Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Tiểu Nha Hoàn Của Thái Sư - Hay Chôn Đi (1)

Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:15:42

Chát!

"A~ ai...ai ?"

Hạ Linh khó khăn mở mắt , nàng đưa tay sờ soạng chạm cái m.ô.n.g của thì cảm thấy nóng rát, đau khiến nàng đỏ mắt ứa nước mắt .

Đau quá mất, tên nào đánh nàng trời!?

"Ai thế hả, đang ngủ mà lịch sự trời, Tiểu Y ơi"

"Tiểu Y cái đậu phộng nhà ngươi!"

Một giọng quen thuộc đập tai khiến Hạ Linh ngước lên , đôi mắt mở to thì thấy đang mặt là một nam nhân, a, là Vũ Anh.

"Sao ngươi ở đây?" Nàng khẽ hỏi, nhưng ngay giây liền một vỗ m.ô.n.g khiến Hạ Linh kêu lên, ôm cái m.ô.n.g sưng đỏ mà đầy oán hận Vũ Anh.

Nàng gì sai chứ?

"Ngươi đánh , gì ngươi hả!?" Hạ Linh lật chăn dậy tức giận , cô cầm cái gối bên cạnh ném Vũ Anh.

Hắn dễ dàng bắt , : "Ngươi xem đang ?"

Tất nhiên là phòng nàng . Hạ Linh thầm nghĩ tên ngốc đó chứ, hỏi vớ vẩn cái gì trời, chả lẽ một đêm tìm về liền tụt giảm trí thông minh ?

vẻ mặt của Vũ Anh giống tên ngốc, nàng lập tức cảm thấy gì đó sai sai liền xung quanh, ngay giây liền cảm thấy giật sợ hãi, ánh mắt trở lên rụt rè Vũ Anh mà cúi đầu xuống.

"Sao hả cô nương, đến phòng ngủ còn mạnh miệng, thích đè ?" Vũ Anh hừ nhẹ ném trả gối cho Hạ Linh.

Nàng bắt lấy vẻ mặt vui, nàng là chủ nợ của mà, ngủ ở phòng chút thì chứ ngủ với mà lo, còn đòi đè nàng nữa, đúng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga mà.

"Hứ thách ngươi cũng dám!" Hạ Linh vênh mặt lên.

ngay đó nàng liền hoảng hốt la lên vì Vũ Anh thật sự nhào tới đè nàng xuống. Không giống bóp cổ nàng đất, hai tay chống hai bên, vẻ mặt sát với mặt nàng khẽ lạnh, Hạ Linh thể cảm nhận thở ấm nóng của một cách rõ ràng.

Dựa , chả lẽ tên ngốc định thật!?

"Hạ Linh cô nương coi thường tại hạ đó, đừng quên là Thái sư, đè một kĩ nữ thì nào?"

Vũ Anh , đưa tay vuốt má Hạ Linh, chậm rãi chạm xuống cổ của nàng, đôi tay như rắn độc một đường tiến xuống ấn nhẹ cái bụng nhỏ xuống khiến cho Hạ Linh khẽ kêu.

"A~ ... ...khoan nào.. chỉ đùa thôi mà!" Hạ Linh vội vàng đẩy tay , nàng nhích lên thoát khỏi Vũ Anh.

thể khi tay Vũ Anh tới gần xuống bên , mặt sát gần hơn nữa khiến Hạ Linh run dám động đậy, khuôn mặt đỏ bừng như m.á.u chỉ co .

"Đừng mà, ngươi mau dậy , xin á!" Hạ Linh nỉ non , nàng cố vẻ dễ thương cầu xin Vũ Anh.

Hắn mà tim đập loạn, nhưng vội lắc đầu thầm tự nhủ động tâm, loạn, đây là cơ hội duy nhất để lật ngược tình thế từ nô thành chủ, nếu thì cả đời sợ là sẽ sống sự kiểm soát của Hạ Linh mất.

Vũ Anh món nợ một ngàn lượng sẽ bao giờ trả , vì riêng việc Hạ Linh chơi tính lãi theo giờ thôi cũng đủ nâng tiền nợ lên mức doạ , bao lâu mới trả hết .

Hai năm, năm năm mười năm?

Mà càng để lâu thì càng tăng tiền nợ, Thái sư lương cả năm chỉ năm trăm lượng bạc, chi tiêu trong phủ cũng tiết kiệm, lấy ngàn lượng bạc trả cho cô nàng .

Vậy lên giờ lui, chỉ xoay chủ mới quyền quyết định phận của !

đang lúc chuẩn hành sự thì bên ngoài vang lên tiếng gọi tên Hạ Linh, đó là tiếng gõ cửa dồn dập.

Dựa , Vũ Anh xúc động chửi ầm lên, tại đúng lúc quan trọng kẻ đến phá đám !?

"Hạ Linh, ngươi ở trong đó ?"

"Vũ Anh, mau mở cửa, chúng tìm chỗ của Mã Đồng "

Vũ Anh còn cách nào chỉ thể ngoài mở cửa, mấy Đổng Vân đang ở bên ngoài ngó thì thấy Hạ Linh giường liền kinh ngạc, đó đều Vũ Anh với ánh mắt đầy sát khí.

"Ta gì nàng cần như " Vũ Anh .

Hắn một đám nam nhân chằm chằm quả thực khó chịu vô cùng, các ngươi soi kĩ từng bộ phận như gì, ngay cả tiểu của cũng chả lẽ sợ hành sự xong lưu dấu vết ?

Nói thật nếu ánh mắt thể g.i.ế.c thì Vũ Anh đảm bảo c.h.ế.t chục , nhưng đáng tiếc thể, đám Đổng Vân dù trong lòng kinh ngạc nhưng vẫn chỉ gì, chính chủ lên tiếng bọn họ dám vọng ngôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-nha-hoan-cua-thai-su/hay-chon-di-1.html.]

"Đêm qua khó ngủ lên sang đây sách, đến sáng sớm nay buồn ngủ lên luôn ở đây thôi" Hạ Linh chỉnh quần áo .

Khi nãy Vũ Anh đè khiến y phục của nàng xộc xệch, tóc cũng rối một chút, khuôn mặt vẫn còn đỏ ửng. Nhìn vẻ ngoài thì lời của nàng liền giảm một nửa đáng tin.

Đổng Vân rõ Hạ Linh ngốc đến nỗi để nhiều sơ hở cho bọn họ như nếu nàng thật, hơn nữa nàng thích Vũ Anh, cái năm đều vô cùng tin tưởng.

Còn việc Vũ Anh thể cưỡng bức Hạ Linh? Đánh c.h.ế.t năm cũng tin, nữ nhân yếu đuối mỏng manh mặt họ là giá trị vũ lực cao nhất trong nhóm á.

"Mà mấy bảo tìm Mã Đồng ?" Hạ Linh khi chỉnh quần áo đầu tóc gọn gàng thì khẽ hỏi.

Nói đến việc thì đám cũng tạm gác qua chuyện , Thanh Sơn trầm giọng : "Mã Đồng hiện đang ở một khách sạn bên ngoài thành mười hai dặm, trong một thôn trấn nhỏ"

"Nơi đó của Ninh Vương phủ canh giữ" Đổng Vân tiếp lời.

Tần Ngạn phe phẩy quạt giấy : "Ngọc Thanh các ở nơi đó một học đồ mở lớp giảng dạy, chúng thể thông qua đó để trong khách sạn"

Nghe xong thì Hạ Linh nhíu mày khó hiểu, tại Mã Đồng giam ở phủ nha?

Hắn vốn là nhân chứng quan trọng của vụ án, liên quan trực tiếp đến nạn nhân, theo lí mà ở phủ nha để tiếp nhận điều tra và bảo vệ mới đúng chứ.

Nay thả bên ngoài thành mười hai dặm, cho sống ở thôn trấn nhỏ, bảo vệ chỉ hộ vệ của Ninh Vương phủ mà thôi.

"Hộ vệ bao nhiêu ?" Vũ Anh hỏi.

"Khoảng mười " Đổng Vân , còn cho thêm là việc bảo vệ sự tham gia của quan sai.

"Mười cũng đơn giản, cứ giao cho , nhưng tên Mã Đồng đó thể theo hộ vệ cho Đông Thanh cho thấy yếu, năm các ngươi chắc đối thủ" Vũ Anh .

Hắn mà đám Đổng Vân liền đen mặt, cũng quá coi thường .

"Vũ Anh, giao việc bắt Mã Đồng cho ngươi, mấy Tiêu Ân đối phó của Ninh Vương phủ là " Hạ Linh khẽ .

Nghe Hạ Linh thì năm liền gật đầu đồng ý, việc đối phó hộ vệ Ninh Vương dễ hơn bắt Mã Đồng nhiều, phù hợp với bọn họ.

"Vậy nhờ Vũ Anh đại ca vất vả "

"Haha đúng , phiền phức Vũ ca mệt nhọc một chút"

"Thái sư đại nhân tay thì bọn quá yên tâm "

"Lúc về nhất định mời đại nhân một bữa lớn"

"Chúc đại nhân thành công thành nhiệm vụ"

Mấy Đổng Vân liên tục , cái Vũ Anh xém chút đạp cả đám ngoài vì tức. Các ngươi phá đám còn đủ bây giờ còn bày vẻ nịnh nọt buồn nôn đó , tức c.h.ế.t mà

"Ngươi tin mà để một đối phó với tên , chỉ mười tên hộ vệ mà thôi gì khó" Vũ Anh Hạ Linh mà .

Hắn vốn thích nhất chính là nghi ngờ năng lực, ở triều đường luôn là Cảnh Đế giao trọng trách lớn nhất, tín nhiệm nhất, tin tưởng năng lực việc nhất, so với thì tất cả văn võ bá quan đều thể bằng.

Hắn năm nay hai mươi ba tuổi, là Thái sư trẻ nhất lịch sử, đương triều thần tử quyền lực nhất!

Vậy mà Hạ Linh tin tưởng ? Giao cho một việc đơn giản b.ắ.n một tên hộ vệ yếu đuối chứ việc đối phó với mười tên hộ vệ Ninh Vương phủ .

Tổn thương nha, Vũ Anh cảm thấy tổn thương sâu sắc!

"Ngươi ngốc ? Bọn họ là hộ vệ Ninh Vương phủ đó, ngươi thể đánh c.h.ế.t bọn họ để bịt đầu mối, bây giờ là ban ngày cũng thể bịt mặt che hành tung và phận, để ngươi bắt tên là nghĩ cho phận của ngươi đó" Hạ Linh xém chút nổi khùng, nàng hiểu nổi tên ngốc leo lên chức Thái sư kiểu gì nữa.

Chả lẽ nhờ đút lót, chạy cửa ?

Vũ Anh lập tức hiểu , đám Đổng Vân dù đánh nhưng bọn họ dù cũng là con cháu quý tộc, hộ vệ của Ninh Vương phủ thế nào cũng sẽ tay đánh bọn họ .

thì khác, dù là Thái sư nhưng thực chất chỉ ở đây chả quyền hạn gì, lao đánh với hộ vệ Ninh Vương phủ dù thắng cũng sẽ Ninh Vương trị tội.

Một Thái sư thể lớn hơn vương gia ?

Không thể. Vậy lên để bắt Mã Đồng là nhất, thực lực mạnh nhất, tay càng nhanh càng lợi cho việc hành động.

"Hehe xin nha, nghĩ tới việc "

Hạ Linh đặt tay lên trán lắc đầu, chả lẽ tên trúng độc xong giờ ngốc thật?

Loading...