TIỀN KIẾP HỮU DUYÊN, KIẾP NÀY NỐI TIẾP - 12 + NGOẠI TRUYỆN KIẾP TRƯỚC
Cập nhật lúc: 2025-07-10 01:57:43
Ta thậm chí lười cả gặp .
Tiêu Dự cầm lấy một cây gậy, hầm hầm xông ngoài.
Ta vội vàng dặn dò:
"Phu quân, đừng đánh chếc ... đánh gãy tay chân là !"
"Tuân mệnh, phu nhân!"
Về , cũng tò mò theo xem náo nhiệt.
Trương Nham, kẻ từng là Thị Lang Bộ Binh oai phong một thời, tay Tiêu Dự chẳng khác gì gà con, đánh đến tru tréo thảm thiết, chạy khắp đầu đường cuối ngõ.
Khi dân chúng vây xem đông như nước, Tiêu Dự lạnh lùng vác gậy, giữa phố lớn, trầm giọng :
"Ngươi là thứ rác rưởi, nhưng phu nhân của , Tiêu phủ của , tuyệt bãi rác! Ngươi còn dám vác mặt tới bẩn mắt vợ chồng nữa, sẽ phế luôn cái 'chân thứ ba' của ngươi đấy!"
35
Tiêu đại nhân nhà , quả thật đánh gãy chân Trương Nham ngay giữa phố lớn.
Lý do?
Vì vô sỉ, trắng trợn đến cửa, mưu toan dụ dỗ lương gia phụ nhân!
Vì , ngày hôm , Trương Nham khiêng cung, cáo trạng rằng phu quân đánh gãy cả hai chân .
Ai ngờ, bệ hạ chẳng những trách phạt phu quân , ngược còn thản nhiên : Trương Nham phẩm hạnh bại hoại, gặp kết cục như , chính là gieo gió gặt bão.
Ngay tại chỗ, hạ chỉ giáng chức xuống một tiểu quan bát phẩm, trục xuất khỏi kinh thành, lưu đày đến một nơi heo hút gà gáy, một huyện lệnh nhỏ bé.
Chỉ là, vẫn cảm thấy, như thế vẫn còn quá nhẹ nhàng với bọn chúng.
May mà, ông trời mắt.
Chưa đầy một năm , phái điều tra, La San ở mỏ than chịu nổi cực khổ, thêm Vương Phú Quý giày vò hành hạ, tới nửa năm giày vò đến chếc thảm.
Còn Vương Phú Quý mưu đồ trốn thoát, quan giám mỏ đánh chếc ngay tại chỗ!
Lại thêm hai năm , Hình Bộ điều tra phát hiện —— tên quan huyện bát phẩm Trương Nham, cứ ngỡ cách xa kinh đô, liền thể tự tung tự tác, ai ngờ tham ô hủ hóa, mưu sát cướp của, dối lừa , tội ác chồng chất, kể mãi hết.
Vậy nên, lập tức lệnh diệt cả nhà!
Trương Nham áp giải về kinh, thị chúng nửa ngày.
Đến đúng giờ ngọ, tại cửa hàng rau, xử trảm giữa đám đông!
Khi , đúng mùa đông giá rét, ngay cả một kẻ thu dọn t.h.i t.h.ể cho cũng .
Đầu lâu , cứ thế băng tuyết bao phủ.
Mà đời , cũng chính là chếc mùa đông năm .
36 - Hồi kết
Nguyệt Khôn cung.
Ba hài tử dẫm lên nền tuyết, ríu rít nô đùa, tiếng lanh lảnh vang vọng khắp nơi.
Ta cùng biểu tỷ bên hiên, thưởng thức bát rượu nếp viên ngọt ngào chua dịu.
Chúng vẫn thường gọi món là "tửu nếp tử".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tien-kiep-huu-duyen-kiep-nay-noi-tiep/12-ngoai-truyen-kiep-truoc.html.]
Đây là món do chính tay biểu tỷ ủ nấu.
Nàng từ nhỏ tinh thông việc , rượu nàng nấu, mùi hương dịu nhẹ, dư vị nồng ấm.
"Tiêu công tử, Tiêu tiểu thư, Tứ điện hạ, các vị chậm một chút thôi..."
Cung nữ, ma ma lo lắng đuổi theo mấy tiểu oa nhi, sợ bọn chúng ngã quỵ giữa nền tuyết.
Trên tuyết đọng, lưu từng vệt dấu chân lớn nhỏ, sâu cạn đan xen.
"Khánh Khánh thích ? Để bảo cung nhân mang thêm một bát cho ." Biểu tỷ khẽ hỏi.
Ta mỉm lắc đầu:
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
"Tửu nếp tử ngon thật, nhưng chẳng ăn đến ngán. Chỉ mong những tháng ngày , từng năm từng tháng, đều thể ăn món do chính tay biểu tỷ nấu."
Đến xế trưa, Tiêu Dự xử lý xong chính sự, tới Nguyệt Khôn cung đón chúng .
Ta và , tay trong tay, mỗi dắt thêm một tiểu oa nhi.
Kiếp , để tuyệt tự tuyệt tôn.
Kiếp , cũng để sống trong mộng hoang vu.
May kiếp , thể cùng , bạc đầu yến ước.
37 - [Ngoại truyện kiếp 1]
Kiếp .
Đêm sâu tăm tối, gió tuyết vẫn cuồn cuộn ngừng.
Hắn khoác áo tím, hình hòa bóng đêm, như là một thể.
"Tiêu Dự? Hắn tới gì?"
Ta lơ lửng giữa trung, kinh ngạc Tiêu đại nhân đang trèo tường.
Về , tận mắt chứng kiến —— Tiêu đại nhân mới hồi kinh, mà nửa đêm liền lặng lẽ đào mộ , lấy thể lạnh hẳn của .
"Người ... thật sự là... cái sở thích gì quái đản thế ?"
Ta thực sự kinh hãi vô cùng!
38【Tiền kiếp – Phiên ngoại 2】
Tiêu Dự đem hài cốt của , an táng gốc hoè già cửa thư phòng.
Hai ngày , sai dựng một đình nghỉ, bao lấy phần mộ bên trong.
Ngôi mộ bia, chẳng tên, nhưng chẳng ai dám chất vấn Tiêu đại nhân – tân nhậm Thượng thư Bộ Hình, đề bạt lâu.
Lại thêm mấy hôm, Tiêu Dự vội vàng chạy tới bãi tha ma.
“Chắc chắn là ?” Chàng hỏi.
Ta cũng rõ vì , linh hồn thể tự do vẩn vơ trong Tiêu phủ, thể theo sát bên như hình với bóng.
Bãi tha ma, hôi tanh nồng nặc.
Tiêu Dự chỉ một bộ t.h.i t.h.ể thối rữa, mơ hồ còn thấy vạt áo màu lục.