Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Thuần hoá - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-09-04 21:50:29

“Là bảo vệ cháu thấy cháu sống an ? Phó Giám đốc Lưu, chú rõ ràng mà!” 

 

“Hứa Thấm, cháu nghĩ gì ?” phó Giám đốc Lưu tin nổi, “Chú ngờ lòng của cháu nghĩ là lòng lang sói!” 

 

“Lòng ? Lòng của chú chính là đình chỉ công tác của cháu ?” 

 

Phó Giám đốc Lưu tức giận ném hồ sơ lên bàn, “Nếu thì hiện giờ cháu chỉ cách chức , mà là khai trừ khỏi ngành!” 

 

hoảng hồn, nhất thời thành lời. 

 

Phó Giám đốc Lưu tiếp: “Cháu nghĩ là cháu vướng chuyện gì? Tự ý sửa phương án phẫu thuật của bệnh nhân! Nếu chú áp chuyện xuống, đừng là tạm thời đình chỉ công tác, về đừng mong tiếp tục việc nữa!” 

 

theo bản năng cãi : “ trực tiếp cắt bỏ là phương án nhất…” 

 

“Tốt nhất? Tốt nhất cháu tư cách gì để kết luận? Người nhà bệnh nhân đồng ý ? Người giấy đồng ý điều trị nội khoa, cháu tự ý đổi thành phương án phẫu thuật, ai cho cháu lá gan đó?” 

 

mà…” 

 

“Không gì là nhưng cả, Hứa Thấm. thẳng cho cháu , thích cháu. Thái độ của cũng giống với Trưởng khoa Từ, chúng đều , nếu bàn về chuyên môn, cháu thể coi là thiên tài. cương vị một bác sĩ, thì cháu đủ tư cách! Nếu cháu đánh tiếng, chúng sẽ nhận cháu !” 

 

Lời của phó Giám đốc Lưu như một quả b.o.m nổ tung trong đầu , “Mẹ… Mẹ cháu… Không vì họ tác động nên mới khiến cháu đình chỉ …” 

 

“Hứa Thấm, cháu nghĩ bà như ?” Phó Giám đốc Lưu thấy lời , tức giận nhẹ, “Tới nước cũng cần giấu diếm gì nữa! Trưởng khoa Từ vốn cũng thích cháu, là vì lấy cái mặt già nhờ vả, ông mới đồng ý hướng dẫn cho cháu. Sau khi cháu và nhà họ Mạnh đoạn tuyệt quan hệ, cũng xen nữa. Là cháu, là bà hẹn ăn cơm, chuyện là chuyện trong nhà, hi vọng sẽ ảnh hưởng tới công việc của cháu, mong là đừng thành kiến gì với cháu! Còn cháu thì , ngờ cháu nghĩ bà như ?! Trước chỉ cảm thấy cháu thiếu một chút đồng cảm, phương diện đối nhân xử thế tương đối vụng về mà thôi! hiện giờ xem, những gì cháu thiếu chỉ như .” 

 

Lời của phó Giám đốc Lưu khiến mãi lâu vẫn thể bình tĩnh . ngờ sẽ như . Cho nên, là hiểu lầm bà … 

 

Nhàn cư vi bất thiện

Phó Giám đốc Lưu gì thêm với nữa, lúc còn phản ứng , ông lưu loát kí tên lên đơn từ chức của , “Những gì cần , nếu cháu quyết định cũng giữ nữa, tới phòng nhân sự thủ tục . Lát nữa còn buổi hội chẩn, cháu .” 

 

cầm đơn từ chức của , ngơ ngác rời khỏi văn phòng của phó Giám đốc Lưu. 

 

cảm giác bản sai, nhưng sai ở

 

13

 

nghỉ việc, giống lời Tống Diễm , an tâm dưỡng thai. những ngày tháng dưỡng thai ở nhà giống như nghĩ. 

 

Có thai khiến chi tiêu đội lên nhiều, cần nhiều kiểm tra, mua vitamin bổ sung dinh dưỡng. Tiền lương hàng tháng của Tống Diễm hầu như đều tiêu sạch, hơn nữa, thói quen tiêu xài của , cho dù sửa cũng đổi bao nhiêu, chỉ là mua những rau dưa hoa quả nhập khẩu đắt đỏ và đồ trang sức xa xỉ mà thôi. Bởi , chúng chẳng còn khoản tiền dự phòng nào. 

 

nghỉ việc, thu nhập, chỉ thể tiêu tiền của Tống Diễm. Vài như , Tống Diễm chút mất kiên nhẫn, cảm thấy tiêu pha hoang phí những thứ vô thưởng vô phạt tác dụng gì. 

 

ngại mở miệng xin tiền , chỉ đành lặng lẽ bán hai chiếc túi xách để tiền tiêu tạm. 

 

Từ khi nghỉ việc, bốn còn trong nhà đều , chỉ ở nhà một

 

Địch Miểu ngẫu nhiên sẽ “Chị dâu ở nhà thích thật đấy, giống vất vả” khiến cảm thấy vô cùng áy náy, liền tự động gánh vác bộ việc nhà. 

 

Kì thật, vốn việc nhà. Bụng to tất bật nấu cơm, mệt ch.ết . thể . Nói cách khác, luôn cảm thấy chột khi đối mặt bốn nhà Tống Diễm. 

 

Có đôi khi, một ngoài sân rặng liễu đung đưa gió, tự hỏi hiện giờ hạnh phúc

 

14

 

Đảo mắt một cái, mang thai tới tháng thứ tám. Hôm nay là ngày đến lịch siêu âm, một cầm cốc nhựa, nhà vệ sinh để lấy nước tiểu. 

 

gặp một quen thuộc xa lạ ở phía đối diện. 

 

trai. 

 

Anh đang dìu một cô gái, cô gái cũng đang thai, nhưng cô hề giống

 

Bởi vì thai, béo lên hơn ba mươi cân, mặc một bộ quần áo giá rẻ rộng thùng thình, khuôn mặt kích ứng nổi mẩn đầy mụn, còn quầng mắt xanh đen. 

 

Cô gái giống , cô vẫn nhẹ nhàng mảnh mai, chỉ bụng nhô . Bộ quần áo còn tinh xảo hơn nhan sắc của cô nhiều, thậm chí còn trang điểm nhẹ, lẽ là đồ trang điểm dành riêng cho phụ nữ thai. Tóc cô đen dài bóng mượt, chăm sóc cẩn thận, giống , tóc khô vàng chỉ tùy tiện cặp lên cho gọn. 

 

Người đàn ông bên cạnh cô gái đỡ cô cẩn thận, thấp giọng dặn dò cô chú ý. Cô gái yếu ớt vỗ vỗ tay đàn ông, nhẹ giọng nũng. Hai thỉnh thoảng đầy âu yếm, tình yêu trong mắt tràn , giống như thế giới ngoài đối phương còn ai khác cả. Trong mắt, trong lòng họ, chỉ

 

hai đang tới gần, thốt : “Anh…” 

 

Người đàn ông thấy, sự chú ý rốt cuộc dời khỏi cô gái bên cạnh, ngẩng đầu về phía , ánh mắt tối

 

Mạnh Yến Thần dừng , nhưng gì cả. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thuan-hoa/chuong-8.html.]

Cô gái bên cạnh tò mò đánh giá, “A Thần, cô gái là?” 

 

Mạnh Yến Thần thấy cô hỏi mới sực tỉnh, ngắn gọn, “Cô là… Hứa Thấm, là cô em gái của .” 

 

Cô gái đó thấy giới thiệu như , khi , ánh mắt như chút vỡ lẽ nhưng thêm gì, chỉ mỉm gật đầu với

 

Không khí như cứng , và Mạnh Yến Thần đồng thời cất tiếng. 

 

“Anh…” 

 

“Em…” 

 

“Em .” Mạnh Yến Thần

 

“Sao đến đây?” và Mạnh Yến Thần gần hai năm gặp, nhất thời chút hổ. về phía cô gái bên cạnh : “Đây là?” 

 

“Vợ , Sầm Khê, đưa cô khám thai.” Mạnh Yến Thần dứt khoát trả lời, nửa chữ thừa

 

gì thêm, nhưng cam lòng cứ như , câu hỏi khỏi chút soi mói, “Quen qua xem mắt ?”

 

“Không, là do bạn bè giới thiệu.” 

 

“Hai kết hôn bao lâu ? Anh kết hôn cũng báo cho em .” 

 

“Gần một năm, nghĩ là em quan tâm cho nên đám cưới mời.” 

 

Đám cưới. 

 

Nghe hai chữ đó, chóp mũi chua xót, nhớ tới Tống Diễm từng đồng ý sẽ tổ chức bù cho một đám cưới thật hạnh phúc, nhưng cho tới giờ vẫn thấy tăm

 

chút mất mát khẽ đưa tay sờ lên bụng. 

 

“Em cũng đến khám thai ? Mấy tháng ?” Hơi ngừng , Mạnh Yến Thần hỏi, “Tống Diễm ?” 

 

“Tám tháng , bận công việc…” 

 

Mạnh Yến Thần trầm mặc một lát, hỏi : “Em một ?” 

 

đáp , nhưng ý tứ rõ ràng. 

 

Không khí như đọng , ai trong chúng mở lời thêm gì. 

 

Cuối cùng, là Sầm Khê phá vỡ sự ngột ngạt, “Vậy lát nữa chúng đưa cô về nhé.” 

 

và Mạnh Yến Thần đều đưa mắt Sầm Khê. 

 

Thần sắc Mạnh Yến Thần còn một tia bối rối, “Tiểu Khê…” 

 

Sầm Khê kéo tay Mạnh Yến Thần, như trấn an, mang theo ý , “Dù lát nữa chúng cũng về nhà, tiện đường thì đưa cô một chút. Anh đóng viện phí , em và Hứa Thấm ở đây chờ.” 

 

Mạnh Yến Thần do dự buông tay Sầm Khê , cầm giấy tờ quầy đóng tiền, khi ngang qua chỗ thì khẽ , cẩn thận Sầm Khê. 

 

Đợi bóng dáng Mạnh Yến Thần khuất ở ngã rẽ, Sầm Khê kéo tay tới dãy ghế chờ bên cạnh, “Ngồi , của em hẳn là chờ thêm một lúc nữa.” 

 

thuận thế xuống, nên gì với chị dâu mới gặp đầu , chỉ thể cứng ngắc hỏi, “Chị… mấy tháng ?” 

 

“Mới sang tháng thứ tư.” Cô gái dịu dàng xuống bụng, ngẩng đầu với

 

ánh mắt cong cong của cô rung động. Hình như từ lúc gặp đến giờ cô vẫn luôn mỉm vui vẻ, giống ánh nắng , nhiệt tình như một mặt trời nhỏ.

 

nhịn mà hỏi, “Chị với Mạnh Yến Thần… Hai quen ? Lúc thấy nhắc tới chị!” 

 

Cô gái như rơi hồi ức tươi , chút vui vẻ kể, “Chúng quen ở quán bar.” 

 

“Quán bar?” chút kinh ngạc.

 

, quán bar.” Cô gái , bắt đầu kể chuyện của hai họ, “Là quán bar Nam Thành, bọn chị tổ chức bữa tiệc nghiệp của nghiên cứu sinh, gặp A Thần đang uống rượu giải sầu cho nên yêu từ cái đầu tiên. Sau đó chị hỏi han tin tức của , cố gắng kết nối thông qua một bạn chung để quen.” 

 

thấy lời nào, cũng giận, mà tiếp tục : “Sau đó chị phát hiện hai nhà hợp tác ít, cho nên tìm cách xuất hiện bên cạnh . Có vẻ như cũng chê chị phiền. Khoảng nửa năm thì bọn chị chính thức ở bên .” 

 

 

 

Loading...