Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Tiêu Niệm An - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:39:12

Thế là ba tránh né chủ đề , bắt đầu sang chuyện khác: "Anh mua bánh hồ điệp em thích ăn, em ăn mấy miếng?"

Đây là cách quen dùng của ba trong tháng , một khi chuyện với , liền bắt đầu sang chuyện khác.

Mẹ khổ tâm về điều . Hôm đó, khi tan về đến nhà, ba phát hiện cả nhà tối đen như mực.

Ông ngây ở cửa vài giây, như phát điên lên gọi tên .

Ngay lúc ông định xông phòng ngủ, bưng bánh sinh nhật .

Chiếc bánh sinh nhật lớn, cẩn thận nâng nó đến mặt ba: "Ba ơi, sinh nhật vui vẻ."

Ba cả như đóng băng, nhúc nhích.

"Ước một điều ước thổi nến ." Mẹ từ phía nhẹ nhàng .

Lời dứt, ba thật sự nhắm mắt , im lặng vài giây, ông thổi tắt nến.

Sau khi đèn sáng lên, thấy khóe mắt ba lấp lánh ánh lệ.

"Thiên Thiên, cứ tưởng em sẽ để ý đến nữa..."

Mẹ cắt cho một miếng bánh: "Thực mỗi năm em đều chuẩn bánh kem cho , nhưng hình như đây là đầu tiên chúng tổ chức sinh nhật cho thành công."

Ba chút kích động nắm lấy tay : "Sau sẽ như nữa, mỗi sinh nhật chúng đều sẽ ở bên ."

"Sẽ nữa." Mẹ nhẹ nhàng gỡ tay ba : "Tiêu Chấp, em ghét . Em thích em, nên mới kết hôn với em, cũng đau khổ, và em đều là nạn nhân. Tiêu Chấp, em thích . Em chỉ thích Trần An, cũng sẽ thích khác nữa."

Ba trông đau khổ: "Anh , em thể coi là Trần An."

"Như công bằng."

Mẹ vẫn dịu dàng: "Bây giờ em mới hiểu , như công bằng với Trần An, cũng công bằng với . Xin . Nếu thật sự thích em, thì hãy buông tay để em , ?"

----------------------

Đến tận bây giờ vẫn hiểu, tại khi lóc đau khổ, ba đồng ý ly hôn với .

chỉ , rời khỏi thành phố .

Khi chuyển nhà, hỏi : "Chúng sẽ ạ?"

Mẹ : "Đến thành phố ba con."

hiểu: "Chẳng là ở đây ?"

"Không ba , là một ba khác, tên là Trần An."

"Là chữ An trong An An ?"

" ." Mẹ xoa đầu : "Là chữ An trong Tiêu Niệm An."

Ngoài chúng , còn một nữa cũng rời khỏi thành phố .

Ngày nào Di Di cũng phàn nàn về việc thu dọn hành lý phiền phức: "Trời ơi, quá nhiều hành lý thu dọn!"

, Di Di cũng sẽ cùng chúng .

Mẹ khuyên cô : "Em thật sự từ chức ? Công việc hiện tại của em như , chắc tìm việc như ."

Di Di kiên quyết: "Ôi dào, . Chị xem An An thích em như , chắc chắn là con bé sẽ nỡ rời xa em . Hơn nữa, chị hiền lành như , An An còn nhỏ như , lỡ như đến thành phố xa lạ ức h.i.ế.p thì ! Em nhất định cùng, để chống lưng cho hai mới !"

Mẹ đành đồng ý.

Mất một tuần, chúng cuối cùng cũng định cuộc sống ở thành phố mới.

khỏi bệnh lâu, còn thể quá lao lực, nên Di Di gần như lo liệu hết việc chuyển nhà, ngày nào cũng mệt mỏi như cá muối.

Chỗ ở của chúng cũng là do cô tìm. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-niem-an/chuong-9.html.]

Tuy nhỏ hơn nhiều so với đây, nhưng sạch sẽ, thích. 

ngủ chung một phòng, Di Di ngủ một một phòng.

Mẹ và Di Di đều tìm công việc mới. 

nhà trẻ, họ

Ngày nào Di Di về nhà cũng đều ngã vật ghế sofa, chửi mắng đồng nghiệp và lãnh đạo.

Mẹ bịt tai : "Có trẻ con ở đây, năng chú ý một chút."

Di Di đành bĩu môi.

Nhà bên cạnh ông bà lão nhiệt tình, luôn mang cho chúng một ít đồ ăn do họ tự

Mẹ giới thiệu với họ: "Đây là con gái , đây là em gái ."

Tháng đầu tiên khi chuyển đến, bà cụ hàng xóm bí ẩn rằng, tòa nhà bên cạnh một trai chuyển đến.

Di Di dẫn hưng phấn đợi, đó cạn lời khi thấy ba.

"Tiêu Chấp, là đồ theo dõi!" Di Di nghiến răng nghiến lợi: "Cút, cút ngay."

Ba cũng : " chỉ Thiên Thiên từ xa, sợ cô chuyện gì an . Không chính cô ở đây theo dõi, thì ai phát hiện !"

"Vậy thì cút cho , xuất hiện! Nếu chúng sẽ chuyển nhà!"

ba hình như thật sự phiền . Ông chỉ tranh thủ những ngày cuối tuần chạy đến, từ xa một cái về.

mỗi Di Di ngoài với đều nghi thần nghi quỷ, hễ thấy ai mặc áo vest đen là kéo chạy thục mạng, khiến vô cùng khó hiểu.

Có một buổi tối, Di Di uống say, kéo tay : "Chị ? Lúc nhỏ em một bạn , chị của bạn mỗi đều mua cho bạn nhiều đồ ăn vặt, lúc đó em ngưỡng mộ bạn lắm. Em nghĩ, cũng một chị thì mấy."

"Bây giờ em mà." Mẹ cong khóe môi : "Chị chính là chị của em đó."

Mắt Di Di sáng lấp lánh: " , em chị ."

"Có chị thật , chị ."

-------------------

Mẹ đầu tiên đưa gặp ba Trần An.

Ảnh của ông là ảnh đen trắng, nhưng vẫn thể thấy ông trông thanh tú, là một hiền lành.

Giống như .

"Trần An, em trở về ." Mẹ , đau lòng, cảm giác như lâu từng đau lòng như .

Di Di đưa khăn giấy cho .

Mẹ nghẹn ngào : "Em ? Ngày chị gặp tai nạn xe, chị mơ một giấc mơ dài. Chị mơ thấy chị vui vẻ tìm Trần An, nhưng tức giận, chịu gặp chị.” 

“Một tính tình như , đây bao giờ nỡ giận chị, trông dữ dằn, mặt mày cau , bảo chị mau chóng về, rằng sống 80 tuổi thì đừng đến gặp ."

Giọng ngày càng nhẹ: "Chị giận, nên dù chị nhớ , chị vẫn trở về."

Di Di cũng đang thầm, vỗ nhẹ lưng : "Chị trở về , chắc chắn đang vui."

"Thật ?" Mẹ ngẩng đầu lên, bức ảnh đen trắng của ba Trần An bia mộ.

lúc , một cơn gió thổi qua.

Gió nhẹ nhàng, hẳn là giống như sự dịu dàng của ba Trần An, nó nhẹ nhàng vuốt ve má chúng , như thể đang : "Phải."

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

(Hết)

 

Loading...