Thư Nguyệt - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:18:26
Cuối cùng vẫn tiểu thư xuất giá.
Tiểu thư đồng ý, nàng đành lòng để chịu chết, chỉ là khi lên kiệu hoa, đánh ngất nàng , mặc giá y của nàng lên kiệu hoa đến phủ Bình Nam vương.
Tiểu thư tâm địa thiện lương, những năm qua cũng đối xử với , nên cũng nhẫn tâm để nàng chịu chết.
Hầu gia và phu nhân áy náy, cảm thấy với , Hầu gia mở từ đường, ghi tên của gia phả của Hầu phủ, nhận là Nhị tiểu thư của Hầu phủ, từ đó còn tên là Lưu Vân nữa, mà trở thành Nhị tiểu thư của Hầu phủ, Tống Thư Nguyệt.
Phu nhân đưa bộ sính lễ chuẩn cho tiểu thư nhiều năm qua cho , khi lên kiệu hoa, bà ôm lớn, là ân nhân của Hầu phủ, là phụ mẫu tái sinh của tiểu thư.
Hầu gia mặt tất cả đón dâu, một cách dứt khoát: "Thư Nguyệt là nữ nhi mà Tống Chiêu yêu thương nhất, nếu nữ nhi mệnh hệ gì, Tống Chiêu ở điện Kim Loan đ.â.m đầu chết, hòng đòi cho Thư Nguyệt một cái công đạo!"
Lời của Hầu gia chính là đang cho một cái chỗ dựa, cũng chuẩn cho tình huống cá c.h.ế.t lưới rách, vì bọn họ đều cảm thấy chính là cửu tử nhất sinh.
Bùi Tiêu đến đón dâu mang vẻ mặt chế nhạo, để ý đến lời đe dọa của Hầu gia, cho rằng đó chỉ là cơn cuồng nộ vô năng của Hầu gia.
Hầu phủ gả nữ nhi, Vương phủ đón dâu, bộ kinh thành đều náo nhiệt nhộn nhịp, rõ ràng nhiều đang xem kịch .
Trong hỉ phòng, nến đỏ long phương rực sáng, thứ mắt đều rực rỡ với màu đỏ vui mừng, bên ngoài tiếng khách khứa vui vẻ bên tai dứt, trong tân phòng chờ Bùi Tiêu đến.
"Tiểu... tiểu thư, ... Người đói bụng ? Nô tỳ sẽ tìm cho vài miếng điểm tâm dùng ..."
Bên cạnh, Thúy Vân run rẩy mở miệng, rõ ràng nàng căng thẳng.
Thúy Vân là phu nhân sắp xếp hồi môn cho , phu nhân Thúy Vân học một công phu quyền cước từ hộ vệ vệ trong phủ, sắp xếp cho nàng hồi môn, cũng là để bảo vệ , nếu ai trong Vương phủ bắt nạt , Thúy Vân cũng thể giúp tay.
Chỉ là gương mặt non nớt của Thúy Vân, thở dài một chút, tiểu nha đầu như đến Vương phủ, chẳng là tặng đến để Bùi Tiêu hại ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thu-nguyet/chuong-3.html.]
Mỗi bước mỗi xa
---
Ta định mở miệng an ủi Thúy Vân vài câu, thì cửa phòng đột nhiên đạp mở văng.
Tiếng động thật lớn khiến Thúy Vân giật , nàng theo phản xạ tự nhiên bảo vệ ở phía .
Ta nhíu mày về phía cửa, thấy Bùi Tiêu mặc hỉ phục đỏ rực bước .
Hắn bằng ánh mắt trêu tức, từng bước tiến gần: "Để Tống đại tiểu thư ở một canh phòng, thật là của bản thế tử..."
Thúy Vân chắn giữa chúng , nhưng Bùi Tiêu hung tợn đẩy : "Tiện tì, ngay cả bản thế tử cũng dám ngăn cảm, thật là tìm chết..."
Ta dùng ánh mắt hiệu cho Thúy Vân nên hành động thiếu suy nghĩ.
Bùi Tiêu tiến đến mặt , đưa tay hung hăng nắm chặt cằm : "Lão thất phu Tống Chiêu dám tố cáo phủ Bình Nam vương bọn mặt Hoàng thượng, quả nhiên là chán sống."
"Chẳng lão thương tiếc đứa nữ nhi là ngươi lắm ? Chẳng lão thanh cao lắm ?
"Nếu cả kinh thành đều thấy nữ nhi lão trong đêm động phòng hoa chúc điên loan đảo phượng cùng với hai tên ăn xin, xem lão còn thanh cao thế nào, còn mặt mũi nào phủ Bình Nam vương dạy con nghiêm ?"
Hai tên ăn xin quần áo rách rưới lúc bước , bọn họ phát tiếng dâm đãng, đôi mắt dâm tà thèm khát tùy ý soi xét .
Bùi Tiêu lạnh, về phía hai tên ăn xin: "Nữ nhân sẽ giao cho các ngươi...”
Hai tên ăn xin lập tức mở miệng lấy lòng: "Thế tử gia yên tâm, bọn đủ thủ đoạn, cho dù là liệt nữ trinh tiết cũng sẽ khuất phục."
Bùi Tiêu hài lòng gật đầu, với ánh mắt thương hại: "Nửa canh giờ , sẽ cho tất cả khách mời tham dự tiệc cưới xem màn kịch , đêm nay, Tống phủ ở trong kinh thành sẽ vũ nhục mang tai tiếng, còn nơi để sống yên ."