TIỂU TAM CỦA CHỒNG TÔI LÀ MỘT CÔ GÁI TỐT - 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:04:02
Tần Vũ thở dài, kéo phanh tay: "Mẹ , em vẫn để với em thôi."
Nghe xem, thật là tội nghiệp.
ngờ, đến cửa phòng bác sĩ, chúng gặp Hà Thư Nhi đang mang bụng bầu to.
“Tần Tổng, trùng hợp thế? Anh cùng vợ khám thai ?”
Hà Thư Nhi mỉa mai, ánh mắt từ mặt Tần Vũ chuyển sang bụng .
“Cô ở đây?”
Tần Vũ sắc mặt ngạc nhiên, như thể Hà Thư Nhi theo dõi, vô thức về phía .
nắm túi xách, mặt tái nhợt, tay chân lúng túng, trông như một bà vợ chính thức đang coi thường.
“Em đến khám thai thôi! may mắn như Tần phu nhân, còn cùng.” Hà Thư Nhi tới mặt , bụng cô còn to hơn của nhiều, mà chẳng để ý đến ánh mắt của những xung quanh, “Chị ơi, em mượn Tần Tổng vài phút ? Chị phiền chứ?”
phiền thì cô cũng mượn ?
“Không… phiền.” lí nhí, tìm chỗ .
Tần Vũ bất đắc dĩ theo Hà Thư Nhi sang một bên, thu ánh mắt .
Từ xa, thoáng giọng của Hà Thư Nhi: "Anh là từng động cô ?"
“Đó là ngoài ý .” Tần Vũ hạ thấp giọng giải thích, "Hơn nữa cô là vợ mà..."
Có vẻ như Hà Thư Nhi vẫn cũng mang thai.
Hai cãi vã một lúc. Trong lòng bật , mối quan hệ tình nhân mở thật sự dễ dàng sụp đổ.
Cả và Hà Thư Nhi lượt phòng bác sĩ, khi qua , cô :
“Chị ơi, phá hoại hôn nhân của chị, nhưng chị dùng việc mang thai để ràng buộc một đàn ông yêu , liệu ngốc ?”
sửng sốt cô , cô nhướng mày .
Chớp mắt, từ từ hỏi :
“Vậy dùng việc mang thai để ràng buộc chồng thì mới là thông minh?”
“Và ai dùng thai nhi để ràng buộc ?”
Giọng nhỏ, bác sĩ, y tá và các bà bầu khác đều về phía chúng .
Hà Thư Nhi đặt tay lên bụng , ai rõ chuyện gì xảy , và cô ở trong một tình huống nguy hiểm.
Cô đang đè lên bụng .
“Á!” Cô kêu lên một tiếng đau đớn, m.á.u đỏ tươi trào , như hoa bỉ ngạn nở rộ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-tam-cua-chong-toi-la-mot-co-gai-tot/6.html.]
Trong phòng khám, tiếng hét vang lên ngừng.
—-------------
Con của mất, nhưng con của Hà Thư Nhi vẫn cứu sống.
Tuy nhiên, cô động thai, nhập viện để điều trị.
Sau khi thủ thuật hút thai xong, quan tâm đến cơ thể yếu ớt, lao tới và một cách công khai tặng cho cô một cái tát.
“Cô cướp chồng còn đủ, giờ cô còn g.i.ế.c con của ?”
Ngay lập tức, cả phòng bệnh lặng ngắt như tờ.
Hà Thư Nhi trừng mắt : “Rõ ràng là cô đẩy !”
tức giận đến run : “ đẩy cô? còn định thai, dám đẩy cô?”
Khi chồng đến bệnh viện, bà thấy cảnh .
“Kiều Kiều…”
lao lòng bà: “Mẹ ơi, con mong cháu trai lắm, nhưng con mất con , con xin !”
“Đừng mấy lời ngốc nghếch nữa, con cứ dưỡng sức , còn con mà!” Mẹ chồng an ủi .
nức nở: “Không còn nữa, bác sĩ con sẽ thể mang thai nữa.”
Mẹ chồng khựng tiếp tục an ủi :
“Không , đừng bác sĩ linh tinh, bà Lưu ở làng bên, gần năm mươi mà năm ngoái còn thai đấy!”
chỉ tay Hà Thư Nhi, lóc kể tội: “Là cô đẩy con..”
Mẹ chồng lập tức tinh thần phấn chấn, lao tới, mắng xối xả, vung tay tặng cho Hà Thư Nhi hai cái tát lớn.
Hà Thư Nhi choáng váng. Bà lão nông thôn mạnh mẽ hơn nhiều, mặt cô lập tức sưng lên.
“Bà là ai thế hả?” Cô hét lên.
Mẹ chồng túm tóc Hà Thư Nhi, miệng chửi: “ đợi bao năm, cuối cùng cũng cháu trai! Cô là loại đàn bà hạ tiện mà phá hoại hết!”
Nhìn thấy tình hình căng thẳng, y tá lập tức chạy qua ngăn cản: “Bà ơi, bình tĩnh , cô cũng là phụ nữ mang thai đấy!”
“Phụ nữ mang thai thì ? Giết mà vẫn phạm tội ?”
Cả phòng bệnh hỗn loạn. Mẹ chồng đỏ mắt, nhân viên y tế ngăn , nhưng bà vẫn cố lao tới đánh. Tần Vũ trả tiền viện phí và lao ngăn cản.
“Mẹ! Mẹ bình tĩnh !”