt lấy tay cô .
"Em gái yêu dấu , thế thì mày cứ yên tâm nhé."
Nói xong chộp lấy áo lông của xé thật mạnh.
Bay xuống ngoài mảnh tay áo lông, còn Tống Khinh Tự.
là khác, rơi xuống thôi cũng thấy .
hai cánh tay của cô quơ cào trong khí, chẳng bắt thứ gì.
Bên gân cổ lên diễn trò, thảnh thơi đếm ngược ở trong bụng.
"Ba, hai, một."
"Ruỳnh!"
Tiếng gào thét dội màng nhĩ nhưng nhức, tiếng của bố mà to thế.
nhắm mắt , chọn một tư thế thoải mái ngã xuống.
Trong tiếng kêu la và than vang vọng khắp nơi, thấy tiếng viện trưởng hét lên: "Thời Ý sợ quá ngất mất kìa!"
Tuyệt cú mèo.
Mẹ nuôi viện trưởng mến hộ kìa.
Lần tiếp theo tỉnh dậy, ở trong bệnh viện.
Đơn giản là tập mãi cũng thể quen với mùi thuốc sát trùng .
yếu ớt mở mắt , bên cạnh chỉ một phụ nữ đang cúi đầu lau nước mắt.
"Cô... Cô là..."
Người phụ nữ vội vàng ghé sát gần, mắt sưng tấy lên vì .
"Thời Ý , cô, là của con đây, con nhớ ?"
Vành mắt bỗng đỏ hoe, tất nhiên là nhớ .
Kiếp khi liệt, là dịu dàng lau cho mà.
"Mẹ..."
lặng lẽ cử động tứ chi trong chăn.
Càng to hơn, may phước liệt.
Sau khi hai chúng lóc sụt sịt một hồi, vờ như kinh hoàng bật dậy:
"Mẹ, Khinh Tự ?"
"Con nhớ là em ngã từ tầng xuống."
"Mẹ, con, con mới về Khinh Tự nhảy lầu, cứ để con ở làng tình thương , Khinh Tự dù cũng là..."
Mẹ ruột ôm lòng, tỳ cằm đỉnh đầu cọ qua cọ miết.
"Thời Ý con đừng vớ vẩn như thế."
"Tình hình phía Khinh Tự lắm, cần trông nom, bố con qua đấy trông chừng , chuyện liên quan gì đến con hết."
cứ năn nỉ ỉ ôi một hồi, cuối cùng cũng đưa đến phòng bệnh của Tống Khinh Tự.
Trước khi , bà luôn miệng dặn dò :
"Con chuẩn tinh thần nhé, đừng để bản doạ sợ."