Thử Cảm Giác Mới - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-09 22:19:14
“Mà cũng thiệt gì cho cô. Thẩm Trác cũng đã 30 , đàn ông qua 25 là bắt đầu xuống dốc. Nếu nữa, cô cũng tiện thể trong bữa tiệc lựa thêm vài trai trẻ trung giàu khác, tiếp tục bám đại gia mà.”
Cô gái váy trắng mím môi, môi run run:
“Anh Trác, em thật lòng với mà!”
Thẩm Trác ôm cô lòng, chau mày:
“Ninh Nguyện, con bé mới 18 tuổi, em so đo với một cô bé hiểu chuyện làm gì?”
“Với cả em cái gì ! Gì mà ?”
Tôi tỏ vẻ đăm chiêu:
“Không hẳn là lắm.”
Sắc mặt Thẩm Trác lập tức sầm xuống:
“Ý em là gì? Em đang so sánh với ai?”
Cô váy trắng chu môi:
“Chị là ngoại tình chứ? mà với dáng vẻ bà cô , đến cả chồng còn lười đụng , chừng vì trả đũa Trác mà ngoại tình với mấy ông chú trung niên đầy dầu mỡ !”
Thẩm Trác thở phào, đuôi mắt giãn :
“Đừng linh tinh. Ai cũng thể ngoại tình, nhưng vợ thì tuyệt đối đời nào.”
Trong mắt , ánh hiện rõ, mang theo sự tự tin đến gần như ngạo mạn.
Mà cái sự tự tin , là do đã dùng vô số lần rơi nước mắt, làm ầm lên, cầu xin níu kéo mà ban cho .
“Cảnh Tuyết đơn thuần, ăn vụng về, em đừng để bụng.”
Cô gái mà Thẩm Trác gọi là “đơn thuần”, trắng trợn lườm một cái rõ to.
Tự dưng cảm thấy thật vô vị.
Thế là :
“Cũng thôi, bây giờ đổi cô , sẽ so đo nữa.”
Cô gái nhỏ liếc trộm sắc mặt Thẩm Trác, lập tức nước mắt lưng tròng, dáng vẻ tủi thân như hoa lê gặp mưa.
Thẩm Trác bất lực:
“Sao hôm nay em căng , ghen ?”
“Đổi ?”
Thẩm Trác , thở dài:
“ mà Ninh Nguyện, em cũng biết mà, sẽ luôn tiếp theo thôi.”
Tôi đáp:
“Biết chứ, thử cảm giác mới mà, chuyện bình thường. Em cũng đã thử , đúng là gây nghiện thật.”
Thẩm Trác như chuyện lớn nhất đời , sặc sụa:
“Ninh Nguyện, em thật là… đừng mạnh miệng thế chứ. Nếu em thật sự ngoại tình thì —”
“Chị!”
Giọng gọi vang lên cắt ngang lời Thẩm Trác.
Anh sững ngẩng đầu lên, đồng tử run rẩy dữ dội.
Tôi .
Từ Phong Miên một tay cầm ly trà sữa, một tay xách chiếc bánh nhỏ.
Ôi trời… chuẩn hỗn chiến !
6
Từ Phong Miên trông chẳng khác nào một nam sinh đại học ngây thơ lạc phim bi kịch gia đình.
Cậu bước đến, cắm ống hút ly trà sữa đưa cho .
Còn lịch sự gật đầu chào Thẩm Trác:
“Chào , em là bạn trai của vợ .”
Sắc mặt Thẩm Trác lập tức tối sầm.
Nhân viên quầy trang sức: ?
Năm phút , bốn chúng tạo thành một tổ hợp kỳ quặc, cùng trong quán cà phê.
Thẩm Trác mặt đen như đáy nồi, ánh mắt lạnh lùng chằm chằm Từ Phong Miên đang sát bên .
Một lúc lâu , nghiến răng, cố nặn từng chữ:
“Ninh, Nguyện! Em thật sự ngoài tìm khác ?!”
Từ Phong Miên nghiêng gần :
“Chị ơi, chồng chị trông giận lắm đó… sẽ đánh em chứ?”
Tôi liếc cơ bắp cuồn cuộn tay , thầm thấy hết nổi.
Thẩm Trác gầm lên một tràng:
“Cậu biết cô là phụ nữ đã chồng ?! Biết rõ mà vẫn cố làm kẻ thứ ba?! Bây giờ mấy thằng trai trẻ đều biết hổ thế ?!”
Tôi lập tức phản pháo:
“Thẩm Trác, thể ngẩng cao đầu những lời đó ? Anh bên cạnh xem là ai ? Bao bì của siêu thị Walmart chắc?”
Cô gái váy trắng bám chặt lấy tay Thẩm Trác:
“Chúng là thật lòng yêu ! Người yêu mới là thứ ba!”
hết câu, đã Thẩm Trác quát lớn:
“Cô im miệng cho !”
Từ Phong Miên xen :
“Chị , đừng nữa, mau uống chút trà sữa . Sáng nay mới tỉnh dậy đã vận động lâu như , đến giờ vẫn ăn gì. Anh là chồng chị mà chẳng biết thương vợ chút nào.”
Sắc mặt Thẩm Trác đờ đẫn, dường như đang cố gắng tiêu hóa ý nghĩa câu .
Rồi ngay đó, bùng nổ.
“Ninh Nguyện! Hóa mặt em trắng bệch là vì—Em còn biết hổ hả?!”
Anh tức đến mức ngực phập phồng dữ dội.
Tôi bình thản nhưng đầy nghi hoặc:
“Không bảo em ngoài thử cảm giác mới ? Em thật sự đã thử , còn tức giận?”
Lòng đàn ông đúng là như kim đáy biển.
Tôi thêm:
“Mà tiểu tam của cũng một câu đúng đó… Người trẻ, thật sự cũng tệ .”
Sắc mặt Thẩm Trác trong tích tắc trắng bệch.
Rồi dần dần chuyển thành xanh mét.
Anh cố nén lửa giận:
“Bám lấy phú bà ? nhầm , mỗi đồng cô tiêu đều là tiền kiếm , đồ hiệu cũng do mua. Không , đến tiền thuê phòng cô với cũng chẳng mà trả!”
Từ Phong Miên thản nhiên đáp:
“Em yêu là yêu con của chị .”
Thẩm Trác bật khẩy:
“Cậu bao nhiêu tuổi? Đến khi 25, cô cũng ngoài 30 , già sắc tàn, đến lúc đó còn yêu nổi nữa ?”
Từ Phong Miên ban đầu còn vẻ ngoan ngoãn, đến đó thì sắc mặt sa sầm:
“Em giống . Vừa cưới bao lâu đã ngoại tình, còn dám hạ nhục vợ mặt ngoài. Người như đúng là thể hiểu đời vẫn còn tồn tại thứ gọi là thủy chung và lâu dài.”
“Khác biệt giữa và súc vật là con biết kiềm chế bản thân, chứ lấy lý do ‘mới mẻ’ để tha hồ buông thả thân .”
Thẩm Trác làm lớn bao năm, chắc đã lâu lắm mắng thẳng mặt như thế.
Anh còn định quát , nhưng Từ Phong Miên đã nhanh hơn:
“Không với nữa, tức đến bật chế độ , em hiểu.”
“Vợ như , biết trân trọng, thì đừng trách đến vượt mặt.”
lúc đó, một shipper bước lấy cà phê.
Tay cầm điện thoại, miệng vô tư nghêu ngao theo nhạc TikTok:
“Nếu một ngày em yêu vợ mất …”
“Nếu vợ cũng yêu em thật lòng…”
“Anh yêu ơi, xin đừng to lên…”
“Em nhất định sẽ để cô chịu thiệt thòi…”
…
Đòn đánh trí mạng.
Tôi còn lo Thẩm Trác tức đến mức ngã gục tại chỗ.
7
Từ Phong Miên năm nay đã học năm tư, hôm nay tiết học nào.
Thoát khỏi tu la tràng, hai chúng cũng chẳng ảnh hưởng gì, vẫn dính lấy đến tận tối.
Từ Phong Miên còn tiếp tục quấn quýt, nhưng từ chối.
“Chị còn thích em nữa ? Tối nay chị chơi kiểu gì cũng mà…”
Cậu bóng gió, giọng mang đầy ấm ức.
Tôi chỉ qua loa dỗ dành mở cửa xe, ghế lái.
Trai trẻ quả thật quá sung sức.
Không chịu nổi, thật sự là chịu nổi nữa .
Từ Phong Miên chút lo lắng, chịu để về nhà.
“Chị ơi, chồng chị sẽ tay đánh chị đấy chứ?”
“Không đến mức đó , chắc giờ đang ở chỗ tiểu tam .”
Nào ngờ, bước cửa, đèn liền bật sáng “tách” một tiếng.
Tôi giơ tay che mắt vì ánh sáng chói lóa đột ngột chiếu .
Thẩm Trác đang ghế sofa, rõ đã trong bóng tối đó bao lâu.
“Em bắt đầu với thằng nhãi mặt trắng đó từ khi nào?”
“Ninh Nguyện, em giỏi thật đấy.”
“Cắt đứt với nó , sẽ coi như chuyện gì xảy .”
Tôi vẫn im lặng trả lời.
Thẩm Trác dần mất kiên nhẫn:
“Sao? Không cắt ?”
“Đừng quên thân phận của em, em là đã gia đình!”
“Em quên , là quên đấy.”
Tôi khẽ:
“Lúc bao nuôi cô gái đầu tiên em phát hiện, cũng chẳng chút ăn năn nào cả. Về hết đến khác, còn hùng hồn rằng chỉ là thử cảm giác mới. Khi đó nhớ là gia đình?”
Thẩm Trác há miệng, nhưng nên lời.
Những tổn thương đến tột cùng , dường như đã là chuyện của kiếp .
Giờ đây, thậm chí thể bình thản nhắc tất cả.
“Đã là quy tắc đặt rằng em cũng thể ngoài thử, thì hãy giữ lời. Đừng chỉ cho phép quan lớn đốt lửa, cấm dân đốt đèn. Như , em thật sự thấy khinh thường đấy.”
Thẩm Trác im lặng hồi lâu, giọng khàn khàn:
“Anh ngờ… em thực sự sẽ tìm khác…”
“Ồ, chẳng trách hào phóng như . Thì là chắc chắn rằng em yêu đến mức thể buông, dù phản bội bao nhiêu lần nữa, em cũng chỉ biết lóc đau khổ, chờ đầu trở về.”
Môi Thẩm Trác mím chặt thành một đường thẳng.
Hai tay nắm chặt bên , run lên vì tức giận:
“Ninh Nguyện, hỏi em lần cuối. Em nhất định chịu dứt đúng ?”
Tôi gật đầu:
“Đang còn mới mẻ mà, đừng làm loạn.”
“Được, !”
Anh bật dậy khỏi sofa, lạnh hai tiếng thật nặng nề.
Rồi sầm mặt, giận dữ bỏ khỏi nhà.
8
Mấy ngày liên tiếp, Thẩm Trác về nhà.
Cô gái váy trắng chẳng biết moi ở WeChat của , thỉnh thoảng nhắn vài tin đến khiêu khích.
Lúc đó mới biết, cô tên là Lục Cảnh Tuyết.
“Chị ơi, chị chọc giận Trác ? Tối qua em đến mức tàn nhẫn quá… Người mệt rã rời nè~”
Nói còn gửi kèm một tấm ảnh giường chiếu.
Tôi điềm nhiên bật màn hình, nhắn :
“Cảm ơn cô đã gửi chứng cứ Thẩm Trác ngoại tình trong hôn nhân. Nhờ ly hôn sẽ chia nhiều tài sản hơn. Khi nào nhận gửi cô một bao lì xì cảm ơn nhé.”
Lục Cảnh Tuyết lập tức thu hồi tin nhắn.
Cô tiếp tục công kích:
“Chẳng chị cũng ngoại tình ? Loại đàn bà già như chị, chỉ biết dùng tiền dụ dỗ mấy thằng sinh viên nghèo, chừng lên giường với chị xong, lưng đã ói sạch !”
“Chị căn bản xứng với Trác, biết điều thì tự giác nhường chỗ !”
Ồ, câu cú cũng trôi chảy đấy.
vẫn còn non lắm. Mấy tiểu tam của Thẩm Trác, khẩu nghiệp lợi hại hơn cô nhiều.
Mà cũng , cũng suy nghĩ bản thân đôi chút.