Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Tình Sâu Đã Xế Tà - 10

Cập nhật lúc: 2025-07-09 10:15:17

Hứa Kinh Trạch chỉ lo gào lên qua điện thoại với Cố Hoài Cẩn:

 

cảnh cáo , tám năm Sở Chi yêu , tám năm cũng chỉ yêu ! Dù dang tay giúp đỡ lúc khó khăn, luôn ở bên chăm sóc quan tâm, thì cô cũng sẽ cưới !”

 

Cố Hoài Cẩn bật lạnh, chẳng hề để lời đầu:

 

Nhất Phiến Băng Tâm

“Vậy thì… hẹn gặp ở lễ cưới.”

 

Ngay đó, đầu dây bên liền dập máy.

 

Sắc mặt Hứa Kinh Trạch lập tức biến đổi, như phát điên mà ngừng gọi cho Sở Chi.

 

Đáng tiếc, đầu dây bên bao giờ bắt máy nữa.

 

Người em của Hứa Kinh Trạch bộ cảnh tượng, chỉ thở dài một câu:

 

“Đáng đời.”

 

Từ khoảnh khắc thấy câu “chán ” trong bệnh viện, đoán kết cục hôm nay của Hứa Kinh Trạch.

 

Một lòng, thì thể mong nhận tình cảm chân thành như xưa?

 

Huống hồ, những gì Sở Chi quá đủ .

 

Cuối cùng, em đó chỉ gọi trợ lý tới đưa Hứa Kinh Trạch về bệnh viện, còn bản thì rời .

 

Trước khi , quên liếc Cố Hòa một cái.

 

Cả đời , ghét nhất là kiểu thứ ba xen tình cảm khác.

 

Sau khi em rời , Cố Hòa vẫn định gần Hứa Kinh Trạch, nhưng đẩy ngay lập tức.

 

Thấy định , Cố Hòa chỉ còn cách cắn răng bám theo, hỏi:

 

“Anh Kinh Trạch, vết thương của vẫn lành, định ?”

 

Anh nhíu mày, lạnh lùng:

 

“Không bảo cô cút ?”

 

Giọng điệu chất vấn khiến Cố Hòa cảm giác như quyền chủ động rơi khỏi tay cô. Sau một thoáng suy nghĩ, cô đột nhiên tỏ vẻ tủi bật , :

 

“Em chỉ lo cho sức khỏe của thôi… nếu thấy phiền, em !”

 

lúc , trong lòng Hứa Kinh Trạch chỉ còn mỗi một : Sở Chi.

 

Anh đang nghĩ, rõ ràng Sở Chi luôn yêu như tám năm .

 

Tại chỉ một đêm, cô chỉ chia tay… mà còn dính líu đến… Cố Hoài Cẩn?

 

12

 

Trong suốt một tháng qua

 

Dù đang trong quá trình điều dưỡng vết thương, Hứa Kinh Trạch vẫn luôn điên cuồng liên lạc với Sở Chi, nhưng cô như bốc khỏi nơi .

 

Anh như phát điên khi thể liên lạc với Sở Chi—điện thoại vẫn ngoài vùng phủ sóng, mạng xã hội cập nhật, email hồi đáp.

 

Anh đến nhà cũ của cô, đến đoàn múa, đến cả quán cà phê hai từng hàng giờ.

 

Tất cả đều lắc đầu.

 

“Cô Sở? Hình như nước ngoài , là chương trình giao lưu gì đó…” —một đồng nghiệp cũ trong đoàn múa , ánh mắt mang theo một chút tiếc nuối.

 

“Cô để địa chỉ?”

 

Hứa Kinh Trạch hỏi dồn.

 

“Không . Cô vội.”

 

Anh siết chặt nắm tay, cảm thấy tim như bóp nghẹt.

 

 

Sau khi chia tay với Hứa Kinh Trạch, Sở Chi chỉ thấy trống rỗng. Một rỗng bình lặng đến mức đáng sợ.

 

… nếu là , cô sẽ bao giờ dễ dàng để một đàn ông khác bước thế giới của như .

Cô là yêu sâu, cẩn trọng, và luôn chờ đợi một cảm xúc chắc chắn mới dám trao thể.

 

thì khác.

 

Không vì cô say.

Cũng kích động.

Mà là vì… quá mệt mỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tinh-sau-da-xe-ta/10.html.]

 

Mệt vì chờ đợi.

Mệt vì hy vọng.

Mệt vì cố tỏ mạnh mẽ suốt tám năm trời.

 

Suốt tám năm , cô luôn là sát cánh cùng Hứa Kinh Trạch. Là một lạnh lùng cẩn trọng nhưng khi yêu cô trao cho tất cả những gì .

 

Cô cứ nghĩ, chỉ cần cố thêm một chút, nhẫn nhịn thêm một chút, thì tình yêu sẽ còn nguyên vẹn.

. Cuối cùng "chán " là .

Còn cô, là bỏ .

 

từng nghĩ sẽ lên giường với Cố Hoài Cẩn— đàn ông luôn điềm tĩnh, lạnh lùng đó.

khoảnh khắc ôm lấy cô trong cơn sốt, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán, hỏi cô cần gì mà chỉ im lặng ở bên—cô buông.

 

Không buông vì yêu .

Mà là buông cái gọi là tự tôn, buông cái gọi là quá khứ.

 

Đêm đó, cô tìm kiếm sự yêu đương, mà chỉ cần một chốn để trú mưa, một vòng tay khiến cô thấy đơn độc.

 

Hỏi Sở Chi cô hối hận ?

 

Thì câu trả lời là cô hối hận.

 

Không vì cô còn yêu Hứa Kinh Trạch, mà là bởi đàn ông g.i.ế.c c.h.ế.t lòng tin của cô— nhiều , bằng chính sự thờ ơ, do dự và ích kỷ.

 

Còn Cố Hoài Cẩn thì hứa gì cả. .

 

Và đêm đó, cô còn một lời hứa.

Cô chỉ cần… bình yên.

 

Giờ đây ở nước ngoài.

 

Sở Chi cùng Cố Hoài Cẩn đến tham gia chương trình giao lưu nghệ thuật tại Paris.

 

Khác hẳn với những ngày đầu mang đầy tâm trạng, một tháng tiếp xúc và tập luyện, sắc mặt cô dần dần khôi phục sự bình tĩnh và quyết đoán.

 

Một buổi sáng, khi đang buộc tóc trong phòng tập, Cố Hoài Cẩn đến, đưa cho cô một chai nước.

 

“Trông em vẻ khá hơn nhiều .”

 

Sở Chi nhận lấy, nhẹ:

 

“Nhờ cả đấy.”

 

“Anh chỉ là bên cạnh. Người tự vực dậy là em.”

 

Cố Hoài Cẩn ngừng một chút tiếp:

 

“Em tiếp tục tham gia đoàn diễn châu Âu ? Sau Paris, họ sẽ sang Vienna, Prague. Là lịch diễn chính thức đấy.”

 

Sở Chi im lặng vài giây:

 

“Em... từng nghĩ sẽ múa ở những nơi đó.”

 

“Vậy thì giờ nghĩ .”

 

Anh cô, ánh mắt kiên định.

 

“Đừng vì ai khác. Quay vì chính em.”

 

một lúc lâu, khẽ gật đầu:

 

“Em sẽ suy nghĩ.”

 

Tối hôm đó, cô diễn một bài độc vũ trong buổi giao lưu nghệ thuật tại nhà hát nhỏ giữa lòng Paris.

 

Kết thúc bài múa, ánh đèn sân khấu soi lên gương mặt cô – còn là Sở Chi của tháng , mà là một phiên bản mạnh mẽ hơn, độc lập hơn.

 

Dưới khán đài, Cố Hoài Cẩn dậy vỗ tay đầu tiên.

 

“Em thực sự bước khỏi vùng tối , ?”

 

Anh khẽ khi hai bên hành lang phía sân khấu.

 

Sở Chi đầu :

 

“Không . em đang đúng hướng.”

 

“Anh vẫn sẽ chờ.”

 

Cố Hoài Cẩn mỉm . “Cho đến khi em thực sự đầu .”

Loading...