THỪA HOAN - CHƯƠNG 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:54:03
Ta thẳng đơ giường.
Giường trong hoàng cung lớn mềm, nhưng thể nào giảm bớt chút nào cơn đau của .
Ta dám cuộn tròn , sợ rằng chỉ cần cử động một chút, xương cốt sẽ thực sự vỡ vụn.
Dưới gối đè ép túi thơm a tỷ đưa cho , trong túi thơm đựng vài viên kẹo thông.
Ta lấy một viên bỏ miệng, ngọt quá!
A tỷ , ăn đồ ngọt sẽ đau nữa.
Không a tỷ đến nơi nào ?
Nàng thấy biển như mong ?
Biển thực sự xa xôi và rộng lớn như a tỷ ?
Khóe mắt chảy xuống là nước mắt mồ hôi, đau, chỉ là nhớ a tỷ.
Trên trời đất, chỉ một nàng thương .
Trong mắt khác là tứ cô nương Tướng quốc phủ nâng niu chiều chuộng từ nhỏ, chỉ a tỷ nỗi khổ của .
Giá như theo a tỷ thì .
Nếu a tỷ thấy đau, nhất định sẽ ôm dỗ dành , tìm thầy thuốc giỏi nhất thiên hạ.
Nàng sẽ mắng , sẽ đánh , sẽ bảo tỉnh táo .
Nàng sẽ Thừa Hoan, đồ ngốc , ai quan trọng hơn mạng sống của chính ngươi.
Năm đó nàng với như !
Nếu a tỷ, sẽ Thừa Hoan.
Năm Hồng Khang thứ 34, Dao Đông đại hạn.
Cha vì để dành cho và a tỷ một miếng ăn, c.h.ế.t đói giường đất.
Năm đó mới bảy tuổi, a tỷ cũng mới mười tuổi.
A tỷ xổm ở góc sân bóc vỏ cây du già, bò cửa sổ yếu ớt gọi nàng.
A tỷ cũng gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, tóc còn khô vàng hơn cả tóc , dựng đầu như rơm rạ.
Ta yếu ớt gọi nàng.
Nàng đầu , gò má hóp , nhưng đôi mắt sáng đến kinh .
Nàng nắm một miếng vỏ cây du tới, đưa qua khe cửa sổ cho .
“Thừa Hoan, nhai nhai một chút, nhai nhai sẽ đói nữa.”
Ta nhận lấy vỏ cây du, nhai xuống.
Trên giường đất cha .
Hôm nay trời sáng, họ còn nữa.
A tỷ bịt miệng cho thành tiếng, nhưng bản nàng cắn môi nước ướt nhòa.
A tỷ thể .
Nếu khác cha còn nữa, sẽ cướp lấy họ để ăn thịt.
Ta sợ hãi, dám rơi một giọt nước mắt nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thua-hoan/chuong-2.html.]
Ta lời a tỷ.
Trời tối đen, a tỷ cầm xẻng đào hố ở sân , một tấm ván gỗ, cuộn tròn trong lòng ngẩn .
Sao trời thật sáng, chỉ kém mặt trời một chút thôi.
“A tỷ, giá như trời là bánh bao thì , chúng hái một giỏ xuống, cha ăn no bụng, sẽ c.h.ế.t nữa.”
A tỷ gì, tiếp tục đào từng xẻng đất.
Lưng nàng gầy yếu như , nàng lấy nhiều sức lực như thế.
Rõ ràng nàng cũng giống , hai ngày ăn gì .
“A tỷ, ở đầu làng buôn trẻ con, đều tranh bán con cái và vợ đấy! A tỷ cũng bán ! Bán , a tỷ sẽ tiền mua đồ ăn.”
Lưng a tỷ cứng đờ, .
Nàng gì, chỉ , cho đến khi cúi đầu, dám thêm câu nào nữa.
Mẹ , ruột của a tỷ ơn lớn với nhà , cho dù chúng đều c.h.ế.t đói, cũng thể để a tỷ c.h.ế.t đói.
Mẹ bà hứa .
Chuyện hứa thì .
3
Trước lúc trời sáng a tỷ cuối cùng cũng đào xong hố, nàng khó khăn đặt cha trong hố, từng xẻng từng xẻng chôn cất họ.
Cha thậm chí cả một nấm mồ.
A tỷ thể để khác cha chôn ở trong sân, nếu đào lên, sẽ ăn thịt mất.
A tỷ kéo quỳ xuống.
“Cha , hai yên tâm, con nhất định sẽ bảo vệ Thừa Hoan.”
A tỷ bảo dập đầu.
Ta áp trán lên lớp đất vàng ấm áp, mặc cho nước mắt nước mũi giàn giụa, im lặng, dám lên tiếng.
A tỷ đưa cánh tay gầy gò ôm lấy .
“Thừa Hoan đừng sợ, còn a tỷ.”
Ta sợ, bởi vì còn a tỷ.
Khoảnh khắc đó vô cùng ơn, ơn nàng đến nhà , a tỷ của .
Ta cùng a tỷ dựa vỏ cây du già đó sống thêm năm ngày. A tỷ dám dẫn ngoài, nàng sợ còn sức lực, bảo vệ .
Cơn đói thật đáng sợ, nó biến con thành quái vật, khiến trừng mắt đỏ ngầu, ăn thịt , uống m.á.u .
Đêm nào cũng tiếng kêu gào thảm thiết vang lên, nhanh chóng biến mất.
A tỷ bịt tai , nàng hát cho .
Thái liên nam đường thu, liên hoa quá nhân đầu. Đê đầu lộng liên tử, liên tử thanh như thủy.
A tỷ hát hát , mệt , liền ngủ .
Ta quên mất lúc đó nàng cũng chỉ là một cô bé, quên hỏi nàng sợ .