THUỐC TUYỆT TỰ - CHƯƠNG 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:07:38
Trong cơn mơ màng, thấy vẻ mặt kinh hãi của cha.
Cha chạy về phía , sốt ruột gọi tên :
“Kiều Kiều!”
“Kiều Kiều!”
“Kiều Kiều!”
Ta hôn mê bất tỉnh, như thể đang ở địa ngục, từng nhà từng nhà chuyển khỏi thôn, đều xông giấc mơ của .
Họ ai mang theo đầy thương tích, thậm chí chỉ còn bộ xương khô, nhưng chính xác đó là bộ xương của ai.
Nhị Mao Tử, Đại Tráng, Tiểu Thạch Đầu, Diệu Tổ…
Đếm mãi xuể.
Họ đều mặt mày trắng bệch, đẫm máu, từng bước từng bước ép sát về phía .
Họ :
“Dương Kiều Kiều, cha cô là một tên sát nhân cuồng loạn, trả mạng cho đây!”
Khung cảnh chợt chuyển, thấy từng xác c.h.ế.t từng xác c.h.ế.t của kỹ nữ lầu xanh khiêng .
Đều là những quen , đều là những cô gái uống thuốc của cha bán lầu xanh, họ cũng đuổi theo sát nút phía .
Họ oán hận kêu gào, bắt đền mạng.
Còn Tiểu Anh Tử, còn Tiểu Anh Tử Vương Què đánh chết, nó cứ như , hai mắt ròng ròng m.á.u lệ.
Nó hỏi :
“Kiều Kiều, chúng chẳng là bạn nhất ?”
“Kiều Kiều, vì hại c.h.ế.t tớ chứ?!”
Ta giãy giụa, dùng hết sức lực mới hét lên :
“Tớ !”
“Không tớ!”
Rồi, mở mắt .
Ta đang giường trong phòng ngủ!
Ta về đến nhà !
Ta thở hổn hển từng hồi, nổi hết cả da gà.
lúc , cửa phòng ngủ đột nhiên mở , cha bưng một bát thuốc .
Ngược ánh sáng, cha từng bước từng bước tiến gần, mỗi bước chân đều giẫm lên tim .
Ta sợ hãi tột độ, trực tiếp trốn góc giường trong cùng, kinh hoàng cha:
“Cha đừng qua đây! Đừng qua đây!”
Cha đặt bát thuốc xuống đầu giường, vẫn giữ vẻ hiền hòa thường ngày.
Cha :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thuoc-tuyet-tu/chuong-7.html.]
“Tỉnh là , là cha , để con thấy cảnh tượng đáng sợ như .”
“Cha lo c.h.ế.t , con mà sợ hãi sinh bệnh gì, cha ăn thế nào với con đây?”
“Kiều Kiều, Kiều Kiều của cha, đừng sợ, cha kể hết cho con ? Cha kể hết chuyện cho con .”
“Có ?”
6
Cha là tử của thần y, là nữ tử nhà quan kết tội.
Cha gặp yêu ngay từ cái đầu tiên, mua chuộc cai ngục, dùng một liều thuốc giả c.h.ế.t cứu .
Từ đó, họ bắt đầu cuộc sống phiêu bạt giang hồ.
Hai họ ân ái mặn nồng, một năm thì sinh .
Năm ba tuổi, họ ngang qua thôn chúng , phát hiện nơi đang dịch bệnh hoành hành.
Tri huyện hạ lệnh một tiếng, trực tiếp phong tỏa thôn, thậm chí còn sai mang củi và dầu hỏa đến, trực tiếp thiêu sống dân làng bên trong.
Cha lòng mang y đức, dứt khoát tay, cứu sống hơn nửa dân làng.
Người trong thôn vô cùng cảm kích cha , nhưng tên tri huyện hạ lệnh phong tỏa thôn năm xưa ghi hận cha .
Dân làng nhiệt tình, cha cũng sợ dịch bệnh trở , liền trực tiếp ở thôn.
Ngôi thôn non xanh nước biếc, cha đều thích.
Ngày tháng cứ như trôi qua từng ngày, cho đến năm thứ hai, trời giáng tai ương.
Một trận mưa kéo dài suốt hai tháng, thành quả một năm lao động của dân làng tan thành mây khói.
Lúa gạo ngoài đồng một hạt cũng thu hoạch .
Lúc , tri huyện tìm đến Lý Chính.
Tri huyện thẳng vấn đề:
“Bản quan xuất từ nhà buôn giàu , gia tài bạc vạn, bản quan thể phát lương thực cho các ngươi, nhưng các ngươi lấy gì báo đáp bản quan đây?”
Lý Chính . Dân nghèo khổ, trong nhà thứ gì đáng giá chứ?
Tri huyện mân mê chiếc nhẫn ngọc bích ngón tay, mí mắt cũng chẳng thèm nhấc lên:
“Nghe trong thôn các ngươi một Dương đại phu, nương tử của vô cùng xinh ?”
Lý Chính hiểu ý của tri huyện.
ông dám gì cả, Dương đại phu ơn cứu mạng với dân làng mà, thể bán Dương đại phu chứ?
một tháng trôi qua, dân làng bắt đầu c.h.ế.t đói.
Ngay cả nhà , cũng bởi vì cha ngừng cứu tế dân làng mà lương thực tiền bạc trở nên eo hẹp.
Cha chỉ thể núi săn bắn, xem kiếm chút gì ăn .
Đứa cháu đích tôn của Lý Chính cũng sắp c.h.ế.t đói đến nơi , ông cháu , cuối cùng cũng hạ quyết tâm.