Tịnh đế liên chi - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:46:13
8.
Hôm , cùng với chị gái lấy lý do chơi nhiều hơn với hai đứa trẻ, để thành lập tình mẫu tử với bọn chúng, đón hai đứa trẻ từ chỗ Tiêu lão phu nhân tới.
Tiêu lão phu nhân phái ma ma tuỳ là Đỗ Thần theo.
Ta cùng với chị gái cùng mang theo hai đứa trẻ chơi đùa trong hoa viên, tỉ chuẩn điểm tâm, ôn nhu hai đứa nhỏ đang đuổi theo con bướm chơi.
“Minh Ca Nhi, Điềm Tỉ Nhi, đây uống nước ngọt ăn điểm tâm nào!”
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
Hai đứa trẻ lời, vội vàng tiến đến mặt chúng , từng ngụm uống nước ngọt.
Chị gái dịu dàng lau mồ hôi trán cho hai đứa nhỏ, đột nhiên kêu lên, “Ồ, Minh ca nhi, ngọc bội của con ?”
Chị gái vẻ nôn nóng mà về phía Đỗ ma ma “Có lẽ chạy rơi mất, phiền ma ma dẫn tìm một chút!”
Đỗ ma ma vội vàng mang theo hai nha tìm kiếm trong hoa viên.
Chờ Đỗ ma ma , về phía Minh Ca Nhi, “Minh ca nhi, hôm qua các con thăm mẫu , nàng còn khoẻ ?”
Minh ca nhi mở mắt thật to, ngây thơ về phía , “Khoẻ!”
Tỉ tỉ thế, khi kinh ngạc vui sướng và lo lắng, nàng hỏi Minh ca nhi.
“Mẫu của con vẫn khoẻ ?”
Minh ca nhi gật đầu. Bé gái còn ngửa đầu về phía chị gái : “Mẫu còn bánh phù dung cho chúng con.”
cùng với chị gái , thấy sự khiếp sợ trong mắt đối phương.
Có lẽ, vị biểu tiểu thư khoẻ .
Chị , sức khoẻ của biểu tiểu thư , mang đến sự đen đủi cho Tiêu phủ, nên xin phép ở biệt viện. Chị thăm đều sẽ Tiêu Sơn tìm cớ qua loa mà từ chối.
“Tỉ tỉ tên của nàng ?”
Tỉ gật đầu “Tên của nàng là Ninh Như Dục.”
Ninh Như Dục ư? Vợ cả gia phả của Tiêu Sơn
Ta cố gắng áp chế sự kinh hãi, mặt vô biểu cảm mà , “Chị, hiện giờ nàng khoẻ , tỉ thể thăm một chút !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tinh-de-lien-chi/chuong-6.html.]
“Ừ, đúng là nên !”
“Chọn ngày bằng tiện ngày, chúng luôn !
Ta lên, lôi kéo chị gái, vui vẻ bừng bừng.
Chị thất thố một chút, “Vậy !”
Ta tủm tỉm , dắt tay hai đứa nhỏ: “Minh ca nhi, Điềm tỉ nhi, chúng thăm mẫu của các con !”
“Vâng!”’
Hai đứa nhỏ vui vẻ đến nỗi vội vàng nhảy lên.
Vì thế, cùng với chị gái mang theo hai đứa nhỏ vui vẻ mà rời khỏi Tiêu phủ
Khi chúng định lên xe ngựa, Minh ca nhi chớp mắt tho, giọng sữa trong trẻo mà : “Phương hướng sai , là bên ! Nơi thành lâu cao cao !”
Điềm tỉ nhi cũng chỉ hướng tương phản với xe ngựa: “Bên !”
Không chờ đến khi chúng phản ứng , Đỗ ma ma chạy từ Tiêu phủ, vội vàng gọi chúng , “Thiếu phu nhân, Bạch tiểu thư!”
Chị gái sốt ruột hoảng hốt chạy đến mặt Dỗ ma ma, “Đỗ ma ma, chuyện gì mà sốt ruột thế!”
“Phu nhân định mang theo hai vị tiểu chủ tử ?”
“Nghe hai đứa nhỏ Ninh tiểu thư khoẻ, mang bọn chúng thăm một chút!”
Nghe thế, Đỗ ma ma cầm khăn tay rung lên, mặt hiện vẻ thấp thỏm dễ phát hiện.
“Lão phu nhân gọi tiểu chủ tử hôm nay học bài. Phu nhân hôm nào dẫn bọn , ?”
Chị gái nhíu mày , chút thoải mái. Đỗ ma ma cho tỉ cơ hội từ chối, tiếp tục .
“Hôm nay phu nhân vội vàng qua đó, hai tay trống trơn, cũng lễ. Hay là để ngày khác chuẩn quà tặng thật hãy thăm biểu tiểu thư!”
“Thế cũng !”
“Vậy thì lão nô mang theo tiểu chủ trở về viện của lão phu nhân nhé!”
“Đi !”