Thuật Sĩ Tướng Số - Chương 20
Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:09:49
Trong bóng tối lờ mờ của tẩm điện, Lý Huyền Ca khẽ phất màn giường, chậm rãi bước xuống và giá nến. Hắn lạnh lùng đưa tay, dập tắt ngọn nến cuối cùng. Điện trở nên tối đen như mực. Hắn tỏ bất kỳ cảm xúc gì, tiếp tục bước tới, hai tay đẩy cửa sổ . Đột nhiên, giơ tay che mắt, ánh sáng từ bên ngoài chiếu chói lóa khiến thể thẳng.
“Chàng tỉnh ?”
Ta từ giường dậy, tiến tới mở cửa điện. Chỉ trong chốc lát, cung nhân trong, mở hết các cửa sổ, mang giá nến . Cả tẩm điện trở rực rỡ.
Lý Huyền Ca qua những cung nhân , nét mặt chút cảm xúc:
“Nàng dùng thủ đoạn với ?”
“Chẳng ảnh hưởng gì đến thể cả.”
Ta vòng kệ sách, lấy một cuộn thánh chỉ màu vàng, đưa cho :
“Giang sơn và mỹ nhân, chọn mỹ nhân. Nếu mỹ nhân chọn giang sơn, sẽ thế nào?”
Lý Huyền Ca mở cuộn thánh chỉ xem, nhướng mày :
“Thánh chỉ phong hậu, đây là gì? Chiêu hàng ?”
Hắn tùy tiện ném thánh chỉ trở tay .
“Không chiêu hàng, mà là thực hiện lời hứa. Chàng từng , nếu xưng đế, sẽ phong hoàng hậu. Nay thể xưng đế, tất nhiên cũng phong hoàng hậu.”
Lý Huyền Ca : “Ta từng lừa nàng, nhưng nàng lừa . Dù nàng giữ năm nghìn đánh úp năm vạn quân , phụ cũng sẽ tiếp tục phái binh tiến kinh thành, vô ích thôi.”
Ta bước ngoài điện, lan can xa xăm, ngắm mùa thu tráng lệ khắp nơi, gương mặt kiêu hãnh:
“Vậy thì đánh , đối chọi với họ —”
Ta dang rộng đôi tay, để rõ hơn, từng lời từng chữ nhấn mạnh:
“Lý Huyền Ca, thời thế đổi , giờ là nhà họ Triệu, kế thừa giang sơn của nhà họ Triệu. Phía là hoàng quốc thích, là thế lực Thịnh Quốc Công phủ. Ta là dòng dõi chính thống hoàng tộc, còn phụ là kẻ phản nghịch. Ta bình định phản loạn, chẳng lẽ dâng giang sơn cho kẻ khác?”
Ta thở dài một , ngước về nơi xa:
“Bất kể thắng thua, nếu nhanh thì ba năm năm tháng, nếu chậm thì bảy tám chục năm.”
Ta đầu Lý Huyền Ca, đưa thánh chỉ cho :
“Chàng hoàng hậu của trong ba năm năm tháng, chẳng hơn ?”
Hắn chỗ khác:
“Nếu nhận thánh chỉ của nàng, phụ sẽ thế nào?”
Ta đưa thánh chỉ sát mắt :
“Ta sẽ phong ông *quốc trượng.”
(*quốc trượng: cha vợ của vua =)) )
Lý Huyền Ca sững, cúi đầu, ánh mắt dần trở nên u ám. lúc nghĩ sẽ nhận, khi chuẩn rút tay , bất ngờ đoạt lấy cuộn thánh chỉ, nắm chặt trong tay, tay dùng lực mạnh đến mức gân xanh nổi lên.
Hắn nhắm mắt đầy đau khổ, từng chữ từng câu bật : “Minh Vấn Thu, nàng thực sự coi như chó để giễu cợt.”
Mắng xong, cầm thánh chỉ bước , cúi đầu mở cuộn thánh chỉ kỹ, bất cẩn va Lý Mục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thuat-si-tuong-so/chuong-20.html.]
Lý Mục nhanh chóng bước đến bên cạnh :
“Chủ tử, với về việc gia quyến nhà họ Lý đều trong tay chúng ?”
Ta mím môi, lắc đầu:
“Vẫn cần dùng đến thủ đoạn đó, đừng cho .”
Lý Mục chút kinh ngạc :
“Hy vọng là cũng gì với .”
Ta im lặng một lúc: “Hắn cũng .”
Lý Mục nhịn thở dài:
Hồng Trần Vô Định
“Chủ tử vì việc mà sắp xếp chu , binh lực dàn sẵn, ngờ là dễ thuyết phục nhất.”
Ta bước trở về điện:
“Có thể đổi cách xưng hô .”
Lý Mục ngẩn , lùi hai bước, hai tay chắp , cung kính quỳ xuống đất:
“Bệ hạ vạn tuế.”
21
Một tháng , đăng cơ xưng đế.
Ta sắc phong Lý Huyền Ca hoàng hậu, tôn Thịnh Quốc Công Dương Thiệu như thái thượng hoàng, phong Minh Vọng Xuân đại trưởng công chúa, Minh Văn Hạ trưởng công chúa và truy phong Dương Hằng, nữ nhi của Thịnh Quốc Công, Thuận Uyển công chúa. Ta cũng tôn Lý Tán, phụ của Lý Huyền Ca, Quốc Trượng, khiến ông tức giận đến đổ bệnh, hàng chục lá thư mắng chửi Lý Huyền Ca. Trong thư hồi đáp, Lý Huyền Ca khuyên phụ :
【Nữ tử là ý trời, thật may là con mê mẩn nàng. Con cái của cha cũng sẽ hưởng phúc từ ngai vàng, đó đều là công của con. Cha cảm tạ thì thôi, còn trách cứ, thật quá đáng.】
Nghe tin Lý Tán bệnh nặng, phái Lý Mục đến Bắc Cương để ông chia sẻ gánh nặng.
Hiền Vương Triệu Minh Thừa đặc biệt trở về Yến Lăng và hòa ly với Minh Vọng Xuân.
“Ta đắm chìm trong triều chính, sóng gió hiểm nguy, chẳng xứng đôi với nàng.”
Đại tỷ cũng bình tĩnh chấp nhận. Ban đầu tỷ lấy Hiền Vương là do kế hoạch của phụ , cũng chỉ là lựa chọn trong bốn , tỷ chỉ chọn một hiền lành mà thôi. Minh Vọng Xuân ở Yến Lăng, để tóc tu hành tĩnh tâm.
Nhị tỷ hồi phục, đưa tỷ về cung. Ta dẫn tỷ đến gặp kẻ thù là Thái tử.
Triệu Triết giam lỏng trong Đông cung. Hắn lặng lẽ trong phòng, vô hồn khe cửa sổ. Thỉnh thoảng khi chim sẻ bay qua, ánh mắt mới lay động, nở nụ đờ đẫn.
Minh Văn Hạ cảnh đó, lạnh:
“Điện hạ, ngươi ích kỷ tàn nhẫn, giờ rơi cảnh , thật là khoái trá.”
Nghe thấy giọng của tỷ , cơ thể Triệu Triết cứng đờ, đầu về phía cửa, ánh mắt chút để tâm:
“Đồ vô dụng, chỉ giúp cho bấy nhiêu đó thôi.”
Nhị tỷ bằng ánh mắt đầy hận thù, như nhớ điều gì đó, đầu :
“Đừng cho ăn uống tử tế, mỗi ngày chỉ một bát cám. Ta sống mà đói khát cả đời.”
Ta bảo theo, vì hứa với Triệu Triết chỉ giữ một mạng cho .