THỨ TÂM - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:46:45
Ngoài mặt là cơ yêu chiều nhất của phủ Ninh vương. thực là nhất thích khách trướng của .
Tỷ tỷ đây sống nhờ bản lĩnh!
Nào ngờ một ngày, Ninh vương say rượu, tùy tiện ban … cho vị tân khoa Trạng nguyên.
Đến khi tỉnh rượu, liền : "Sương Nhi, nàng thể để bản vương thất tín với khác ."
Thế là thành .
khi thành , tiếp tục nhận nhiệm vụ.
Phu quân của chịu.
Hắn giữ chặt lấy : "Nương tử, nàng định ? Trời tối sợ lắm."
1.
Nghe tin Ninh vương ban cho tân khoa trạng nguyên Sở Thanh Phong, sửng sốt một chút.
Ta : "Không ngài bệnh chứ?"
Ninh vương tỉnh rượu đôi chút, ôm trán than thở:
"Ài, chỉ nhầm thôi."
Ta nghĩ bụng, đúng là nhầm thật đấy, đừng quên chính là...
:
"Thế nhưng giữa chốn đông , nàng thể để bản vương thất tín ."
Ta kinh ngạc: "Ngài thực sự định để qua đó?"
Hắn đáp: "Ừ, ."
Ta: "..."
Hắn còn :
"Với phận của nàng, thể gả cho Trạng nguyên chính thất là phúc phận trời ban, nàng tích phúc.”
Câu của tức chết.
2.
Thân phận của là gì?
Ta vốn là con gái út của phủ Thiếu sư. khi thái tử tiền triều giet, phụ c.h.é.m đầu, mẫu bệnh mà mất. Còn tuổi nhỏ lưu lạc nơi nhạc phường. Ta vốn nghĩ đời còn hy vọng báo thù, vì kẻ thù thuận lợi lên ngôi Thái tử, còn chỉ như bùn đất chân .
đúng lúc , Ninh Vương từng hôn ước với tìm đến . Hắn đổi tên thành "Lăng Sương," nghênh đón vương phủ. Hắn :
"Dù thể cho nàng danh phận, nhưng trong lòng , nàng mãi mãi là thiên kim tiểu thư của phủ Thiếu sư, là quan trọng nhất đối với ."
Ta tin nên mới theo phủ. Hắn hứa sẽ giúp báo thù, hai chúng sẽ cùng báo thù.
Ta chỉ là một nữ tử, sức lực hạn, nhưng nhắc nhở rằng khi còn bé, từng danh sư tư chất hiếm để luyện võ. Thế là mời cao thủ đến giúp tẩy tủy phạt cốt.
Xuân qua thu , bao năm khổ luyện. Đạo của thích khách chính là ở ẩn . Nhìn như nữ tử nhu mì, khi tay mạnh như hổ dữ, bên ngoài mềm mại, bên trong trong tàn nhẫn.
Giờ đây bên cạnh , yếu đuối như nhành liễu gió. Có ai nghĩ rằng, vì mà giet bao nhiêu ?
Hắn luôn với :
"Sắp , ngày báo thù rửa hận cho Thiếu sư và phu nhân... sắp đến ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thu-tam/1.html.]
3.
Ninh vương rời , Vương phi Hứa Hà Doanh đến gặp . Nàng và đối diện, cùng ánh nến lay động.
Một lúc lâu , nàng lên tiếng: "Ta sẽ nhớ ngươi."
Ta nàng bằng ánh mắt ngạc nhiên: "Ngươi cũng gả ?"
Hứa Hà Doanh nhíu mày: "Tại gả? Ngươi sẽ nghĩ rằng thực sự thích ngươi đấy chứ?"
Lòng như một mũi tên xuyên thấu, đau đớn vô cùng.
vẫn cố chấp đáp: "Không, lợi dụng , ngay từ đầu . vốn dĩ cũng thế, chỉ báo thù cho phụ ..."
Hứa Hà Doanh nhạt: "Nếu như thì chính là chủ nhân của ngươi... Ta là chủ quân của ngươi. Giờ ngươi cảm thấy chủ quân đáng tin cậy ? Sao , chủ động thả ngươi , ngươi còn chạy?"
Ta .
Không vì phụ bạc mà vì nàng cho bừng tỉnh, cho sự ngu của chính .
Hứa Hà Doanh thở dài: "Ngươi đừng , là xứng. Chìm đắm mãi ở nơi tiền đồ . Kiếm sắc thì rút khỏi vỏ, thử một thanh đao của chính .”
Nàng khiến cho nên lời.
Bởi vì nàng quá đúng.
Làm tình nhân, Ninh vương phụ .
Làm chủ quân, cũng xứng.
Ta còn gì để lưu luyến nữa ?
4.
Thực vẫn .
Điều lưu luyến chính là Vương phi, đấy chính là tri kỷ của .
Hứa Hà Doanh chuẩn cho sính lễ mười dặm hồng trang, để thiên hạ thấy Ninh vương phủ ban ân cho tân khoa trạng nguyên. thực , trong mấy rương hồi môn đó là đồ vô giá trị.
Ninh vương hài lòng.
Hứa Hà Doanh lặng lẽ mua cho một biệt viện, đào sâu ba thước trong sân, giấu một rương vàng. Khi nàng trao chìa khóa cho , còn chút ngại ngần.
Kết quả, nàng ghé sát tai thì thầm: "Hắn thuê thích khách từ bên ngoài, tất cả đều do phủ chi tiền, đắt đến mức dọa . Hơn nữa, ngươi còn lợi hại hơn bất kỳ ai trong chúng."
Ta: "…Hả?"
Nàng tiếp tục: "Số chính là thù lao ngươi đáng nhận, cứ cầm lấy ."
Ta: "……"
Nàng nhạt: "Mẹ kiếp tên nam nhân chó má, đầu óc chứa phân, thế mà dám gả ngươi . Ta thấy còn tiền đồ gì nữa. Ngươi mau cầm tiền trốn chạy , đó sẽ đuổi kịp."
Ta: "…Ồ."
Vì thế nhận ngay chiếc chìa khoá .
5.
Cứ thế, gả nhà tân khoa trạng nguyên Sở Thanh Phong.
Hắn là một thư sinh nghèo, đặt chân đến kinh thành, vì cưới mà dùng bạc thưởng mua một căn nhà hai gian.
Tấm khăn voan vén lên, và đối diện, lén lút liếc một cái.
Ta: "?"
Sở Thanh Phong nhỏ giọng: "Nương tử, mệt ?"
Ta khẽ gật đầu: "Hơi mệt một chút."
Quả thực mệt.
Phủ Ninh vương lôi kéo , cố ý bày quang cảnh xa hoa, rộn ràng như tiểu thư nhà quyền quý xuất giá. Ta đang suy nghĩ điều gì, một trạng nguyên xuất bần hàn, bước chân đến chốn kinh thành chẳng khác gì cọng bèo trôi dạt vô định.
Vì , cũng lén một cái.
Chỉ một ánh , thấy ánh mắt ôn hòa của vương chút men say, ẩn chứa niềm vui khó che giấu.
Bảng vàng đề tên, đêm tân hôn.
Hôm nay lẽ là một trong những ngày quan trọng nhất trong cuộc đời . Cảm xúc dễ lây lan, tựa như mây trời rực rỡ khiến lòng nhẹ nhõm lâng lâng.
Ta bỗng thấy mềm lòng, tạm gác những suy tư rối bời.
"Nghỉ ngơi ."
Mặt đỏ bừng, nhỏ giọng đáp: "Ừ."