TIỂU NƯƠNG TỬ BẢO NHI - 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:28:11
7
Sau khi kéo cao cổ áo, rút then cửa .
Ba ngoài nhất tề về phía cổ . Trương thúc vội vàng dời tầm mắt, Triệu Hằng chút áy náy, còn Trương Xảo Xảo thì trợn trắng mắt xem thường.
Ta hắng giọng: “Trương thúc, chuyện gì ?”
Trương thúc nhiều điều nhưng tình thế cấp bách, thể trì hoãn quá lâu.
Nhanh chóng đến đầu thôn, từ xa thể thấy những đốm lửa bập bùng, bên ngoài vệt sáng hắt là bóng tối đen kịt, phân tách dân làng thành hai phe nam nữ. Người đàn ông đầu nhóm tù binh hùng hổ quát lớn về phía các nữ nhân trong thôn.
“Lũ đàn bà các ngươi vốn nên phục tùng háng chúng , thế mà chủ bọn , coi bọn như trâu ngựa để sai bảo.”
“Chúng đến đây là để truyền giống, để chủ một đám phụ nữ chồng chủ như các ngươi. Hiện tại chúng còn chuyện tử tế với các ngươi, nếu các ngươi chịu chấp nhận điều kiện, thì đừng mong ở đây nữa.”
Trương thúc xong, mặt khi thì đỏ bừng, khi thì trắng bệch.
Những nữ nhân trong thôn thấy và Trương thúc cùng đến, lập tức tự giác nhường đường. Tên tù binh cầm đầu thấy Trương thúc, duy nhất thể chuyện với thì liền tỏ thái độ vô cùng khách khí:
“Trương thúc, bọn đánh tới, như là nể mặt lắm .”
“Chỉ cần ông đồng ý ba điều kiện của bọn , chúng sẽ cùng phát triển thôn Diệu Quang.”
Trương thúc trừng mắt , lời nào.
“Xin hỏi, ba điều kiện đó của các ngươi là gì?”
Tên cầm đầu đám tù binh bằng ánh mắt khinh miệt, giả vờ như thấy lời .
Trương thúc càng tức giận hơn: "Nếu ngươi thương lượng với chúng thì hãy chuyện cho đàng hoàng.”
“Nếu thương lượng, sai lên thành báo tin .”
"Chúng trị các ngươi, chẳng lẽ quan binh cũng trị nổi?"
Đám tù binh phía từng quan binh đánh đến khiếp sợ, liền biến sắc. Huống hồ, bọn họ còn tin vị Hộ quốc tướng quân từng dẫn năm vạn binh đánh bại ba mươi vạn quân của bọn chúng vẫn còn ở huyện An Khang.
Một bắt đầu do dự, vẻ như rút lui.
Tên cầm đầu hừ lạnh một tiếng: "Được, sẽ chuyện với các ngươi!”
"Thứ nhất, đàn bà mỗi ngày chỉ ăn nửa bát cơm. Một là để tiết kiệm lương thực, hai là để giữ dáng thon thả. Đàn ông chúng cũng thấy thuận mắt, đến nỗi chướng tai gai mắt!"
Một phụ nữ tức giận phản bác: "Lương thực trong thôn là chúng vất vả trồng từ năm ngoái, tại ăn?!"
Tên cầm đầu tiếp tục: "Thứ hai, nữ nhân lớn tiếng quát tháo đàn ông.”
"Ai vi phạm…" Hắn tới đây thì nở nụ bỉ ổi, "Sẽ đối xử như quân kỹ, để đàn ông trong thôn phiên dạy dỗ một trận!"
Vừa dứt lời, mấy nữ nhân lớn tiếng chửi rủa. Ta cắn chặt răng, giơ tay hiệu cho tiếp.
Hắn l.i.ế.m môi, nới lỏng đai lưng, ha hả: "Thứ ba, đàn ông là chủ trong nhà. Việc trong nhà, nữ nhân . Việc đồng áng bên ngoài, nữ nhân cũng !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-nuong-tu-bao-nhi/3.html.]
Hắn dựa chênh lệch thể lực giữa nam và nữ, ý đồ ngang ngược tác oai tác quái trong thôn. Ta buông tay áo xuống, ngẩng đầu, lạnh lùng quét mắt đám đàn ông mặt.
"Ba điều , bất kể là điều nào, chúng cũng đồng ý."
Dứt lời, nâng cao giọng, cảnh cáo những kẻ :
"Chỉ cần các ngươi chịu đầu là bờ, hôm nay cứ xem như tới thôn họp một cuộc họp vô thưởng vô phạt, ngày mai vẫn sinh hoạt như bình thường.”
"Chúng ai cũng nếm qua khổ đau của chiến loạn, ai là mong một cuộc sống bình yên.”
"Các ngươi cũng rõ, trong nhà thôn trưởng con la, đến huyện thành chỉ mất bốn canh giờ.”
"Nếu các ngươi cứ khăng khăng gây sự, thứ chờ đón là thứ các ngươi mà chỉ một con đường quan binh xử trảm ngay tại chỗ!"
Có bắt đầu hối hận.
Thực , nữ chủ phân cho bọn họ những ăn dịu dàng, mà còn hiền hòa. Quan trọng nhất là nàng thể nướng bánh ngô vàng ươm giòn rụm. Nhớ những ngày tháng chiến trường, nhai những cái bánh cứng như đá dính đầy bùn đất…
Chỉ cần là kẻ chút đầu óc, đều lời ai.
Một thậm chí còn quỳ xuống chân cô gái nhỏ mặt tròn , lóc cầu xin tha thứ. Mà những nữ nhân trong thôn, lòng vốn mềm yếu. Nhất định sẽ tha thứ cho những " lầm nhỏ" của bọn họ.
8.
Có ít từ phía đối diện bước đến mặt quỳ xuống. Tên cầm đầu đám tù binh thấy phía ngày càng ít , hoảng hốt:
"Đừng để con nhãi ranh lừa gạt các ngươi! Chúng sức mạnh, chẳng lẽ trị nổi đám đàn bà ?"
Vứt một câu như , liền lao về phía . Bắt giặc hết bắt kẻ cầm đầu, lấy mạng để gương cho khác. Mặt mũi Trương thúc trắng bệch, vội chắn :
"Ngươi định gì!"
Tên cầm đầu lời nào, vung tay ném Trương thúc sang một bên. Sắc mặt vẫn bình tĩnh nhưng bàn tay giấu trong tay áo run lên dữ dội.
"Dù ngày mai quan binh g.i.ế.c c.h.ế.t thì tối nay cũng kéo theo một mạng!"
Hắn dữ tợn như ác quỷ bò từ địa ngục, vươn bàn tay to lớn chộp lấy cổ . Bỗng nhiên, một đàn ông cao lớn vạm vỡ chắn mặt tựa như một ngọn núi sừng sững. Hắn giơ tay đánh bật bàn tay đang vươn tới của tên cầm đầu.
Tề Dự lạnh lùng quét mắt đám gây rối, trầm giọng :
"Các , nếu sống yên thì hãy theo vợ về nhà . Còn nếu vẫn gây loạn…"
Hắn tháo loan đao lưng xuống, vung một nhát. Tên cầm đầu vẫn nguyên tại chỗ, nhưng cái đầu bay thẳng đám phía .
“Sẽ kết cục giống như .”
Ánh trăng lạnh lẽo chiếu lên gương mặt tái nhợt của . May mà bọn họ từng đắc tội với con nhóc . Nhìn thấy kết cục thảm khốc của kẻ cầm đầu, những kẻ còn còn gì để mà do dự. Từng một quỳ xuống mặt các nữ nhân trong thôn, ngớt lời ca tụng:
Nàng chính là tiên nữ trời, là Bồ Tát trong miếu.
Bọn họ khẩn cầu tha thứ, rằng bản lũ cướp lừa gạt mới lâm cảnh vô cùng đáng thương.