TÌNH YÊU CỦA CHỒNG TÔI LÀ EM TRAI TÔI - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:34:04
7
Cố Xuyên vì công việc kinh doanh của gia đình vẫn tìm cách giải quyết nên lo lắng thôi, nhưng chỉ đắm trong men rượu mỗi đêm.
Lâm Vô Dạng chuyện, sốt ruột gọi điện cho , nhờ tìm .
Lúc đó, đang báo cáo cho cuộc họp ngày mai. Cuộc gọi khiến mạch suy nghĩ của gián đoạn, trong lòng chợt dâng lên một nỗi bực bội: "Tâm trạng thì uống rượu giải khuây cũng là chuyện bình thường. Nếu cứ dồn nén trong lòng thì càng tệ hơn."
Lâm Vô Dạng lo lắng đến mức giậm chân: "Chị, quán bar là nơi lẫn lộn đủ loại , nhỡ ..."
cắt ngang: "Cố Xuyên từng đến quán bar, hơn nữa, là đàn ông, thể xảy chuyện gì chứ?"
"Chị vô tâm với như ?" Giọng của Lâm Vô Dạng truyền đến từ đầu dây bên , mang theo sự trách móc và thất vọng.
siết chặt điện thoại, im lặng một lúc mới lên tiếng: "Lâm Vô Dạng, cuộc sống chỉ tình yêu. Chị thể lấy trung tâm cuộc đời , chị còn công việc."
" là bạn trai của chị mà.." Lâm Vô Dạng cao giọng.
Nó hiểu nổi, tại thể nhẫn tâm đến . Nó càng hiểu, tại chẳng thèm trân trọng đàn ông mà nó yêu nhưng , mà đáng lẽ thuộc về nó.
chậm rãi : "Vô Dạng, em ? Chị cảm thấy Cố Xuyên, căn bản yêu chị."
Lâm Vô Dạng sững , đó cẩn thận hỏi: "Sao , chị?"
"Có những chuyện với chị, nhưng chị ấn tượng gì cả..."
Bên đầu dây, Lâm Vô Dạng rõ ràng căng thẳng hơn, đợi hết câu vội vã ngắt lời: "Làm thể chứ, chị đừng nghĩ lung tung, thể là một vài chi tiết nhớ, mà chị để ý thôi."
"Ồ?" khẽ nhướng mày, "Vậy ?"
Lâm Vô Dạng lập tức khẳng định: "Ừ, chính là như ."
Sau khi cúp máy, tiếp tục việc.
Đến 11 giờ đêm, lễ tân công ty là Tiểu Lý, gửi cho một đoạn video.
Trong video, một cô gái đang dìu một trai say khướt, khó khăn bước ngoài.
Tiểu Lý nhắn: [Gặp chị và bạn trai ở quán bar nè, trai thật đấy. Em sợ quấy rầy nên dám đến chào hai .]
ngay lập tức chụp một bức ảnh selfie ở văn phòng và gửi : [Em nhận nhầm , chị vẫn đang tăng ca đây. Huhuhu.]
[Hả???] Tiểu Lý kinh ngạc, [ đó trông giống chị lắm, gần như y hệt.]
trả lời: [Có thể là do chị gương mặt phổ thông thôi.]
Gương mặt phổ thông? Làm gì chuyện giống đến mức y hệt chứ. Người mặc đồ nữ dìu Cố Xuyên ngoài, ai khác chính là em trai của .
cất điện thoại , gập laptop , chuẩn tan .
💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓
Không quán bar mà sáng nay giới thiệu cho Tiểu Lý nhỉ?
Ít nhất, đêm nay tăng ca cũng uổng phí.
---
8
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tinh-yeu-cua-chong-toi-la-em-trai-toi/chuong-4.html.]
Sau khi tan , vội về nhà.
Trước khi ngoài, dặn Lâm Vô Dạng rằng hôm nay sẽ tăng ca đến khuya, để phiền nó nghỉ ngơi, sẽ ngủ ở khách sạn.
Tắm rửa xong, giường, mở điện thoại và bật ứng dụng theo dõi.
Màn hình hiển thị hình ảnh trong căn hộ của .
Con gái ở trọ bên ngoài ý thức cảnh giác, lắp camera trong nhà là chuyện hợp lý.
Dựa thời gian Tiểu Lý gửi tin nhắn, đoán họ cũng sắp về đến nơi.
Quả nhiên, chỉ vài phút , màn hình xuất hiện hai bóng .
Cố Xuyên gần như đè cả lên Lâm Vô Dạng, thì thầm điều gì đó. Hai họ ngã xuống sofa, Lâm Vô Dạng chống tay ngẩng đầu Cố Xuyên, từ từ cúi xuống, hôn .
tiếp tục xem nữa, đặt điện thoại sang một bên. âm thanh vẫn ngừng vang lên từ loa điện thoại, những tiếng rên rỉ kiềm nén như từng nhát búa giáng xuống trái tim .
Lớp vỏ bọc mạnh mẽ mà cố gắng duy trì vỡ vụn, để lộ một trái tim rướm máu.
cũng từng kỳ vọng. Từng mong một cuộc hôn nhân , một gia đình hạnh phúc.
tình yêu của thể chữa lành những tổn thương thời thơ ấu vì bỏ rơi, xem thường. sẵn sàng cho , sẵn sàng hy sinh, sẵn sàng tất cả.
hóa , chẳng ai thể chữa lành cho . Chỉ chính , mới thể cứu lấy chính .
Dạ dày co thắt, từng cơn buồn nôn dâng lên. Vì khi đau khổ đến tột cùng, con nôn mửa?
chạy nhà vệ sinh, nôn khan một lúc, đến khi cảm thấy dễ chịu hơn mới kiểm tra điện thoại.
Sofa trống , nhưng âm thanh vẫn loáng thoáng truyền từ phòng ngủ.
tắt ứng dụng giám sát, thoát khỏi chương trình, lúc mới phát hiện vài cuộc gọi nhỡ.
Là Dư Thần Châu gọi đến. Có lẽ vẫn đang đợi gọi , vì ngay khi bấm gọi, liền bắt máy ngay lập tức.
thấy tiếng cửa sổ mở , gió rít qua loa điện thoại, giọng trầm thấp của vang lên, chút dịu dàng: "Vẫn còn tăng ca ?"
"Không, em tan ."
Anh thở dài bất đắc dĩ: "Lâm An Nhiên, em cần việc vất vả như , đặt sức khỏe lên hàng đầu."
hé miệng định vài câu đùa giỡn, nhưng cuối cùng chẳng nổi gì cả.
Hôm nay quá mệt . Thể xác lẫn tâm hồn đều kiệt quệ.
"Công ty bây giờ quỹ đạo, tháng cũng bắt đầu lợi nhuận..."
"An Nhiên, em , giỏi hơn cả những gì nghĩ."
mỉm yếu ớt, giọng khàn đặc: "Cảm ơn , học trưởng."
Bất chợt, Dư Thần Châu : "Đừng sợ. Trời sập xuống cũng sẽ cao hơn đỡ giúp em."
"Đừng tự đẩy đường cùng."
im lặng thật lâu, đó nhẹ giọng trả lời: "Vâng."