THIÊN SƯ XEM BÓI 6: THI TỔ HỒI SINH - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-19 21:50:39
khẽ thở dài, diễn tiếp:
“ … cô nhất thời khó tin lời . , cô vượt qua bài kiểm tra của . Đối diện tra khảo, cô hề bán Đế Quân. Vậy nên chọn… tin cô.”
“ sẽ ở đây trông giữ quan tài Đế Quân. Nếu trong trận chiến sắp tới, đám yêu nhân đảo quốc g.i.ế.c chết, cô âm thầm ở bên chúng, đến thời khắc quyết định sự thật với Đế Quân, giúp ngài sự thật.”
“Trừ việc đó … , Xuy Ngọc… cầu gì khác. Cô… .”
Nói xong, lưng thẳng về phía quan tài đá.
Ngụy Tiểu Vũ đột nhiên níu lấy tay .
“Không! Hội trưởng, em tin chị!”
Khóe môi nhếch lên:
Sinh viên đại học đúng là dễ lừa thật.
nghiêm túc gật đầu:
“Vậy thì triệu tập đại quân thi nô của cô . Chúng … đánh giặc ngoại xâm!”
“Vâng!” — Ngụy Tiểu Vũ rưng rưng nước mắt, chiến ý hừng hực lưng bước như nữ tướng xuất trận.
chợt nhớ gì đó, hỏi thêm:
“Mà , cô thành thi nô ? Cô… gặp Đế Quân ?”
Ngụy Tiểu Vũ lắc đầu:
“Không. Em chỉ là ngủ một giấc, tỉnh dậy thành thi nô của Đế Quân, còn từng thấy mặt ngài bao giờ…”
gật gù, trong lòng nổi lên nghi hoặc.
Ngụy Tiểu Vũ rời , Kỷ Diêu sang hỏi:
“Giờ gì tiếp đây?”
đại điện phía .
Giữa đại điện bốn sợi xích to như bắp tay, treo một cỗ quan tài đá lơ lửng giữa trung.
Quan tài dài, hơn ba mét, màu đen sẫm, bề mặt chạm khắc đầy chữ tượng hình cổ vô cùng khó hiểu.
một hồi, tự nhiên thấy quỳ xuống hát quốc ca.
“…Cái thời đại đó đúng là đùa .”
Kỷ Diêu ngơ ngác hỏi: “Sao ?”
khẽ thì thầm:
“Đừng chằm chằm quan tài . Nhìn nhiều… dễ quỳ lắm đấy.”
Kỷ Diêu giật kêu khẽ:
“Không lẽ… Doanh Câu sống ?!”
“ . Hay là… mở nắp quan tài kiểm tra?”
Kỷ Diêu lúc tâm trạng khá thoải mái, bật :
“Cũng ! Dù gì hôm nay quẻ của là gặp hiểm hóa lành!”
cũng :
“Chị Kỷ , cửa xem hoàng lịch, chị xem giùm phát, hôm nay lành dữ?”
Kỷ Diêu giả vờ bấm đốt ngón tay, vẻ huyền học:
“Cũng là hiểm hóa lành!”
đập tay cái bốp:
“Vậy thì chắc kèo . Mở nắp!”
Kỷ Diêu đơ :
“Khoan … hả? Không …”
xoa tay chuẩn tay, nhắm thẳng về phía quan tài đá giữa đại điện.
“ mở thì chị sợ, nhưng nếu để chị mở thì c.h.ế.t ngất mất. Thà tay còn hơn!”
tiến gần chiếc quan tài đá lơ lửng, nghĩ ngợi một chút, bèn đốt một cây nến, đặt góc Đông Nam của điện thờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thien-su-xem-boi-6-thi-to-hoi-sinh/chuong-8.html.]
“Nơi nếu tính phong thủy… thì vẫn nên thắp nến truyền thống, rôi phân tích khoa học thì hơn.”
bước sát bên quan tài, Kỷ Diêu phía căng thẳng hỏi:
“Cô thật sự định mở đấy ?! Trong đó là Doanh Câu đấy! Tính bây giờ… quản lý âm phủ chắc cũng gọi một tiếng Phủ Quân!”
lườm chị :
“Chị còn rõ thế mà còn hỏi ? Tất nhiên là mở , ngu ?”
“Doanh Câu chắc chắn sống , nhưng giờ bọn chúng đủ điều kiện để phục sinh, nên đang tìm xem cách nào ép ngủ tiếp .”
cúi đầu cẩn thận nghiên cứu những hoa văn và ký hiệu cổ bề mặt quan tài, Kỷ Diêu hiểu , liền cúi xuống nghiên cứu cùng.
Đáng tiếc, buổi "nghiên cứu học thuật" yên bình kéo dài lâu.
Phùng Tu Viễn cuối cùng cũng theo tới nơi.
Sắc mặt đen như đáy nồi:
“Lý Tương Liễu, cô gan to thật đấy!”
Hắn nghiến răng nghiến lợi, nhưng để ý, mà ngó lưng , hỏi:
“Ơ kìa, Thiên Cẩu hai tay bận hết , chẳng lẽ hồi nãy nó dùng… chân kẹp ông bay lên đây ?”
Phùng Tu Viễn câm lặng đáp, mặt càng đen hơn, dẫn theo thức thần tiến gần.
Rõ ràng là định tay .
hừ một tiếng, kéo Kỷ Diêu chui quan tài núp:
“Lại đây, tới , ông thử đánh coi! Đánh vỡ quan tài luôn , để coi lúc Đế Quân tỉnh dậy c.h.é.m đầu ông !”
Phùng Tu Viễn giận tím mặt:
“Cô dám vô lễ với Đế Quân thế ?! Cô dù cũng là chưởng môn một phái, thể vô đến mức ?!”
“Xin , mới từ chức . Lần sư phụ nước ngoài, lúc lên chúc sẽ thông báo sớm. Lúc đó đặt lịch đánh với nhé.”
Hắn nghẹn họng, lời nào.
Kỷ Diêu ghé tai hỏi nhỏ:
“Cô đánh ?”
bình thản:
“Đánh , nhưng cần.”
“Sao cần?”
“Vì gọi .”
Phùng Tu Viễn vẫn im lặng, mắt chằm chằm.
cũng cố giữ mặt tỉnh bơ, nhưng trong lòng cảm thấy… gì đó .
Vốn cũng mong núp quan tài sẽ an thật, nên quyết định bước luôn.
“ nhận lời thách đấu!”
đúng lúc bước khỏi vị trí ban nãy…
Một luồng khí lạnh thấu xương bỗng ập lưng.
Một bàn tay trắng toát từ đúng chỗ thò lên, suýt nữa tóm trúng chân !
lập tức nổi điên:
“Vô lễ với Đế Quân như là hả?! Ông cũng là hội trưởng mà, ông vô kiểu ai mà chịu ?!”
Phùng Tu Viễn mắt lóe hàn quang:
“Thức thần – Tuyết Nữ!”
Từ đất bò lên một phụ nữ mặc áo trắng, da dẻ trắng như tuyết, mặt mày dịu dàng nhưng lạnh lẽo.
Đây là Tuyết Nữ yêu quái nổi tiếng trong truyền thuyết dân gian Nhật Bản, tương truyền là thuộc hạ của Sơn thần, quản lý tuyết mùa đông.
né một cú chụp của Tuyết Nữ, thì Phùng Tu Viễn lao đến sát .
“Hừ! Cô nghĩ thật sự gì cô ?!”
vung chân đạp thẳng hạ bộ : “Ông nghĩ thử xem?”
Phùng Tu Viễn khựng một khắc, nét mặt cuối cùng cũng giữ nổi phong thái cao ngạo, trở nên méo mó dữ tợn.