Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Thợ Lặn Ngọc Trai - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-07-09 01:52:45

"Ngài nghĩ mà xem, hoàng hậu nương nương là chủ hậu cung, động tĩnh đều qua mắt nàng. Từ ngày ngài bước hậu cung, nàng thứ, cần lôi kéo Hồng tổng quản để dò xét tin tức của ngài?"

 

Hoàng đế hừ lạnh:

 

"Ngươi thì trẫm nghĩ đến. Nàng chỉ dò xét chuyện trong cung, rõ ràng là dò xét cả triều đình để giúp đỡ ca ca và nhi tử của !"

 

"Hậu cung xưa nay can dự triều chính. Vậy mà Tiết Hành dám ngang nhiên vi phạm tổ chế, dòm ngó ý chỉ của trẫm. Gan nàng lớn đến mức , chẳng lẽ nghĩ trẫm thật sự dám động đến nàng ?!"

 

"Hồng Hỉ ?! Mau gọi tên nô tài đó tới đây, trẫm thẩm vấn !"

 

Phục Linh lập tức chạy ngoài, chẳng bao lâu với một tiểu thái giám tám chín tuổi.

 

Hoàng đế nhíu mày, giọng hài lòng:

 

"Chuyện gì đây? Hồng Hỉ ?"

 

Phục Linh đáp lanh lẹ:

 

"Bẩm bệ hạ, hôm nay Hồng tổng quản trực, cũng ở nhà. Nô tỳ tìm khắp nơi thấy, sợ ngài chờ lâu nên tạm mang tiểu phúc tử, hầu cận của Hồng tổng quản, đến ."

 

Tiểu phúc tử thấy Khoản Đông bất động đất, lập tức sợ đến mức nước mắt lã chã rơi, hình nhỏ bé run rẩy ngừng.

 

Phục Linh vội trấn an:

 

"Tiểu phúc tử, bệ hạ hỏi ngươi, Hồng tổng quản ?"

 

Tiểu phúc tử sợ hãi lắc đầu:

 

"Ông… ông tổ phép tiết lộ."

 

Hoàng đế mất hết kiên nhẫn, đá mạnh vai tiểu phúc tử:

 

"Ông tổ nào?! Trẫm trong cung một ông tổ?! Nói, Hồng Hỉ ?!"

 

Tiểu phúc tử ôm vai, run rẩy quỳ xuống:

 

"Bẩm… bẩm bệ hạ, Hồng tổng quản… cùng Tiết đại nhân đến Khôn Ninh cung."

 

Cả điện tức thì rơi im lặng.

 

Giọng hoàng đế nhẹ đến khó tin, như sự yên ả cơn bão:

 

"…Trẫm rõ, ngươi Hồng Hỉ với ai?"

 

Tiểu phúc tử chớp mắt, ngây thơ đáp:

 

"Bẩm bệ hạ, là Tiết Trọng, Tiết tể tướng."

 

Rầm!

 

Hoàng đế đạp đổ án kỷ mặt.

 

Đồ vật án rơi lả tả xuống đất, âm thanh vang khắp điện.

 

Toàn bộ cung nhân quỳ rạp xuống đất.

 

Ngay cả pháp sư Giác Huệ cũng quỳ, tay chuỗi hạt, miệng ngừng niệm kinh.

 

Ta cũng thuận theo, quỳ xuống, cúi đầu tỏ vẻ phục tùng.

 

Sắc mặt hoàng đế tái xanh, rút thanh kiếm từ hông thị vệ cạnh.

 

Lưỡi kiếm sáng loáng, lạnh lẽo đến rợn .

 

"Hồng Hỉ! Tiết Trọng! Hai kẻ dám tự tiện hậu cung của trẫm, coi lệnh cấm của trẫm như . Trong mắt bọn chúng còn trẫm ?!"

 

"Trẫm là thiên tử, từ khi nào thiên hạ mang họ Tiết?!"

 

"Trẫm xử lý lũ phản bội ngay lập tức!"

 

15

 

Hoàng đế dẫn theo mấy chục Cấm vệ quân, giận dữ rời .

 

Trong Diên Khánh cung, một cảnh tượng hỗn độn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tho-lan-ngoc-trai/chuong-8.html.]

Phục Linh gào , quỳ sụp bên cạnh Khoản Đông.

 

Tiểu phúc tử, vốn sợ sệt và ngây ngô, giờ hoảng loạn quỳ bên nàng, hai tay run rẩy định ôm lấy nhưng .

 

Hắn mấp máy môi, kịp lời nào, nước mắt tuôn rơi:

 

"Khoản Đông tỷ tỷ, tỷ thành thế ?! Mới mấy ngày còn khỏe mạnh mà!"

 

"Tỷ dạy những gì, hết . Không tỷ xong đêm nay, chúng sẽ giải thoát ?"

 

"Sao tỷ thành thế , tỷ cần tiểu phúc tử nữa ?"

 

Cổ họng như thứ gì đó chặn , nghẹn đến khó chịu.

 

Khoản Đông đất, đôi mắt chằm chằm trần nhà, khuôn mặt đầy vết m.á.u mang theo một nụ mãn nguyện.

 

Cơ thể nàng mềm nhũn nền đất, những vết thương đỏ thẫm như những cái gai nhọn mọc từ bên trong ngoài.

 

Dùng chính xác đất, nuôi dưỡng những mũi gai đủ sức g.i.ế.c c.h.ế.t kẻ thù.

 

Ta khẽ gọi một tiểu thái giám, dặn mời Trương Văn Cảnh từ điện bên cạnh qua.

Hồng Trần Vô Định

 

Thái y vốn chuẩn sẵn, vì chuyện Trương Văn Cảnh còn xin nghỉ hẳn ở Thái y viện.

 

Kế hoạch ban đầu là khi vở kịch kết thúc, hoàng đế rời , sẽ lập tức chữa trị cho Khoản Đông.

 

Dù Thôi Hoàn tay vẻ tàn nhẫn, nhưng vết thương đều kiểm soát, gây nguy hiểm tính mạng. Chỉ cần dưỡng một thời gian sẽ hồi phục.

 

ngờ, hận thù trong lòng Khoản Đông mạnh mẽ đến . Nàng thậm chí tiếc cắn đứt lưỡi , chỉ để kéo Hồng Hỉ và hoàng hậu xuống.

 

Giác Huệ yên lặng trong góc phòng, ánh mắt phức tạp.

 

Trong ánh mắt cả sự thương cảm, khoái trá, và một nỗi hổ thẹn sâu sắc.

 

Ta tiến gần Giác Huệ, chắp tay hành lễ:

 

"Đa tạ pháp sư hôm nay tay giúp đỡ."

 

Giác Huệ nghiêng tránh lễ:

 

"Nương nương đừng như . Tiểu tăng còn vướng bụi trần, nhận lời Dũng Nghị hầu, chẳng qua cũng vì tư lợi của bản ."

 

Rất ít rằng, khi xuất gia, pháp sư Giác Huệ một .

 

Hai từng gặp biến cố gia đình thời thơ ấu, cha đều giết.

 

Họ nương tựa , chạy trốn từ Vũ Châu đến kinh thành.

 

sinh sống ở kinh thành hề dễ dàng, đặc biệt với hai đứa trẻ.

 

Cuối cùng, họ chia tay trong nước mắt, hứa hẹn ngày sẽ gặp .

 

Ca ca-Đông Vân, chùa hòa thượng.

 

Muội -Đông Tuyết, vì dung mạo nổi bật, tuyển cung cung nữ.

 

Không lâu , Đông Tuyết Hồng Hỉ để ý và ép của .

 

Chẳng bao lâu , nàng hành hạ đến chết.

 

Khi chết, cơ thể nàng tiều tụy, đống củi, miệng khô khốc gọi:

 

"Khát."

 

Khoản Đông đưa cho nàng một bát nước, nhưng nàng uống.

 

Về mới hiểu, nàng gọi nước, mà gọi "ca ca."

 

Trong vườn hoa ở sân của Hồng Hỉ, những đóa mẫu đơn nở rực rỡ.

 

Dưới đó, Đông Tuyết cùng với vài nữ nhân bất hạnh khác yên nghỉ trong lặng lẽ.

 

Ta chẳng gì hơn.

 

Ngoài cửa sổ, ánh trăng lạnh lẽo treo cao, tỏa sáng trong vắt.

 

Dưới ánh trăng đẽ , còn bao nhiêu sinh mệnh đang âm thầm biến mất.

Loading...