TIỂU ĐẠO SĨ KHÔNG TU VI 6: CỔ MỘ VÔ DANH - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:01:23
11
xoa xoa cái m.ô.n.g ê ẩm, bắt gặp ánh mắt gi3t của A Châu, khựng . Lại quên mất, xác là của con gái lão đạo, xoa bóp thế quả thật bất lịch sự. đau quá mà, xoa tí cũng ?
"Cái thằng cha nào thiết kế cái cơ quan , cửa sập mà thèm báo một tiếng."
Sau khi ấn hòn đá, sàn nhà chân sụp xuống, và A Châu rơi xuống một gian mộ ẩn sâu mấy mét. Gian mộ chỉ một lối , hẹp dài, trực giác mách bảo , qua khỏi lối , bên trong chính là chủ mộ thất.
"Vào , nào——"
"Quỷ kêu cha mày hả? Đến nước , thì đào hố chôn ?"
Không do dự thêm, bước nhanh qua đường hầm. Hai bên đường hầm đèn trường minh, bên trong dùng dầu cá, ngay khi bước đường hầm đèn trường minh nhấp nháy, như thể đang reo hò vui mừng.
Qua khỏi đường hầm là một gian mộ hình chữ nhật, quy mô, thì đây chính là chủ mộ . Giữa mộ thất một cỗ quan tài, dùng chín sợi xích sắt to bằng eo trói , treo lơ lửng giữa trung. Bên trong, thể là mộ chủ, tức là chủ nhân trong miệng Phí Dương Dương.
Kỳ lạ là, khi , cái giọng âm u gào thét dữ dội, khi thì im bặt. Bên tai ngoài tiếng bước chân của và A Châu thì còn gì khác.
"Đưa lên ."
A Châu múa dải lụa đỏ, ôm bay lên cỗ quan tài xích sắt treo. Mặt quan tài một viên ngọc lục bảo to bằng bàn tay. Một tay ấn , tiếng "rắc rắc" truyền đến. Xích sắt tự động co , kéo lớp quách bên ngoài , để lộ chiếc quan tài bên trong.
"Mẹ kiếp!" Xích sắt trói quan quách, thể treo trung gì lạ, nhưng bây giờ quách tháo , giữa quan tài và quách một điểm nào liên kết, quan tài vẫn treo lơ lửng trung. Đây là nguyên lý gì , thấy choáng váng nhỉ.
Quan tài màu xanh đậm, chạm trổ đầy những hoa văn nhận , giữa các hoa văn thỉnh thoảng ánh sáng lấp lánh, những ánh sáng thể khiến quan tài lơ lửng .
"Mạo phạm!"
một tay giữ chặt ván quan tài, chuẩn dùng sức mở quan tài, "Ai đó ơi? sắp mở nắp quan tài đây, chiêu gì thì mau dùng ."
Im lặng như tờ, ai đáp lời . Đã , khách sáo đấy.
"Ầm ầm" nắp quan tài hé mở, lộ t.h.i t.h.ể bên trong.
12
"Mẹ ơi!"
"Chết tiệt! Mẹ kiếp! Cái thằng cha đúng là bệnh!"
vung quyền oán trách, A Châu cũng mặt mày lúng túng, chút . Trong quan tài quả thật là thi thể, chỉ điều là một phụ nữ, tuyệt sắc giai nhân, còn xinh hơn cả A Châu lẫn con gái lão đạo.
Cái thằng hươu ngốc c.h.ế.t tiệt, cổ thi là đàn ông ? Biết là nữ thì phí công sức gì, suýt chút nữa mất cả mạng. Đợi ngoài, dù hươu là động vật bảo vệ cũng hầm nó lên.
"À, xin nha, hiểu lầm , cô ngủ tiếp , phiền , cái , quách lắp , phiền cô lát nữa tự nhé."
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Nhảy xuống quan tài, còn chút hứng thú nào với nơi nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-dao-si-khong-tu-vi-6-co-mo-vo-danh/chuong-5.html.]
"A Châu, , nghiên cứu xem thế nào để khỏi cái hang chuột ."
Ra khỏi mộ thất, ngay khi bước đường hầm lúc nãy, một giọng vang lên tai . "Đến thì xuống chuyện chút ."
13
Quay đầu kỹ, đất một đàn ông. Tóc dài, áo trắng, mặt mày thanh tú. và A Châu lập tức bật chế độ sẵn sàng chiến đấu, , đúng hơn là con quỷ , xuất hiện từ khi nào . Sao hề cảm nhận gì cả.
"Ngươi chính là cái gọi là chủ nhân?"
Hắn lắc đầu.
"Ồ? Vậy trong quan tài là chủ nhân?" Hắn vẫn lắc đầu.
"Vậy trong quan tài là ai?"
"Cố Thanh Lan."
Cố Thanh Lan? "Vậy bộ xương trắng bên là ai?"
"Trần Mục, chủ nhân trong miệng ngươi."
chút choáng váng.
"Vậy ngươi là?"
"Bộ giáp sắt bên , là chiến y của ."
"Ngươi là Cừu Sôi Nổi!"
"Cừu Sôi Nổi?"
"Không quan trọng, ý chí còn sót trong bộ giáp là ?"
"Chỉ là tàn niệm thôi."
"Được , đại ca, mặc kệ tàn niệm , nhà còn đang đun nước, đây."
Cái gã qua là nhân vật dễ chọc, tránh xung đột thì cứ tránh, giờ cổ thi là nữ, thật sự lý do gì để ở đây cả.
"Ngươi cả đời phụ nữ như ?"
dừng bước.
"Đường đường là Thiên Đạo chi tử mà là phụ nữ, thật nực ."
Thiên Đạo chi tử?