Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 3.

Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:48:10

Giản Dao ngẩn trong giây lát.

Tại vẫn ký đơn ly hôn?

Chẳng lẽ… hối hận , ly hôn nữa?

Ý nghĩ vụt qua trong đầu, đến chính cô cũng cảm thấy nực .

Phó Thịnh Niên thể hối hận?

Anh còn hận thể mau chóng thoát khỏi cô.

Bây giờ Giản Thi đang hồi phục từng ngày, cũng đến tuổi thể kết hôn, chắc chắn sẽ sớm đá cô khỏi cuộc đời .

“Chín giờ sáng mai, gặp ở cục dân chính.”

Nói xong câu đó, cô cho cơ hội phản ứng, lập tức cúp máy.

Đêm đó cô ngủ, cứ thẫn thờ giường từ khi trời tối đến lúc bình minh ló rạng.

Tám giờ, cô phòng tắm, tắm rửa, một bộ vest chỉnh tề, trang điểm nhẹ nhưng tinh tế, lên đường đến cục dân chính.

Cô đợi một tiếng đồng hồ, mà Phó Thịnh Niên vẫn xuất hiện.

Cô gọi điện, bắt máy.

Cô bắt đầu thấy bực, lập tức đến thẳng tập đoàn Phó thị.

Bất chấp lễ tân cản , cô xông thẳng thang máy, lên thẳng tầng việc của Phó Thịnh Niên.

Phó Thịnh Niên kết thúc cuộc họp, bước văn phòng thì thấy Giản Dao đang ghế sofa da.

Gương mặt trắng trẻo xinh hiện rõ sự bực bội và tức giận.

“Cô đợi lâu ?”

Dường như đoán cô sẽ đến, vẻ mặt bình tĩnh xuống bàn việc, mở một tập hồ sơ xem.

“Nửa tiếng.”

“Vậy thì đợi thêm chút nữa.”

Người đàn ông cúi đầu việc, phớt lờ sự tồn tại của cô.

Trong n.g.ự.c Giản Dao như một ngọn lửa đang bùng cháy, sắp nổ tung.

“Phó Thịnh Niên, rốt cuộc ý gì?”

đợi ở cục dân chính cả tiếng đồng hồ.

Giờ đến tận nơi tìm, còn bắt cô tiếp tục đợi?

Trong mắt , cô rẻ mạt đến mức bằng một xấp tài liệu cần ký tên?

“Anh gì?”

Giọng cô cao lên vài phần, cuối cùng cũng khiến Phó Thịnh Niên ngẩng đầu thoáng qua.

bảo cô đợi chút.”

“Em đợi . Hôm nay em nhất định ly hôn với .”

Sự lạnh lùng và coi thường của đàn ông , cô thực sự chịu nổi thêm nữa.

“Không ly hôn.”

Giản Dao như c.h.ế.t lặng, cả sững tại chỗ.

Phó Thịnh Niên cúi đầu tiếp tục việc, đến khi xong việc, mở ngăn kéo lấy tờ đơn ly hôn, bước tới mặt cô.

Anh xé tan tờ đơn ly hôn đó ngay mặt cô.

“Cô vẫn là vợ của Phó Thịnh Niên .”

“Không cô yêu ? Không Phó phu nhân ? Được thôi, vị trí là của cô, ai cướp .”

Lúc những lời , trong mắt mang theo tức giận.

Giản Dao hiểu.

ký đơn ly hôn, bệnh tình của Giản Thi cũng đang chuyển biến .

thời điểm … Phó Thịnh Niên đổi ý định?

Suốt hai năm qua, luôn thể hiện rõ sự chán ghét và mong vứt bỏ cô.

Giờ đây cơ hội đến, tại nắm lấy?

“Tại ?”

“Người ly hôn… là .”

“Em quyết định trả cho Thi Thi. Sau em sẽ quấy rầy nữa, xin … hãy buông tha em.”

Cô hạ , buông bỏ tất cả kiêu hãnh, cầu xin , chỉ mong giải thoát.

Vì chính bản , cũng vì tất cả , cô chọn cách buông tay và chúc phúc.

Dù quyết định khó khăn, nhưng cô chuẩn tâm lý từ lâu .

“Buông tha cô?”

Khóe môi Phó Thịnh Niên nhếch lên, nụ lạnh lẽo như băng tuyết:

“Không dễ .”

“Vậy rốt cuộc lý do đột nhiên chịu ly hôn là gì?”

“Vì… đó là nguyện vọng của Thi Thi.”

“Cái gì cơ?”

“Cô thành cho cô và .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-3.html.]

“……”

Giản Dao thể tin nổi, cũng che giấu sự giận dữ trong lòng:

“Cái gì gọi là ‘Cô thành cho ’?”

“Cô mong chúng sống với .”

Phó Thịnh Niên thu nụ lạnh nhạt, trở với dáng vẻ dửng dưng thường ngày.

trong lòng thì chẳng hề bình tĩnh.

Anh món hàng, thể để hai phụ nữ cứ chuyển qua chuyển như .

Anh gì, ai quyền quyết định.

Giản Dao thể đoán đang nghĩ gì.

Cô chỉ cho rằng, tất cả những gì đang , chẳng qua là vì đồng ý với yêu cầu của Giản Thi.

… cô thể hiểu nổi.

“Chẳng lẽ… cưới Thi Thi?”

Câu hỏi như đ.â.m thẳng điểm nhạy cảm của Phó Thịnh Niên.

Sắc mặt lập tức tối sầm:

“Cô thể về nhà thu dọn đồ đạc .”

Anh định để cô dọn về nhà họ Phó?

Một tháng , khi đuổi cô cũng là cái kiểu ngang ngược thế .

“Phó Thịnh Niên…”

Hạt Dẻ Rang Đường

Anh cô, ánh mắt như sắp bốc cháy:

“Còn cút?”

“……”

Nhìn thấy như , Giản Dao há miệng nhưng thể thốt nên lời nào.

Phó Thịnh Niên xoay bước đến bên cửa sổ sát đất, châm một điếu thuốc.

Anh đút một tay túi quần, lưng về phía cô, lặng lẽ hút thuốc.

Một điếu hết, đầu , Giản Dao rời .

một tiếng động, chỉ để bàn một cốc cà phê nguội ngắt và mảnh vụn của tờ giấy ly hôn mà xé.

Hai năm qua, luôn chờ đợi khoảnh khắc ly hôn.

Tờ đơn ly hôn đó, sớm sai trợ lý chuẩn kỹ lưỡng, chỉ đợi ký xong là cắt đứt với cô .

Vậy mà khi cô thật sự ký tên, thấy trong lòng bứt rứt khó chịu, thậm chí do dự.

Chỉ vì lời mong của Giản Thi?

Đến cũng chắc nữa.

Cuối thu.

Gió chiều hiu hiu se lạnh.

Giản Dao lặng lẽ phố, như một hồn ma vô định lang thang suốt cả ngày.

Không bằng cách nào, cô đến bệnh viện trung tâm.

Cô chẳng nhớ nổi vô thức đến nơi bao nhiêu .

Muốn gặp Giản Thi, nhưng đủ dũng khí.

Đứng chần chừ thật lâu cổng bệnh viện, dòng xe qua , cuối cùng cô vẫn quyết tâm bước , thẳng đến khu nội trú.

Lên đến tầng của Giản Thi, như thường lệ, cô ngoài cửa phòng bệnh, bên trong qua lớp kính.

Hôm nay tinh thần của Giản Thi khá , ăn cơm do hộ lý bón ngon lành.

Sau bữa ăn, hộ lý dùng khăn nóng lau mặt và tay cho em , em ngoan ngoãn giường xem điện thoại.

Trong phòng còn Mạnh Mỹ Trúc, luôn miệng càu nhàu:

“Đừng xem điện thoại nữa, nghỉ ngơi .”

Giản Thi mỉm dịu dàng:

“Là phim chị diễn đó, con xem hết.”

Mạnh Mỹ Trúc mặt tối sầm:

“Suốt ngày ‘chị chị’… Chị con thèm đến thăm con , con còn nhớ nhung nó gì?”

“Chị là nổi tiếng, bận bịu là chuyện bình thường mà. Đợi con xuất viện, con sẽ đến phim trường thăm chị, xem chị phim.”

Mạnh Mỹ Trúc hừ lạnh:

“Không ! Con quên nó cướp đàn ông của con ? Loại bạch nhãn lang nuôi quen như nó thì cái nỗi gì! Sau tìm nó nữa. Chờ con xuất viện, con sẽ kết hôn với Phó Thịnh Niên.”

Giản Thi rõ ràng sa sút tinh thần, lắc đầu, giọng nhỏ nhưng đầy kiên định:

“Con sẽ kết hôn với Niên … Anh của chị .”

“Rồi họ sẽ ly hôn thôi. Hai năm hết hạn mà.”

“Con … nhưng vẫn đề cập đến chuyện ly hôn. Con nghĩ… thể ly hôn nữa.”

Nghe đến đây, Mạnh Mỹ Trúc suýt tức đến điên:

“Con bé ngốc ! Sao con lo cho bản ? Nếu nó ly hôn thì con giục nó! Người nó yêu là con, chứ Giản Dao!”

ơi… sức khỏe con yếu, bác sĩ bệnh khả năng tái phát. Với tình trạng bây giờ, nếu tái phát thì con thể ghép tủy nữa, chỉ còn cách hóa trị thôi… hóa trị đau… con sợ con chịu nổi.”

“Bác sĩ chỉ khả năng’ chứ chắc chắn!”

“Con hiểu ý … nhưng nếu Thịnh Niên đề cập ly hôn… thì con gì đây?”

Loading...