Tin lời th ầy b ói - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:05:17
“Mày đúng là cái đồ tai họa mà.”
Mẹ chỉ mũi mắng, “Còn về việc học cấp 3 nữa, học phí tao sẽ trả cho mày dù chỉ một đồng!”
“Bà cũng đừng nhiều nữa.”
Thật hiếm khi bố vẻ như đang đỡ cho , “Nếu cho Đa Đa học, khác sẽ nghĩ về gia đình ?”
Có lẽ bố động lòng, hoặc thể do ông ngoại tình, tình cảm gia đình đổi. Hoặc cũng thể vì việc ng ược đ ãi ảnh hưởng đến hình ảnh của ông… nhưng dù cũng thể quên cảnh ông t..át ng((ã đất, bước qua c ơ th ể thương của mà thèm hỏi han.
Mẹ đang an ủi chị, trai vẫn đang chơi game.
xin bố cho một ít tiền để mua tài liệu cấp 3.
Bố đồng ý và bảo cố gắng học hành chăm chỉ, rạng danh gia đình.
Có lẽ bố nhận giá trị của . Khi khác đến chúc mừng gia đình ông vì một đứa con triển vọng Thanh Hoa Bắc Kinh, ông mới nhớ cũng là con của ông, thành tích của cũng giúp ông thể tự hào.
Sau khi bố , chị gái xông phòng , mặt chị đầy th”ù h ận.
Trà Sữa Tiên Sinh
“Mày cố tình ?”
“Chị đang gì ?”
“Mày ba ghét tao ?”
“Chị luôn mắng em, v u khố ng em, khiến bố đá..nh em, chị tự hiểu ?”
Chị tất nhiên hiểu rõ, chị câu mà chị luôn miệng nhắc tới: “Trong gia đình chỉ thể một đứa con gái, mà mày là thứ chổi luôn i h oạ cho gia đình.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tin-loi-th-ay-b-oi/chuong-10.html.]
Chị chắc chắn định rời như , chị quăng hết đồ đạc của xuống đất, để chứng minh vị trí của chị trong gia đình. Rồi chị với rằng dám cãi , lớn lên chắc chắn sẽ chuyện gì đó trái phá p luật.
Chị với bố rằng tình hình công ty , chẳng vì về nhà họ Đường ?
Mà còn nhớ lâu, đối xử với cũng vô ích thôi.
Họ đang bàn cách đập vỡ đôi cá nh của , nhưng ngoãn ngoãn chờ như họ mong đợi.
9
nghĩ rằng khi lên cấp 3 sẽ giải thoát, nhưng chị gái nhạo : “Mày quên rằng tao cũng học ở trường cấp 3 một ?”
Từ lúc ghen tị với khuôn mặt của đến ghen tị với thành tích của , chị cứ với rằng khi đạt thành tích , sẽ tr ả th ù chị .
Mẹ vẻ lo lắng, nên để chị cướp thẻ cơm của để ăn cùng bạn bè.
cũng cố gắng, báo cáo với cô giáo chủ nhiệm. Cô giáo chủ nhiệm của quyết cho lẽ nên cô tìm gặp Đường Tuyết.
Đường Tuyết ôm lấy cánh tay một cách thiết: “Cô giáo, chúng em là chị em ruột mà. Em chỉ mượn thẻ của em gái để quẹt một chút thôi, thể để em gái ăn cơm chứ?”
Cô giáo : “Hóa là chị em .”
Giáo viên chủ nhiệm của Đường Tuyết , biểu cảm hài lòng: “ Đường Tuyết là một đứa trẻ ngoan, mà nhà con bé cũng tiền, cướ p thẻ của khác chứ?”
rút cánh tay khỏi tay chị , thái độ giả tạo của chị khiến nổi da gà.
Số tiền còn chỉ đủ để mua bánh bao với cơm trắng.
Dưới ánh mắt của , lấy hết can đảm với cô bán cơm: “Con cần rau ạ.”