Tìm Lại Bản Thân - 8
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:15:44
Sau thời gian dài đấu tranh, cuối cùng cũng mở lời với Bùi Chí, bày tỏ nguyện vọng đổi sang một bệnh viện khác.
Anh hỏi lý do, rằng Tống Đường Hiến điều gì đó khiến cảm thấy thoải mái.
Chưa kịp để rõ hơn, Bùi Chí xoa trán, giọng đầy qua loa và phiền muộn:
"Dạo bận. Em ngoan một chút ? Cứ xem như vì mà cố gắng chịu đựng thêm một chút nữa."
Anh thậm chí còn thèm hỏi kỹ xem rốt cuộc xảy chuyện gì.
Nhìn vẻ mặt mệt mỏi của Bùi Chí, chỉ thể nuốt hết những lời định trở .
sợ Tống Đường Hiến, cũng sợ vẻ mặt cau của gia đình họ Bùi, như thể mang đến cho họ một gánh nặng to lớn.
Lần thứ hai xâm hại, vẫn là tại căn phòng trị liệu đó.
Khi Tống Đường Hiến đưa tay bên trong, lập tức tỉnh dậy, cứng đờ giường.
Ông nhận điều đó, nhưng khi thấy phản kháng, liền bắt đầu hành động một cách ngang ngược và trắng trợn hơn.
hét lên một tiếng, nhưng miệng lập tức bịt chặt.
còn nhớ rõ quá trình đó , trong đầu chỉ còn lưu cảnh tượng hỗn loạn khắp căn phòng, với vô đang sức ngăn cản .
Tất cả những gì thể ném , đều điên cuồng nhặt lên và ném thẳng Tống Đường Hiến.
Ông ôm lấy trán đang chảy máu, nép ở cửa, tức giận trừng mắt .
Trước đám đông đang vây xem, ông rằng bệnh nhân rối loạn tâm thần, đột nhiên phát bệnh và tấn công ông .
mất kiểm soát, nước mắt ngừng tuôn rơi, run rẩy, túm chặt lấy tay áo của một dì bên cạnh, miệng lắp bắp năng lộn xộn.
Dì dường như hiểu nhưng giả vờ như thấy.
Mãi đến khi Bùi Chí xuất hiện, mới lao lòng .
Sau khi tâm trạng dần định, mới run rẩy kể chuyện.
Tống Đường Hiến xâm hại ở chính cái chân thương – cái chân với cơ bắp teo tóp và chi chít vết sẹo xí.
Cả đời , sẽ bao giờ quên ánh mắt do dự của Bùi Chí khoảnh khắc đó.
Phản ứng đầu tiên của là tin.
Dưới sự kiên quyết của , cuối cùng Bùi Chí cũng báo cảnh sát.
Tống Đường Hiến một mực phủ nhận, khăng khăng rằng chỉ đang công việc bình thường và hiểu tại đột ngột kích động như .
Một bên là một bác sĩ danh tiếng, ca ngợi.
Một bên là một bệnh nhân mắc bệnh tâm lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tim-lai-ban-than/8.html.]
Không ai tin .
Nhất Phiến Băng Tâm
bất kỳ bằng chứng nào để chứng minh những gì xảy trong phòng nghỉ.
Khi thấy tiếng động và chạy đến, tất cả những gì họ thấy chỉ là đang phát điên, mất kiểm soát.
Tống Đường Hiến với vết thương trán băng bó cẩn thận, khuôn mặt đầy vẻ oan ức như thể là chịu thiệt thòi lớn nhất.
Ông chỉ chân , mặt mỉa mai:
"Dù ý định chăng nữa, cũng đời nào tay với cái chân đó của cô !"
Vô ánh mắt lập tức đổ dồn về phía .
Khoảnh khắc , cảm thấy bản chẳng khác nào một con chuột cống sống cống ngầm.
Dù thề độc trời đất, cũng sẽ ai tin .
Họ phán xét , đánh giá ngoại hình của , cách ăn mặc của , thậm chí còn bàn tán xem sức hấp dẫn của đủ để lọt mắt thẩm mỹ của kẻ xâm hại .
Mỗi bàn tán như , cảm thấy như đang xâm hại thêm một nữa.
Cuối cùng, chuyện ồn ào cũng chìm quên lãng mà kết quả gì.
Bà Bùi an ủi :
"Có là do con uống quá nhiều thuốc điều trị tâm lý nên sinh ảo giác ?"
Bà còn phân tích với :
"Có lẽ là do con quá nhạy cảm thôi? Dù bác sĩ cũng tiếp xúc với nhiều bệnh nhân như mà..."
Bà tiếp tục khuyên nhủ:
"Bác sĩ Tống là do quen giới thiệu, nếu chuyện ầm ĩ quá sẽ cho ai cả. Nếu , để ông xin con riêng một câu, như ?"
Rồi bà tỏ vẻ cảm thông:
"A Chí trì hoãn sự nghiệp nhiều vì con. Giờ sự nghiệp của nó mới chút khởi sắc, mà con để xảy chuyện ."
Cánh cửa phòng đóng chặt.
Qua hình bóng phản chiếu tấm kính cửa sổ, thấy bóng dáng quen thuộc bên ngoài.
Anh rõ chuyện xảy trong phòng, nhưng từ đầu đến cuối vẫn bước .
Mọi đều hy vọng sẽ sớm hồi phục, nhưng ai xem là một bình thường.
đến nỗi nghẹt thở, thậm chí từng nghĩ: Phải chi lúc đó cắt bỏ cái chân luôn thì mấy.