Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

TÌNH YÊU HỢP ĐỒNG - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-07-28 21:45:10

Tối quá.

Mọi rèm cửa đều kéo kín mít, bóng tối tràn từng ngóc ngách trong căn nhà.

hiểu ngay.

Quay định đóng cửa thì kéo mạnh xuống quỳ nửa gối chiếc xe lăn.

Tiếng hét khàn khàn vang lên bên tai, đầy tuyệt vọng và sợ hãi:

“Em hả?”

“Em định bỏ rơi đúng ?!”

“Em ghét ? Em lấy quyền gì mà ghét ? Em !!!”

Câu cuối cùng gần như là hét đến xé cổ họng.

Màng nhĩ rung lên đau điếng.

“Anh ơi, em bỏ .”

nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy thể run rẩy đang xe lăn,

vỗ về mái đầu bằng chất giọng mềm như nước:

“Anh, em ở đây .”

“Em chỉ chút việc xử lý thôi, xong là về ngay.”

“Mai ăn gì? Em nấu cho ?”

Đầu Bùi Phong nhẹ nhàng áp vai.

Cơ thể run rẩy dữ dội, dần dần yên .

Bất ngờ, há miệng, cắn mạnh xuống vai qua lớp áo, nước mắt như vỡ đê, ướt đẫm cả áo .

Rất lâu

Đôi mắt vô hồn của mới dần khôi phục tiêu cự.

Đôi mắt đỏ hoe, giọng khàn đục run rẩy:

“Tại em đẩy ?”

Môi run lên, cúi đầu hôn lên vết m.á.u rướm nơi vai .

Thì thầm:

“Xin … xin …”

“Không , em đau.”

bật , vỗ nhẹ lưng :

“Anh thấy khá hơn chút nào ?”

Bùi Phong bỗng khựng .

Một lúc , đẩy .

Đuôi mắt sưng đỏ, vẫn còn vương nỗi buồn nén .

“Em . Anh gặp em. Em rời khỏi đây . Đừng đây nữa.”

Biết bình hơn, liền trêu:

“Thật hả? Em đấy nha?”

Bùi Phong siết c.h.ặ.t t.a.y vịn xe lăn:

“Ừ.”

“Vậy em nhé.”

dậy, vươn tay cầm tay nắm cửa.

Ánh sáng hắt qua khe cửa ló lên, liền ai đó kéo nhẹ vạt áo từ phía .

Giọng khô khốc, ngắt quãng vang lên lưng:

“Đừng …”

Tch.

Miệng thì một đằng, lòng nghĩ một nẻo.

Giọng Bùi Phong mang theo ấm ức và hoảng loạn tan:

“Anh mơ thấy em chết. Tỉnh dậy thấy em sợ lắm…”

Đôi mắt mờ mịt, thở hổn hển, như vẫn thoát khỏi cơn ác mộng .

cúi , ôm một cái thật chặt.

Cười trấn an:

“Ngốc thật đấy. Chỉ là mơ thôi mà.”

Bùi Phong vẫn thoát nỗi sợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tinh-yeu-hop-dong/chuong-8.html.]

ho nhẹ, thẳng dậy, giơ ba ngón tay lên như tuyên thệ:

“Em chính thức gửi lời xin đến trai của em.”

“Xin vì em c.h.ế.t trong giấc mơ của , khiến thành cô đơn một . Em thật quá đáng!”

“Em thề luôn: sẽ để ở nhà một nữa. Cũng tuyệt đối c.h.ế.t trong giấc mơ của nữa!”

“Em sẽ sống thật lâu, thật lâu. Cùng trải qua thiệt nhiều năm, ăn thật nhiều bữa tất niên!”

“Hy vọng cũng đừng thấy em phiền vì quá bám nha!”

Bùi Phong , gương mặt trai nước mắt nước mũi phá tan tành.

đẩy nhà tắm, chỉ gương:

“Anh nhanh biến thành trai , ? Em nấu bữa sáng đây.”

Bùi Phong qua gương, ngoan ngoãn gật đầu:

“Ừ. Anh ăn cháo rau.”

“Biết mà~”

Lần nữa gặp Lục Miên là ở cây cầu vượt .

Cũng chính nơi đây, từng gặp Lục Miên của năm xưa thiếu niên ướt mưa và Lục Tự giao kèo với .

Bây giờ, thêm một nữa.

Một trưởng thành, vẫn ngốc nghếch dầm mưa, chẳng mang theo ô.

Tiếc là, cũng ô, và , chẳng còn nào đưa ô cho nữa.

giả vờ thấy , lướt qua như xa lạ.

Lục Miên từ phía ôm chặt eo , kéo .

Nụ hôn nóng bỏng mang theo vị mằn mặn của mưa tan miệng.

Trong khoảnh khắc , nhịn nghĩ…

Mưa… mặn thật nhỉ?

Hay là… nước mắt?

mở mắt , bàn tay che .

Lục Miên dán sát mặt , cọ mũi , cướp lấy hết khí của .

Dưới đầu lưỡi , nghẹt thở nổi lời nào, cổ họng phát tiếng nấc khàn khàn, nước mắt cũng trào khóe mắt.

Hôn giữa màn mưtrước đây từng mơ mộng đó là cảnh tượng lãng mạn bao.

Giờ mới , chẳng lãng mạn gì sất.

Nuốt bao nhiêu nước mưa bụng.

gục đầu lên n.g.ự.c thở dốc, đầu óc choáng váng vì thiếu oxy, chẳng nghĩ nổi gì.

Chán quá, liền lấy ngón tay nghịch điếu thuốc tay

“Anh trai bảo hút thuốc, cũng chẳng uống rượu.”

“Ảnh còn kể đầu tiên gặp em là ở chỗ . Em còn đang hút thuốc.”

Lục Miên như tự động tưởng tượng cảnh , khóe miệng nhếch lên nụ còn chẳng nhận đang ảnh :

Lục Miên thu nụ , ánh mắt nghiêm túc :

“Vì em giấu ?”

“Gì cơ?”

“Chuyện đứa bé…?”

khựng : “Anh ? Anh trai cho ?”

“Ừ. Anh hết .”

Giọng càng lúc càng nhỏ:

“Chuyện trai bệnh… cũng . Hôm đó, nhà em.”

Anh tận mắt thấy lên xe của Lục Tự.

Tận mắt thấy thiết dựa trai .

Cũng tận mắt… chứng kiến trai phát bệnh.

Cú sốc quá lớn khiến phản ứng thế nào.

Lúc Lục Tự bảo đừng cho , bản năng là bỏ trốn.

đó vẫn kiềm chế , phòng bệnh chất vấn.

Tại giấu ?

Cho đến bây giờ, Lục Miên vẫn tha thứ cho Lục Tự.

chỉ , thật thể tha thứ cho bản thờ ơ và vô tâm với trai suốt bao năm qua.

Loading...