TIẾNG LÒNG CỦA TỂ TƯỚNG ĐẠI NHÂN - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-09 00:06:38
Lời dứt.
Hàn quang lạnh lẽo xé tan bóng tối. Một đường m.á.u đỏ vạch ngang cổ họng .
Đại điện tức khắc rơi tĩnh lặng chec chóc, chỉ còn tiếng thở hổn hển cùng tiếng m.á.u sặc nơi cổ họng của Mạc Bắc vương.
Máu b.ắ.n vài giọt lên khóe mắt Phó Vũ. Hắn tiện tay lau , ánh mắt trong ánh sáng chập chờn hiện lên vẻ tà mị mê .
【Máu Mạc Bắc vương thật thối, thật để A Lạc cào một đường, xem m.á.u thơm cỡ nào.】
Mạc Bắc vương ngã xuống.
Yến tiệc rối loạn.
Họ gào lên:
“Phó Tể tướng giec chec Mạc Bắc vương, chẳng khiêu khích Mạc Bắc ? Mạc Bắc mới đình chiến, giờ vương chec ở Đại Yến, chẳng khơi chiến tranh ?”
“Cách duy nhất lúc chính là gả trưởng công chúa qua đó hòa , may Mạc Bắc nổi binh.”
Ta đặt chén rượu xuống, thẳng Phó Vũ.
Hắn nhạt, nốt ruồi lệ ở khóe mắt như sống dậy.
Lý Hằng giận dữ đập bàn:
“Đủ ! Ồn ào cái gì!”
Hắn ngẩng lên , ánh mắt nặng nề:
“Hoàng tỷ, nay Phó tướng giec Mạc Bắc vương, chỉ còn cách để tỷ gả đến Mạc Bắc thôi.”
Hắn miệng thì là áy náy, nhưng kỹ chỉ thấy nhẹ nhõm.
Ta khẽ:
“Lý Hằng, từng ngươi mỗi dối đều một thói quen nhỏ, ngươi ?”
Lý Hằng khựng .
Hắn chau mày, giọng bực bội:
“Hoàng tỷ, nay là thiên tử, ngươi nên gọi là bệ hạ.”
Ta liếc , nhàn nhạt :
“Không . Rất nhanh thôi, ngươi sẽ nữa.”
Choang!
Chén rượu tay rơi xuống vỡ tan.
Ngoài cung điện, binh lính mang giáp tràn .
Ánh mắt Lý Hằng lạnh :
“Lý Trường Lạc, ngươi tạo phản?!”
Đám đại thần hốt hoảng bỏ chạy, nhưng đều Cố Lưu chặn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieng-long-cua-te-tuong-dai-nhan/chuong-8.html.]
Hắn xe lăn, ôn hòa:
“Chư vị đừng sợ, nay Thượng Kinh trong tay điện hạ. Gia quyến các vị, cũng binh sĩ của chiếu cố. Mời chư vị trở chỗ , chứng cho lễ nhường ngôi của bệ hạ dành cho điện hạ.”
Ta thu hết mắt.
Đôi mắt bình thản, giọng điềm đạm:
“Bình An, câu ngươi sai , ngươi với đều là cốt nhục của phụ vương. Sao gọi là tạo phản?”
Lý Hằng rõ đại thế mất, ngã phịch lên long ỷ.
Hắn thảm:
“Hoàng tỷ, quả nhiên phụ vương lầm tỷ. Tỷ , lúc phụ vương lâm chung, đuổi hết ngoài, chỉ gọi riêng gần.Ngài dặn :
‘Bình An, tỷ ngươi tâm mang thiên hạ, nếu là nam nhi thì thiên hạ nhất định là của nó. Nếu nàng nắm quyền, mà ngươi chấp chính, thì giec nàng .’”
Lý Hằng chằm chằm và Cố Lưu, ánh mắt đỏ rực: “Hoàng tỷ, thua. Ta chỉ thua vì quá mềm lòng, sớm giec ngươi.”
“Ngươi sai .”
Ta đưa tay siết cổ , , khẽ :
“Năm đó, cứ tưởng là vì Lý Hằng , dọn sạch triều cục cho , từng bước tạo nên thịnh thế.
Chẳng ngờ, đổi chỉ là nghi kỵ.”
Nói đến đây, ném một con d.a.o găm cho .
Lý Hằng thê lương:
“Hoàng tỷ mưu phản, mà là nhường ngôi, thành cho ngươi.
Chỉ xin ngươi khi chec, tha cho hoàng hậu và con gái , cũng đối đãi với các đại thần.”
Ta gật đầu.
💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓
Hắn rút dao, cất cao giọng:
“Hôm nay, trẫm nhường ngôi cho hoàng tỷ, hoàng tỷ kế vị là di mệnh của trẫm. Chư vị văn võ đại thần, lấy trẫm cớ mà tạo phản.”
Ta , cảnh tự kết liễu.
Chỉ lưng là tiếng đại thần quỳ xuống, đồng thanh hô vạn tuế.
Chín hồi chuông vang, Lý Hằng trút thở cuối cùng. Cùng lúc, mây tan sương tạnh, ánh sáng ban mai rọi đại điện.
Ta bước khỏi chính điện.
Cố Lưu và Phó Vũ dẫn theo các đại thần đến quỳ lạy .
Hỗn loạn đêm tối tan biến.
Trời mới sáng—là khởi đầu một thời đại mới.
Mọi rời , Cố Lưu và Phó Vũ cùng bước tới gần.
Ta đưa tay .
Chuông gió mái hiên xôn xao, thổi tan âm u còn vương vấn.
-HẾT-