Thư Vi - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:48:16
Ta thấy nàng cuối cùng cũng thông minh một , : “Muội mới ?”
Một câu , La Tử Yên lập tức mất phòng thủ, nàng chằm chằm: “La Thư Vi, ngươi quả thật sống , ngươi cái ả tiện nhân , ngươi nghĩ rằng kiếp sẽ thua ngươi ?”
“Ta cho ngươi , sẽ thua, tuyệt đối sẽ thua, tuyệt đối !”
Ta nàng , đột nhiên tò mò hỏi: “Gần đây Diệp di nương thế nào?”
Sắc mặt La Tử Yên biến đổi: “Sao ngươi Diệp di nương?”
Vừa xong, nàng lập tức im lặng, dù kiếp chính mới là gả cho Lục Thời Thừa.
Nàng lập tức chăm chăm: “Vậy ngươi ở kiếp cũng sớm , mà Lục Thời Thừa thực sự yêu là Diệp di nương?”
Ta lắc đầu, thành thật với nàng : “Vậy thì .”
“Sau khi trở thành Thái tử, mới !”
Sắc mặt La Tử Yên tái mét, cả như mất hồn: “Vậy tại để lúc ? Hắn sợ , là căn bản thèm quan tâm ?”
Ta nhún vai: “Ai chứ?”
La Tử Yên ngay lập tức ngẩng đầu, chòng chọc: “Cho dù Lục Thời Thừa yêu nàng thì thế nào, Hầu phủ ở đây, sợ gì chứ, kiếp Thái tử phi sẽ là của , vị trí Hoàng hậu cũng sẽ là của !”
Nàng dứt lời, Lục Thời An từ trong phòng , thấy nàng vẫn còn ở đây, nhíu mày: “Sao ngươi còn ở đây, thấy phụ hoàng lệnh, ngoài Đông cung ?”
Rồi : “Nàng chứ?”
Ta lắc đầu: “Không !”
Một màn khiến La Tử Yên càng thêm tái nhợt, nàng nghiến răng , : “La Thư Vi, kiếp sẽ thua, ngươi đừng nghĩ sẽ tranh giành với !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thu-vi/chuong-9.html.]
Mỗi bước mỗi xa
Nói xong, phẫn nộ rời .
Lục Thời An hiểu chuyện: “Kiếp là gì, nàng đang cái gì ?”
Ta nhún vai: “Ai ?”
Lục Thời An hỏi thêm, chỉ dùng vẻ mặt ấm ức : “Chúng cùng cấm túc!”
Ta nhịn , nắm tay y: “Không , chúng cùng , dù sớm muộn gì chúng cũng sẽ ngoài, lúc bây giờ tranh thủ nghỉ ngơi nhiều hơn một chút.”
Lục Thời An cảm thấy hợp lý: “ là đến lúc nghỉ ngơi !”
Y bế ngang lên, ôm phòng.
Ta hoảng hốt kêu lên một tiếng, ôm lấy cổ ý: “Ta nghỉ ngơi thế !”
Lục Thời An đè xuống giường, áp lên: “Cô thấy nghỉ ngơi chính là như !”
Ta những lời ngụy biện của y cho tức đến dở dở , nhưng đẩy y , Hoàng đế phân biệt cấm túc y, kẻ ngốc nghếch luôn hy vọng tình , ít nhiều cũng chút buồn bã.
Cho nên, hai bọn ở Đông cung trải qua những ngày tháng hổ, nhưng Thái tử điện hạ cấm túc, đối với những bên ngoài Đông cung mà , cuối cùng vẫn là một tín hiệu khiến lo lắng bất an.
Lục Thời An để tâm: “Vừa lúc, thể ai trung ai trung!”
“Cô cũng chó mèo nào cũng !”
Ta nhịn : “Nói lý!”
Lục Thời An giọng trầm thấp khàn khàn: “Thái tử phi còn tâm tư lo chuyện chính sự, xem Cô còn đủ sức!”
Nói xong, y đột nhiên siết chặt vòng eo .
Ta còn sức để suy nghĩ về những chuyện triều đình nữa, đẩy y : “Nhẹ chút nha!”