Thiên kim giả à, đợi đấy tao vờn chết mày! - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:42:49
11
Hoá Tần Lê và Tống Khinh Tự vì quan hệ giữa hai nhà đính hôn với từ lâu.
Tần Lê năm nay là năm đầu tiên nước ngoài, tạm thời chuyện của Tống Khinh Tự.
"Mẹ, bây giờ Tống Khinh Tự thành thế , Tần Lê huỷ bỏ hôn ước ạ?"
Mẹ khẽ tiếng, xoa đầu đủ loại khúc mắc loanh quanh rối rắm mà hiểu.
"Cho dù Tần Lê huỷ hôn thì nhà họ Tần cũng đồng ý ."
Tối hôm đó, ngủ cùng với .
Truyện được Mâu dịch, xin đừng bê đi đâu, bê là Mâu khóc đấy
Khi ngủ đến nửa đêm, thì mơ về những gì xảy ở kiếp .
Trong giấc mơ, khuôn mặt tươi ác độc của Tống Khinh Tự cứ phóng to, phóng to, phóng to mãi lên ở mặt .
như đóng đinh tường, chạy cũng tài nào cử động .
"Á!"
giật choàng tình, ngay lập tức sờ đến chạm tay .
"Sao thế con, mơ thấy ác mộng ?"
thở hổn hển từng , mất một lúc mới phân biệt rõ là mơ là thực.
Kiếp sống ở bóng tối của Tống Khinh Tự tròn ba năm mới chết.
Cho dù tái sinh, thì bóng ma vẫn còn đó.
"Không , sợ, sợ."
Mẹ vỗ về nhưng đang dỗ dành một đứa bé.
Dáng hôm khỏi giường thấy tiếng bố đang chuyện điện thoại.
định gì đó, thì nháy mắt hiệu.
Tống Khinh Tự vẫn đang xe lăn, căng thẳng bất an.
"Bố, Tần Lê thế nào ạ?"
Sau khi cúp điện thoại, bố trầm giọng : "Bố cho nó cụ thể con xảy chuyện gì, chỉ chân con xảy vấn đề."
"Tần Lê sẽ chuyến bay đêm nay về."
Tống Khinh Tự buồn để ý đến , chỉ sờ mặt về phía .
"Mẹ, thể giúp con đặt lịch hẹn với bác sĩ và thợ trang điểm sáng mai ạ?"
12
Ngày hôm Tần Lê hấp tấp chạy đến.
Lúc thấy Tống Khinh Tự, sốc đến nỗi đực cả mặt .
"Khinh Tự, chân em ..."
nghiêng ở bên cạnh, thưởng thức tiết mục cảm động khiến khác rơi lệ.
Tống Khinh Tự nước mắt lưng tròng , trông như sắp đến nơi .
Đương nhiên, nếu bộ dạng mà đặt ở gương mặt của cô lúc thì đúng là yểu điệu mỏng manh.
vết thương mặt cô còn lành, cộng thêm đầu còn vết thương mới, lên đúng là tởm đến phát nôn.
Tần Lê cách cô hai bước, cuối cùng vẫn để bố đến vỗ nhẹ vai cái.
"Tâm trạng Khinh Tự định cho lắm, lên an ủi con bé ."
Nhìn bằng mắt cũng , bước chân Tần Lê tiến lên khó khăn.
Tống Khinh Tự còn nhận , vẫn mải đ.â.m đầu trong lồng n.g.ự.c Tần Lê, lóc kể những tủi trong thời gian .
"Chúng ngoài , để Khinh Tự và Tần Lê chuyện thoải mái với ."
Chúng nhường chỗ cho đôi tình nhân nhỏ, mãi một tiếng mới nhà.
cũng may, Tần Lê đúng là nhắc đến chuyện huỷ bỏ hôn ước.
Chỉ là khi về, ánh mắt của về phía rõ ràng là mấy thiện cảm cho lắm.
Mấy ngày , Tần Lê thường xuyên đưa Tống Khinh Tự ngoài chơi.
Bố thấy cũng lòng: "Tần Lê là một đứa trẻ , việc kinh doanh bên nhà họ Tần qua xem cho họ tý gì đó ."
Bố gật đầu đồng ý ngay nhiều lời.
nhấp một ngụm để giấu nụ môi.
Có đúng là đứa trẻ ngoan đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thien-kim-gia-a-doi-day-tao-von-chet-may/chuong-5.html.]
Một tuần , Tống Khinh Tự mời phượt ô tô.
Cô mật ôm lấy cánh tay , như thể những chuyện diễn lúc bao giờ xảy .
"Bố , Tần Lê khi về rõ ràng với con , con đúng là nên đối xử với chị gái như ."
"Tần Lê , đợi thêm một thời gian ngắn nữa sẽ cưới con về nhà, hôm nay bọn con lái ô tô phượt, đó đến bờ biển ăn đồ nướng, bố cho chị cùng con ạ?"
Cặp mắt của Tống Khinh Tự sáng lấp lánh, từ đầu mày cuối mắt đều ngập tràn niềm vui.
"Chị, chị sẵn lòng chơi với em ?"
"Cho em một cơ hội để lời xin chị ?"
trở ngược tay nắm lấy cánh tay của Tống Khinh Tự: "Được."
Tất nhiên là .
, trò hề của cô mà diễn tiếp .
13
Tần Lê chở chúng bãi biển.
Bề ngoài, Tần Lê quả thật yêu chiều Tống Khinh Tự lên tận trời.
Chân Tống Khinh Tự què, Tần Lê sẽ cõng cô ở lưng dạo bên bãi biển.
"Tống Thời Ý, mày ghen tỵ ?"
Tống Khinh Tự ôm cổ Tần Lê, vui vẻ áp má mặt .
"Chị xem thế là trong hoạ phúc ? Bị thương, mất hai chân, nhưng hôn phu của tao càng yêu hơn."
"Chị , vẫn cảm ơn chị đấy, nhờ chị, e rằng còn cái gì là tình cảm vững hơn vàng."
xuỳ một tiếng, nhưng khi Tống Khinh Tự sắp hét lên thì Tần Lê cõng cô xa.
"Cục cưng , em thừa lời chuyện với cô cái gì?"
theo bóng lưng của hai , đột nhiên tò mò.
Người răn chuột chung ổ, rốt cuộc là rắn độc hơn, là con chuột độc hơn đây?
Chạng vạng, chúng ngôi nhà gỗ bên cạnh bờ biển.
chuẩn nguyên liệu cho món nướng, để ý đến ánh mắt độc địa đang ở đằng lưng.
"Tần Lê, em lạnh, chúng ăn đồ nướng ở trong nhà nhé."
Đốt than hoa ở trong nhà kín, Tống Khinh Tự nghĩ là ai cũng dốt nát như cô thật hả?
, thấy Tần Lê dịu dàng đáp một câu "Được" ở đằng .
Tống Khinh Tự chuẩn nhiều than hoa, còn viện cớ kêu lạnh, bảo Tần Lê đốt hết lên.
Trong nhà gỗ cửa thoát khí, chẳng mấy chốc than bốc khói nghi ngút, sặc sụa.
vẫn cố mà chịu đựng.
xem Tống Khinh Tự rốt cuộc sẽ đến bước nào.
Quả nhiên, đầy một lát cô và Tần Lê cái đó hò hét xe lấy đồ uống.
Trước khi , Tống Khinh Tự còn định đóng cửa .
lật cánh gà, thản nhiên : "Đừng đóng cửa, lạnh."
"Khinh Tự , sẽ ngộ độc khí CO2 đấy."
Tống Khinh Tự khẽ mỉm , phối với gương mặt cũng là vết bầm tím của cô thì đúng là quá dữ tợn.
"Không lạnh ?"
"Ngoài biển gió lớn lắm chị ơi, chị nhất là ở trong ăn đồ nướng ."
Nói xong cửa gỗ đóng sầm , còn tiếng khoá ở bên ngoài.
phá lên .
Cũng đúng.
Kiếp chẳng gì cô ép đến c.h.ế.t thế , chứ đừng là kiếp hành hạ cô thảm hại đến như .
chằm chằm hai cái bóng còn ở ngoài cửa, giả bộ hoảng sợ chạy gõ cửa.
"Tống Khinh Tự em cái gì đó."
"Mau mở cửa , em ngộ độc khí CO2 thể g.i.ế.c ?"
Rốt cuộc Tống Khinh Vũ cũng giả vờ giả vịt nữa.
Cô phá lên điên dại, như thể tận mắt chứng kiến c.h.ế.t ngắc .