Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Tiểu Nha Hoàn Của Thái Sư - Tiếp Khách

Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:15:15

Kim Ngọc Lầu buổi tối sáng rực ánh đèn, Hạ Linh trong bộ váy màu xanh, tóc chải gọn và trang điểm nhẹ xung quanh. Nàng dẫn đến một căn phòng, bên trong một nam nhân đang uống rượu.

"Tiểu nữ Hạ Linh, tham kiến công tử"

Hạ Linh nhún khẽ , nam nhân liền bảo nàng đến bên cạnh . Nàng cạnh , chậm rãi rót rượu và trò chuyện với .

Nam nhân là con trai của một phú thương giàu , thường ngày phụ ép học hành nhiều lên đến tối thường đến thanh lâu để giải toả áp căng thẳng. Hôm nay giới thiệu của tú bà lên mới chọn Hạ Linh.

"Ta nàng giỏi đánh đàn, đàn cho bổn công tử một khúc, sẽ thưởng"

"Tiểu nữ dám nhận, nhưng nguyện đàn giúp công tử giải sầu"

Hạ Linh lấy đàn xuống đối diện, dù lâu đàn nhưng mỗi khi chạm từng dây đàn, những kỉ niệm xưa ùa về trong tâm trí nàng, đó là hình ảnh mẫu trong sân tấu nhạc, phụ ngâm thơ.

Khi khúc nhạc mẫu thích đàn nhất là Dạ Nguyệt, mỗi tiếng đàn cất lên đều mang nỗi buồn da diết, kết hợp với âm thanh nhẹ nhàng và gian yên tĩnh. Tất cả tạo cho như đang ngắm trắng trong đêm thanh vắng, nhớ về quê nhà cùng thương

Hạ Linh gảy đàn, âm thanh vang vọng trong căn phòng nhỏ, tiếng đàn trong trẻo mang theo nỗi niềm nhớ nhà của nàng truyền ngoài, khắp Kim Ngọc Lầu tất cả đều yên tĩnh, chỉ tiếng đàn ngừng hát vang mà thôi.

"Thật !"

Mãi đến khi tiếng đàn dứt, vẫn đang chìm đắm trong đó. Những âm thanh như gợi nhắc tất cả về kí ức xưa của bản , nhớ về quê hương, nhớ về phụ mẫu, nhớ về thương năm xưa của .

"Ai đàn ?"

Một khẽ hỏi, đó vài vị khách nhân cũng liên tục hỏi của Kim Ngọc Lầu. Thậm chí tú bà Cao Thị cũng hỏi khiến bà bất ngờ, vì tiếng đàn đó phát từ phòng nơi Hạ Linh đang tiếp khách

"Mẹ, nãy là ai đàn , quá "

Một cô gái bên Cao Thị khẽ hỏi, Cao Thị hừ nhẹ : "đó là Hạ Linh, con bé mới chiều nay đó, ngờ tài như "

"Hả, là một vị cô nương của Kim Ngọc Lầu ?"

Mọi liền bất ngờ, nhất là khi tên vị cô nương họ từng qua. Theo lời tú bà, Hạ Linh cô nương mới chiều nay, đây là đầu tiếp khách ở đây.

"Xin hỏi Hạ Linh cô nương đang ở , gặp" Một vị công tử

"Haha vị cũng nhanh quá , đáng tiếc ngươi xếp , tại hạ Nam Dung Vũ xin trả một trăm lượng bạc để gặp Hạ Linh cô nương" Một phe phẩy quạt khẽ lên tiếng

Nam Dung gia là gia tộc lớn ở Khánh An phủ, trong nhà quan tứ phẩm ở kinh thành, gia cảnh giàu và quyền lực khiến ai cũng nể sợ. Tú bà Cao Thị liền gật đầu cử gọi

"Khoan vội , khác thể nhường Nam Dung gia chứ Thanh gia cần, Thanh Sơn bỏ ba trăm lượng bạc để gặp Hạ Linh cô nương"

Lần đều ồ lên, Thanh Sơn là con trai thứ ba của Thanh gia, bái Vương lão thầy, tại Khánh An phủ coi như tiểu vương trong hàng công tử thế gia.

Thanh gia ăn lâu năm, quan hệ rộng lớn, quan viên trong triều đình giao tình cũng ít hơn Nam Dung gia. Thanh Sơn Vương lão dạy bảo thu học trò, mà Vương lão ngày xưa từng thái sư trong triều, dạy học cho hoàng đế bệ hạ, học trò trải khắp thiên hạ.

Có gia tộc và lão sư như , Thanh Sơn cao hơn Nam Dung Vũ một bậc . Cao Thị lập tức nghiêng về Thanh Sơn, sai gọi Hạ Linh tới gặp.

"Khinh quá đáng, ngươi cứ đợi đó!" Nam Dung Vũ tức tối bỏ

Thanh Sơn khinh thường, lên lầu một phòng sắp xếp sẵn, gọi ít rượu đợi Hạ Linh cô nương tới.

Ở bên , Hạ Linh đàn xong thưởng cho hai mươi lượng bạc, tiền nàng chỉ cầm hai phần ba, còn đưa cho Cao Thị.

Tuy đủ để chuộc nhưng nàng vẫn vui lên uống với vị công tử hai chén. Lúc một hạ nhân đến gọi, bảo nàng sang phòng khác tiếp một vị khách quý.

"Tiểu nữ , công tử ở vui vẻ" Hạ Linh rót rượu cho khách xong lên

Vị công tử liền gọi nàng , khẽ : "Lần đến thể gặp nàng nữa ?"

"Nếu công tử thích thì tiểu nữ sẽ đến gặp, tên tiểu nữ là Hạ Linh, cứ gọi là " Hạ Linh xong thì ngoài.

"Tên là Tô Sinh, gặp "

Hạ Linh khẽ mỉm rời , Tô Sinh theo, trong lòng bỗng nhiên thấy vui mà quyết định trở về nhà.

...

Ở phòng một chữ Thiên, Hạ Linh thấy một vị công tử trẻ tuổi, vẻ ngoài tuấn, lãng tử, cả mang khí chất phong lưu đang uống rượu. Nàng khẽ nhún cúi chào

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-nha-hoan-cua-thai-su/tiep-khach.html.]

"Tiểu nữ Hạ Linh, tham kiến công tử"

Thanh Sơn ngỡ ngàng lâu phản ứng , lúc như câu hồn đoạt phách khi thấy vẻ của Hạ Linh, một nhan sắc tuyệt thế giai nhân, tựa như tiên nữ giáng trần hơn hẳn tất cả nữ nhân từng gặp

Một băng thanh ngọc khiết, gương mặt nữ tử hoa lệ tuyệt , làn da trắng mịn như hoa tuyết mùa đông, vô cùng mịn màng.

Đôi mắt nàng dùng bút đen vẽ thêm như đuôi phượng hoàng từ từ khép mở, lông mi thật dài như cánh bướm, khẽ chớp như cách bướm dập dìu.

Phía cách bướm một đôi mắt, con ngươi trắng đen sâu thẳm, tựa như hồ nước trong veo, theo cánh bướm bay lượn mà khẽ tạo nên gợn sóng linh động thu hút lòng .

Lại bộ váy hoa hải đường đỏ thêu mây bướm, phía khuỷu tay khoác áo choàng màu trắng thêu liễu xanh, màu sắc đỏ trắng và xanh đan xen lẫn , nổi bật cả nàng những xinh mà còn cao quý.

Xinh , trong trẻo, sinh động, cao quý, tất cả hoà một tạo lên con gái như bước từ tranh vẽ.

"Hạ...Hạ Linh cô nương" Thanh Sơn phút thất thần thì vội lên đỡ Hạ Linh dậy

"Mời Hạ Linh cô nương "

"Đa tạ công tử"

Hai cùng xuống, Hạ Linh chớp mắt vị công tử trẻ đối diện mà thầm đánh giá. Hai ai gì, cứ như lâu khiến bầu khí chút cứng ngắc, ngượng ngùng.

Thanh Sơn hiểu tại lúc thể mở miệng, đối diện với Hạ Linh, cảm giác bản dù là công tử thế giá cũng thể với tới .

"Nghe công tử gặp tiểu nữ lên đặc biệt sắp xếp ở đây?"  Nàng mở lời phá vỡ im lặng.

Thanh Sơn liền gật đầu : "khi nãy ở bên tiếng đàn của Hạ Linh cô nương, thấy nhớ quê, cảm xúc dâng trào lên gặp tấu đàn, hỏi mới là cô nương của Kim Ngọc Lầu"

Lời đúng với tâm ý của Thanh Sơn, quả thực chỉ là nỗi hứng mới bỏ nhiều tiền để gặp Hạ Linh, tuy đến mức như lời nhưng cũng thể hiện y là .

Hạ Linh điểm lên cũng mở lời nhiều hơn, nàng nhiệt tình chia sẻ những điều liên quan đến đánh đàn với Thanh Sơn.

là tài tử, đối với cầm kỳ thi hoạ cũng am hiểu hơn . Hai chuyện, trao đổi mãi chán, từ việc đối diện chuyển dần sang sát gần .

Tuy nhiên nàng vẫn đảm bảo cách nhất định, ngoài chủ đề đàn nhạc , Thanh Sơn cũng ngỏ lời về thi từ, cái đối với một cô nương nghèo, từ nhỏ học như Hạ Linh yếu thế.

Nàng cũng ngâm thơ chữ, nhưng chỉ ở mức độ cơ bản, để như Thanh Sơn ăn học nhiều năm là khó đạt tới.

"Công tử học rộng tài cao, tiểu nữ sánh bằng ạ"

"Hạ Linh cô nương quá khen, tại hạ chỉ là may mắn bái Vương lão thầy, chỉ dạy mới hiểu mà thôi. Nếu để so sánh , Hạ Linh cô nương hơn tại hạ nhiều"

Hạ Linh chỉ đáp , nàng rót rượu đưa Thanh Sơn nâng chén của lên, mỹ nhân mời rượu khiến vui vẻ, ngay cả nụ cũng mãi biến mất .

"Hạ Linh cô nương còn trẻ tuổi như đây?"

"Nói dài dòng, tiểu nữ mất cha từ sớm, bao năm qua sống nhờ nhà cô họ, vài ngày con trai nhà đó cần tiền lấy vợ lên "

Nói đến đây là Thanh Sơn hiểu, việc bán lấy tiền cũng hiếm lạ, quen những cô gái đem bán các thanh lâu hoặc nha .

"Hạ Linh cô nương, tại hạ giúp cô nương chuộc ?"

Thanh Sơn trầm giọng , lời khiến Hạ Linh ngạc nhiên, tự nhiên chuộc cho nàng, chả lẽ để nàng theo về ?

"Công tử lòng , nhưng tiểu nữ tự chuộc cho , nếu công tử giúp thì thường xuyên ghé qua thăm tiểu nữ là "

Hạ Linh khẽ đáp lời, uyển chuyển từ chối Thanh Sơn, nàng sẽ theo nam nhân nào về cả, thà ở đây sống còn hơn.

Thanh Sơn cũng gật đầu, khi nãy chỉ là nổi lòng giúp đỡ mà thôi, nghĩ thì chuộc cho nàng cũng chỉ khiến Hạ Linh mất nơi che chở, bên ngoài nàng sẽ gặp nguy hiểm nhiều hơn.

thì thể mang nàng về nhà , phụ sẽ chấp nhận một kĩ nữ tiến gả Thanh gia.

"Công tử, cũng muộn , tiểu nữ xin cáo lui về nghỉ ạ"

"Được , Hạ Linh cô nương cẩn thận"

Hạ Linh cúi chào rời , theo bóng lưng của nàng, Thanh Sơn trầm ngâm suy tư một lát gọi tới.

"Thanh công tử gì dặn dò ạ?"

"Đem một trăm lượng bạc đến tặng cho Hạ Linh cô nương !"

Loading...