Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 110: Thất huyền lệnh!



Hôm nay Tần Hạnh Hiên mặc một thân lễ phục dạ hội trắng noãn lịch sự tao nhã, lễ phục đêm nay đối với đa số lễ phục dạ hội trong sân mà nói, giản lược hơn rất nhiều, ngực cùng lưng cũng không có mở ra quá thấp, chẳng qua là lộ ra vai mảnh nõn nà của Tần Hạnh Hiên, còn có chút ít vóc người ngây ngô mặc dù cũng không đầy đặn, nhưng là có thể buộc vòng quanh đường cong động lòng người, vạt áo lễ phục dạ hội của nàng rất dài, giống như một dòng thanh tuyền, tùy ý chảy xuôi trên mặt đất.

Đây là lần đầu tiên Lâm Minh thấy Tần Hạnh Hiên mặc trang phục lộng lẫy, trong lòng hắn khe khẽ kinh ngạc, cô bé này, tựa hồ luôn luôn có thể phẩm ra mùi vị bất đồng, ở phòng học khóa công khai gặp phải nàng, nàng mang theo một cỗ khí tức thanh thuần ngây ngô của nữ học sinh, mà hôm nay ở trên yến hội lại gặp nàng, nàng lại toát ra cao quý cùng ưu nhã một cách tự nhiên, không biết tương lai thấy nàng một thân quân trang ở trong quân đội sẽ có tư vị như thế nào?

Tần Hạnh Hiên xuất hiện, lập tức hấp dẫn ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người ở đây, cho dù là Lâm Minh mới vừa tạo thành oanh động, cũng hoàn toàn không sánh bằng.

Song, mặc dù ở dưới ánh mắt của các thế gia công tử ở đây lúc nào cũng không rời Tần Hạnh Hiên, nhưng không ai không biết tự lượng sức mình mà dựa đi tới, Tần Hạnh Hiên đối với bọn họ mà nói thật sự có chút xa xôi, đánh chủ ý với nàng, còn không bằng đi đánh chủ ý với công chúa.

- Lão sư.

Dương Lâm lập tức nghênh đón.

- Ha ha, ta tới chậm.

Mộc Dịch khẽ mỉm cười, ánh mắt đảo qua ở trong đám người.

- Ha hả, Lâm tiểu huynh đệ, chúng ta lại gặp mặt.

- Mộc Dịch tiên sinh.

Lâm Minh buông lỏng một hơi, đi tới chỗ Mộc Dịch, kể từ đó, các tiểu thư quý tộc kia tự nhiên sẽ không tiến lên nữa.

Mộc Dịch nhìn các tiểu thư quý tộc kia một cái, cười một cách thích thú tràn đầy ý vị thâm sâu, nói:

- Không có quấy rầy ngươi chứ?

Lâm Minh bất đắc dĩ nói:

- Mộc Dịch tiên sinh, ngươi cũng đừng trêu ghẹo ta.

- Ha ha, mặc dù truyền thống của Thiên Vận quốc là mười tám tuổi đón dâu, nhưng là nam tử mười sáu tuổi đã làm phụ thân cũng có khối người, ngươi qua mấy tháng nữa, cũng đầy mười sáu tuổi, nên suy nghĩ một chút.

- Ách, ta không có tính toán kết hôn sớm như vậy.

Kể từ sau khi chia tay cùng Lan Vân Nguyệt, hắn chấp nhất vào đuổi theo cực hạn của võ đạo, không tính sớm kết hôn.

Ai ngờ lúc này Tần Hạnh Hiên giảo hoạt cười nói:

- Lâm Minh, ngươi nhưng là nghĩ một đằng nói một nẻo a, ta nhớ được ban đầu lúc qua Ảo Cảnh quan, ngươi đã dừng lại thật lâu, không biết là mơ tới cô nương nào a?

Tần Hạnh Hiên hữu ý vô ý nhắc tới chuyện này, nàng cho rằng, Lâm Minh nếu là có thích nữ hài, chỉ cần nói ra, sợ rằng cho dù là công chúa cũng sẽ hớn hở đáp ứng.

Tần Hạnh Hiên vừa hỏi lời này lại làm cho sắc mặt Lâm Minh trở nên hồng hiếm thấy.

Mơ tới cô nương nào?

Cái này... Thật không nên nói ra a...

- Tốt lắm, Hạnh Hiên, đừng trêu ghẹo Lâm tiểu huynh đệ, ừm, như vậy, một lát sau khi yến hội kết thúc, thái tử muốn gặp ngươi một chút.

- Nga, được.

Lâm Minh không có từ chối, đây là chuyện tình trong dự liệu, nếu hắn tới dự tiệc, tựu cho thấy không có tính toán cự tuyệt lời mời của thái tử.

Lâm Minh cùng hai người vừa nói trong chốc lát, bởi vì Tần Hạnh Hiên tồn tại, cho nên không có cô bé nào tiến về phía Lâm Minh, đừng nói là thiếu nữ quý tộc bình thường, chính là Mộ Dung Tử ở trước mặt Tần Hạnh Hiên cũng không có tự tin gì.

Đúng lúc này, người điều khiển chương trình đột nhiên thông báo một tiếng:

- Tổng quản đại nhân Vương công công đến!

- Vương công công?

Thái tử hơi ngẩn ra, Vương công công vì sao phải tới? Bình thường, Vương công công tương đối ít xuất cung, vừa ra cung căn bản chỉ là nhắn nhủ thánh chỉ.

Chẳng lẽ phụ hoàng muốn truyền chỉ sắc phong Lâm Minh?

Thái tử còn đang nghi hoặc, Vương công công đã đi vào đại sảnh, hắn thân mặc cẩm bào màu vàng, tay trái nâng phất trần, tay phải khe khẽ giơ tay lên cầm lấy một cái lệnh bài ánh vàng rực rỡ, phía trên dùng chữ thể triện viết ba chữ: Thất Huyền lệnh.

Thất Huyền lệnh? Dụ lệnh đến từ Thất Huyền cốc?

Trong lòng thái tử cả kinh, đây cũng là dụ lệnh so sánh với thánh chỉ còn cao hơn một tầng.

Vương công công này mặc dù là tổng quản trong cung nhưng là chịu trách nhiệm một ít chuyện của Thất Huyền võ phủ, Vương công công sáu tuổi vào cung, bởi vì thiên phú võ học xuất chúng, sau lại bị đưa vào Thất Huyền võ phủ, bản thân hắn là hoạn quan, thanh tâm quả dục, cho nên võ đạo tiến cảnh không tệ, hôm nay đã là Ngưng Mạch đỉnh phong, là tổng quản thái giám đồng thời lại là đại nội cao thủ thủ hộ hoàng cung.

Bình thường, Thất Huyền lệnh mà Thất Huyền cốc cho hoàng thất, cũng là do Vương công công thông truyền.

Vương công công cười híp mắt nhìn Lâm Minh liếc mắt một cái, nói:

- Lâm tiểu huynh đệ thật có phúc, hôm qua phủ chủ đã xin thân phận đệ tử hạch tâm cho Lâm tiểu huynh đệ, tổng tông nơi đó hôm nay vừa truyền ra Thất Huyền lệnh, quy định nội dung khảo hạch, phủ chủ không có ở võ phủ, nên bảo chúng ta tới truyền lệnh, mới biết được Lâm tiểu huynh đệ dự tiệc ở phủ thái tử, chúng ta tựu chạy tới, không biết Lâm tiểu huynh đệ có ý định trở thành đệ tử hạch tâm của Thất Huyền võ phủ hay không?

Lời nói này của Vương công công vừa nói ra, tất cả mọi người ngồi đây đều phải sợ hãi, đệ tử hạch tâm?

Mặc dù đã dự đoán được Lâm Minh có khả năng trở thành đệ tử hạch tâm, nhưng là ai cũng không nghĩ tới nhanh như vậy!

Một đệ tử hạch tâm sinh trưởng ở Thiên Vận quốc, có ý nghĩa trọng đại! Một khi tương lai hắn yêu cầu được phái trở lại đảm nhiệm phủ chủ hoặc là Thất Huyền sứ của Thất Huyền võ phủ, như vậy hắn chẳng khác nào thái thượng hoàng của Thiên Vận quốc!

Tuy nhiên, khảo hạch đệ tử hạch tâm này cũng không phải là dễ dàng trôi qua như vậy, ban đầu, ngay cả Lăng Sâm cũng không qua!

Lâm Minh này, thiên tư so sánh với Lăng Sâm còn kém một đoạn, có thể qua sao? Trong lòng mọi người cũng không chắc chắn, Lâm Minh ngoại trừ thiên tư, mọi thứ có thể nói là yêu nghiệt, mà hết lần này tới lần khác Thất Huyền cốc coi trọng nhất đúng là thiên tư.

Lâm Minh không có quá nhiều do dự, liền trả lời:

- Ta nguyện ý trở thành đệ tử hạch tâm.

Hắn muốn theo đuổi võ đạo đỉnh phong, con đường tông môn này phải đi, nếu không hắn căn bản không chuẩn bị đủ tài nguyên, đừng bảo là bảy đại sát trận, Chân Nguyên thạch, đan dược cực phẩm những thứ này, chỉ là từ Hậu Thiên tiến vào Tiên Thiên, nhất định phải có Nhập Thiên đan tới để thanh trừ trọc khí Hậu Thiên trong cơ thể, mà loại vật này, chỉ có đại tông môn mới có, ở thế tục, giá trị của nó căn bản không cách nào dùng hoàng kim để so sánh.

- Rất tốt.

Vương công công cười cười, dùng thanh âm lanh lảnh trầm bổng du dương nói:

- Như vậy ta tuyên bố nội dung Thất Huyền lệnh, Lâm Minh nghe lệnh, từ ngày hôm nay, chính thức tiến vào khảo hạch đệ tử hạch tâm của võ phủ, Lâm tiên sinh nếu có thể ở mười sáu tuổi đạt tới cảnh giới Dịch Cân đỉnh phong của Luyện Thể tầng bốn, thì thông qua khảo hạch đệ tử hạch tâm, hoặc là, nếu có thể ở mười tám tuổi đạt tới cảnh giới Luyện Cốt sơ kỳ của Luyện Thể tầng năm, cũng có thể thông qua khảo hạch đệ tử hạch tâm. Nếu không, khảo hạch thất bại!

- Ngoại trừ nội dung khảo hạch tổng tông phái xuống, phủ chủ đáp ứng Lâm tiên sinh một chút phần thưởng, từ ngày hôm nay, Lâm tiên sinh nếu là có thể trong vòng ba tháng tiến vào một trong mười người Vạn Sát trận, sẽ có một cây bảo khí nhân giai trung phẩm trường thương dùng Trọng Huyền Nhuyễn Ngân chế tạo.

- Nếu là có thể ở trong vòng bốn tháng đánh bại Trương Quan Ngọc, có thể nhận được một gốc cây Huyết Linh Chi năm trăm năm.

- Nếu là trong vòng năm tháng đánh bại Thác Khổ, có một quả Bích Linh đan.

- Nếu là trong vòng sáu tháng đánh bại Lăng Sâm, có một lọ Tịnh Thể Linh Dịch.

- Phần thở trên toàn bộ có thể chồng lên, Lâm Minh, ngươi có thể hiểu được chứ?

Vương công công thu Thất Huyền lệnh lại, cười híp mắt hỏi Lâm Minh.

- Bảo khí nhân giai trung phẩm trường thương Trọng Huyền Nhuyễn Ngân, Huyết Linh Chi năm trăm năm, Bích Linh đan, Tịnh Thể Linh Dịch.

May là người tại chỗ cũng biết nội tình thâm hậu của Thất Huyền lâu phủ, sau khi nghe đến mấy cái phần thưởng này, vẫn là nhè nhẹ hít một hơi khí lạnh.

Mượn bảo khí nhân giai trung phẩm trường thương mà nói, nó hiển nhiên không coi là đứng đầu trong những phần thưởng này, nhưng là dù vậy, nó đặt ở Thiên Vận quốc nhưng cũng là giá trị liên thành!

Bảo khí nhân giai trung phẩm bình thường, tỷ như đao kiếm, một cái đều phải tốn một hai vạn lượng vàng, mà bảo khí nhân giai trung phẩm trường thương, giá trị lại càng tăng lên mấy lần, hơn nữa còn là có tiền mà không mua được!

Thương, cung, côn những thứ vũ khí này vừa cần độ cứng vừa cần co dãn, chế tạo khó khăn nhất, muốn làm ra bảo khí lại càng khó càng thêm khó, ngay cả bộ phận tướng quân, cũng không có bảo khí trường thương, mà giống như Lâm Minh, sử dụng Tử Ô Đạn Thiết làm thương, có một chút tướng quân mặc dù dùng là bảo khí thương, nhưng là cán thương không có co dãn, uy lực sử dụng đã giảm đi mấy phần.

Trọng Huyền Nhuyễn Ngân này mặc dù đại đa số người chưa từng nghe qua, nhưng là chỉ một chữ Nhuyễn cũng đủ thấy độ mềm của nó, vậy nó cũng không phải là ngạnh thương, mà là đạn thương.

Bảo khí đạn thương nhân giai trung phẩm, khó có thể tưởng tượng giá trị của nó!

Rồi hãy nói Huyết Linh Chi năm trăm năm kia, đại đa số Huyết Linh Chi lúc ba trăm năm nếu không phải bị ngắt thì sẽ chết, Huyết Linh Chi bốn trăm năm đã là vô cùng trân quý, Huyết Linh Chi năm trăm năm ở phàm trần cơ hồ tìm không được, chỉ có đại tông môn mới có bí pháp đào tạo, loại Huyết Linh Chi này có thể bổ sung khí huyết trong cơ thể, để cho võ giả tràn đầy khí huyết, thậm chí khí lực cũng sẽ tăng trưởng đi theo.

Là thánh dược mà võ giả theo đuổi lực lượng tha thiết ước mơ.

Về phần Bích Linh đan kia, người ở chỗ này đa số cũng không rõ ràng là cái gì, tuy nhiên có thể xếp hạng cùng Huyết Linh Chi và bảo khí trung phẩm trường thương, khẳng định cũng là bảo bối giá trị liên thành.

Nhưng là bảo bối mặc dù mê người, nhưng là người ở đây không có ghen tị với Lâm Minh, bởi vì nhận được nó khó khăn lớn vượt quá tưởng tượng.

Trong vòng ba tháng tiến vào một trong mười người Vạn Sát trận.

Trong vòng bốn tháng đánh bại Trương Quan Ngọc!

Trong vòng năm tháng đánh bại Thác Khổ!

Trong vòng sáu tháng đánh bại Lăng Sâm!

Những nhiệm vụ này khó như lên trời, hơn nữa còn là một cái so sánh với một cái khó khăn hơn.

Thứ nhất tương đối mà nói là đơn giản nhất, nhưng là, mọi người cũng đều cho rằng đó là thần thoại, Lâm Minh hiện giờ cũng chỉ là tiến vào Thất Huyền võ phủ hai tháng mà thôi, hơn nữa ba tháng cũng chỉ là thời gian năm tháng, năm tháng trực tiếp đả bại mười người có Bài Danh thạch đầu tiên, nếu là trước đó có người nói ra như vậy, như vậy mọi người nhất định sẽ cho là người này điên rồi.

Phải biết rằng, hạng càng đi trước, cạnh tranh càng kịch liệt, mỗi khi đi tới một bước cũng là càng khó, mười người đầu tiên cùng ba mươi người đầu tiên hoàn toàn là hai khái niệm.

Lâm Minh thật có thể làm được sao?

Nếu nói là trong vòng ba tháng tiến vào mười tên trước Vạn Sát trận, một chút người nhận định tương lai Lâm Minh tất thành châu báu cũng là cảm thấy có một chút hy vọng như vậy.

Nhưng là trong vòng bốn tháng đánh bại Trương Quan Ngọc, trong vòng năm tháng đánh bại Thác Khổ, trong vòng sáu tháng đánh bại Lăng Sâm.

Chuyện như vậy, quá vô căn cứ.

Phải biết rằng, ba người này cùng đệ tử Thiên Chi phủ khác là hoàn toàn không phải là nhân vật cùng giai tầng, Trương Quan Ngọc cùng Thác Khổ cũng là cường giả cảnh giới Luyện Cốt, mà người xếp hạng thứ tư kia chẳng qua là Dịch Cân đỉnh phong mà thôi, thực lực kém quá nhiều!

Trương Quan Ngọc được xưng là tốc độ đệ nhất Thất Huyền võ phủ, Thác Khổ được xưng đệ nhất lực lượng của Thất Huyền võ phủ.

Mà Lăng Sâm thì kinh khủng nhất, hắn là loại hình toàn năng, trong vòng nửa năm đánh bại Lăng Sâm, này căn bản không thể nào!

Người ở đây không phải người bình thường, bọn họ biết được rất nhiều tình báo, đối với tình huống của Lăng Sâm rất rõ.

Lâm Minh có võ ý không sai, nhưng là Lăng Sâm cũng có võ ý!

Chương trước Chương tiếp
Loading...