THỨ TÂM - 13
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:47:01
"Không chỉ ! Chỉ cần là đề xuất, mẫu hậu đều chuẩn! Hắn thậm chí còn tra chuyện năm đó Ninh vương xúi giục Thái tử hại đại thần! Rõ ràng là chuẩn từ lâu …"
Ta: "…Vị đại thần nào?"
"Người thuộc phe của cựu thái tử! Ví dụ như Bạch thiếu sư!"
Ta: "…"
"Bạch thiếu sư, ngươi chứ? Chính là đời ca tụng 'văn cốt phong lưu' đó!"
Trong khoảnh khắc, lòng cuộn trào như sóng lớn, tê dại, phịch xuống ghế.
"Sương Nhi?"
Ta bật : "Ông là cha ! Bạch thiếu sư, chính là cha !"
Hứa Hà Doanh sững sờ, đó nổi trận lôi đình:
"Tên chó má , … súc sinh! là súc sinh!"
52.
"Bảo vệ nàng là bổn phận của vi phu."
"Sau , đừng những điều nàng nữa..."
"Bất kể nàng gì, vi phu cũng sẽ giúp nàng."
Thì ... chính là ...
Hồi nhỏ, phụ từng quan ở huyện Lê. Huyện Lê nghèo khổ, phụ một chính sách là mở trường học, đích chọn mười hai đồng tử tư chất trong huyện để dạy dỗ. Khi còn nhỏ, đến tuổi nam nữ tách biệt nên thường theo phụ đến học đường.
Trong đó, một thiếu niên đặc biệt kiên trì, ngay cả khi tan học cũng vẫn yên tại chỗ sách. Phụ khen tâm tính trầm .
thì bò bên cạnh , thấy bụng réo ầm ầm như tiếng sấm...
Thực là đói, đói đến mức còn sức để đùa nghịch. Khi vẫn hiểu chuyện, liền tò mò hỏi trong bụng nuôi cái gì mà phát âm thanh kỳ lạ như .
Hắn hổ dỗ dành : "Trong bụng nuôi hổ, gì ăn thì nó sẽ gầm gừ."
Ta kinh ngạc vô cùng, từ đó ngày nào cũng mang bánh ngọt đến cho con hổ trong bụng ăn. Mãi cho đến khi mẫu phát hiện. Mẫu kể với phụ , thế là phụ quyết định từ đó ai tự mang cơm nhận cơm từ nhà nữa, tất cả đều do học đường lo liệu.
Là ...
Năm , ô cửa sổ nhỏ chạm khắc hoa văn, ôm bé bỏng trong lòng, dạy thơ.
Cũng là ...
Ngày thứ hai khi thành , bài thơ cho :
"Tiểu nam cung nhị phụ tha ti. Dật kháp hương d.a.o đảo tiếp.
Nhật xuất lưỡng can ngư chính thực. Nhất gia hoan tiếu tại Nam trì."
Tạm edit:
"Cậu trai thả mồi, vợ xe tơ. Rượu thơm tràn chén rót đôi bờ.
Nắng lên hai trượng, cá cắn. Cả nhà vui vẻ chốn Nam hồ."
Phụ nhậm chức ở huyện Lê ba năm, đến khi hồi kinh, vạn dân tiễn đưa. Ta cứng đầu đòi kéo theo, ai dỗ cũng .
Hắn : "Phúc Miên , chờ thi đỗ sẽ kinh tìm ."
Ta đáp: "Thanh Phong ca ca, nhất định thi đỗ trạng nguyên đến tìm đấy!"
quên mất…
Bị đánh, đánh đến mức quên hết chuyện năm xưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thu-tam/13.html.]
……
Hắn thực sự kinh .
"Phúc Miên ."
"Ta là Thanh Phong ca ca của đây."
53.
Nghe kể xong, Hứa Hà Doanh lẩm bẩm: "Hóa là học trò của Bạch Thiếu sư... Nếu , ngay từ đầu nguỵ trang ."
Nguỵ trang " kiến thức", " tranh giành với đời", " hiểu chính trị triều đình".
“Mẫu hậu dần thu quyền, xem trọng nhất là những tài tử nền tảng như , đúng là hợp ý quá .”
"Những lời , e rằng chính là những gì mẫu hậu đang nghĩ trong lòng.”
"Ninh vương kiêu ngạo, luôn cho rằng mẫu hậu mạnh mẽ thế nào, cũng trông cậy đám nhi bọn .”
" nào chí hướng của mẫu hậu lớn hơn nhiều so với tưởng, bà ... trừng phạt chính con trai của .”
"Ta là gần đây mới nhận điều , ngờ Sở đại nhân kinh hiểu thấu.”
"Thuận theo ý của mẫu hậu, mượn thế mà việc, mục đích cuối cùng là báo thù cho sư phụ và cho ngươi."
Hứa Hà Doanh nghĩ một lúc lâu bất chợt vỗ tay đánh "chát" một tiếng:
"Mẹ nó, đồ ngốc mà là thâm hiểm!"
Còn vẫn lấy tinh thần. Cho đến khi Lâm bá ở ngoài cất tiếng gọi: "Phu nhân."
"Hả?" Ta sực tỉnh.
Lâm bá : "Đại nhân về ."
Hứa Hà Doanh lập tức bật dậy, tít mắt: "Ui chao chao~"
Ta: "...Hả?"
Hứa Hà Doanh chạy biến như một cơn gió: "Không quấy rầy hai đoàn tụ nha~"
Ta: "..."
54.
Sở Thanh Phong về.
Giống hệt như .
Một , một con ngựa.
Hứa Hà Doanh chuồn về từ cửa , gặp nàng .
Ta im nhúc nhích, cứ thế .
Hắn buộc ngựa , quen miệng : "Nương tử, vi phu sắp thăng ngũ phẩm ."
Ta : "Ồ, khá ."
"Chẳng mấy chốc sẽ bổng lộc, còn cả tiền thưởng, chỉ đủ mua hai nha và bà tử cho nàng mà còn thể đổi sang một viện lớn hơn..."
"Thanh Phong ca ca."
Hắn cho rằng đùa giỡn tán tỉnh hoặc lôi phòng nên cũng thuận miệng đáp: "Đừng nghịch, để vi phu cho ngựa uống nước xong ..."
"Thanh Phong ca ca."
Hắn cho ngựa uống một ngụm nước, buồn bực đầu .
Động tác dừng .
Ta mỉm : "Thanh Phong ca ca, bao nhiêu năm , con hổ trong bụng ... vẫn còn đói ?"
Ánh mắt tối , sâu lường . Một lúc , bất ngờ vứt đống cỏ khô trong tay , lao đến kéo tay .
"Đi , về phòng !"