THIẾU PHU NHÂN PHÙ CỪ - CHƯƠNG 6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:18:51
Tạ thúc can ngăn: "Thiếu phu nhân xin chớ thỏa hiệp, Tạ gia chúng dù c.h.ế.t cũng nhục gia môn!"
Ta đầu , đứa bé dù nước mắt giàn giụa, thấy cũng vẫn kiên định gật đầu.
Ta ngăn Tạ thúc , hét lớn: "Được, cho các ngươi chuẩn xe ngựa, các ngươi thả đứa bé hai ngoài."
Đối phương hiển nhiên tin: "Đợi lên xe ngựa sẽ trả đứa bé cho ngươi!"
"Được."
Ta sai chuẩn xe ngựa, ghé sát tai Tạ thúc khẽ : "Thúc tìm vài gia đinh khỏe mạnh, mai phục ở đầu ngõ, đợi bọn chúng thả đứa bé thì lập tức xông lên bao vây, bắt trói đưa quan phủ."
"Vâng."
Hai tên áo đen áp giải đứa trẻ , xe ngựa ở ngay cửa.
Bọn chúng lên xe ngựa, hô lớn: "Thả đứa bé !"
Chỉ thấy tên đại ca nới lỏng tay, ném đứa trẻ về phía , vội vàng đỡ lấy.
"Không chứ? Có thương ?" Ta khắp xem đứa bé thương .
Đứa bé nức nở, đứa bé cũng nước mắt lưng tròng, liên tục lời cảm tạ với .
Ta vỗ vỗ vai bà : "Mọi đều là Tạ gia, là thiếu phu nhân Tạ gia, tự nhiên bảo vệ !"
Những lời Tạ thúc dẫn thấy, trong khoảnh khắc, nước mắt ông tuôn rơi.
"Thiếu phu nhân."
Ta dậy đầu , thấy ông bắt hai tên liền : "Trời sáng thì đến quan phủ báo án."
Sau đó về phía hai tên phía hận thể lột da lóc xương : "Yên tâm , tù cơm ăn."
Ta bước hai bước định về nghỉ ngơi, Tạ thúc tiến lên hai bước: "Thiếu phu nhân!"
"Sao ?"
Quay đầu thì thấy Tạ thúc quỳ xuống, những xung quanh cũng đồng loạt quỳ theo.
"Thiếu phu nhân nhảy cái hố lửa , còn coi chúng đám thô lỗ là nhà, chúng thật là……"
"Đây là gì !" Ta vội vàng đỡ dậy: "Phải là cảm ơn mới đúng! Nếu đối xử với như , sợ c.h.ế.t khiếp !"
Hai chữ ấm áp chỉ suông, cách đối nhân xử thế và bầu khí hòa thuận của họ thể hiện cuộc sống đây của họ hạnh phúc đến nhường nào.
Chỉ là bây giờ, nỗi buồn vô hình vẫn luôn bao trùm lấy họ.
10
Giải quyết xong xuôi chuyện, cuối cùng cũng về đến phòng chuẩn ngủ.
vẫn buồn ngủ.
Sau một hồi ầm ĩ như , càng tỉnh táo hơn.
Thế là thừa thắng xông lên, thừa lúc đêm khuya tĩnh mịch, đến từ đường.
Lần đến vẫn là ngày đại hôn.
Tổ tiên Tạ gia đều ở đây, ở góc cùng, thấy ba chữ Tạ Lâm Sanh, bài vị mới khắc vẻ mới hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thieu-phu-nhan-phu-cu/chuong-6.html.]
Ta lấy khăn tay lau từng bài vị, trong lòng lẩm bẩm: "Hôm nay vãn bối đến đây, đều là do hoàng thượng yêu cầu vô lý! Dù nhà đẻ vãn bối chỉ còn một cha, nhưng cũng thấy cha c.h.ế.t thảm, nếu mạo phạm, xin các vị tiền bối thứ ."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Lau xong cầm hương thanh bên cạnh châm lửa, bái lạy từng bài vị.
Sau đó bắt đầu lục lọi.
Bên nhiều tủ, chủ yếu đựng hương thanh và vàng mã, những thứ , phịch xuống một chỗ ngơ ngác.
Thật sự chỉ là từ đường thôi ?
Không cam tâm lục lọi thêm nữa, thật sự chỉ vàng mã và hương khói.
Sau đó thèm ngoảnh đầu mà rời .
Bây giờ là nửa đêm về sáng , theo giờ giấc thì hoàng thượng sắp sửa dậy thiết triều .
Ta xách đèn lồng về, bỗng thấy tiếng .
Bước chân khựng .
Trong lòng lẩm bẩm vô A Di Đà Phật Bồ Tát phù hộ.
Sau đó về phía âm thanh phát .
Tướng Quân phủ nửa đêm vọng tiếng ?
Thực đoán tám chín phần , chỉ là khi thực sự thấy vẫn cảm thấy đau lòng.
Là những gia nhân, ở một góc tường nào đó đốt vàng mã.
Chắc là cố ý dành riêng một chỗ.
Mọi thấy tiếng động đầu thấy là , vội vàng hành lễ với .
Ta đến cùng họ quỳ xuống.
Làm thế nào để dò la tin tức? Đương nhiên là hòa nhập bọn họ!
Lửa l.i.ế.m láp nuốt chửng vàng mã, tro bụi bay mù trời theo gió bốc lên cao.
"Thiếu phu nhân cũng nhớ thiếu tướng quân ?" Có hỏi như .
Ta sang, là một cô bé trẻ tuổi, : "Ta và thiếu tướng quân từng gặp mặt, là nhớ nhung thì quá giả dối."
Cô bé : "Vậy thiếu phu nhân……"
Ta : "Mấy ngày nay ở Tạ phủ, thấy việc đấy, ăn ở hòa thuận, vô cùng cảm động."
Phồn cô cô đột nhiên xuất hiện, quỳ xuống bên cạnh : "Thiếu phu nhân, Tạ phủ vốn ít ỏi, bây giờ càng chỉ còn thiếu phu nhân là chủ tử duy nhất."
Ta nàng : "Người khuất cũng hy vọng chúng thể sống hạnh phúc, vui vẻ, bình an, ?"
"Phu nhân thật là rộng lượng."
"Phồn cô cô muộn thế mà vẫn ngủ?"
Trong mắt Phồn cô cô là ngọn lửa đang bùng cháy, nàng : "Nô tỳ nhớ Đại tiểu thư."
Đại tiểu thư, Tạ Thành Hoa.
Cô bé xích gần: " Sau thiếu phu nhân nhớ khuất cũng thể đến đây."