Tình Yêu Ngột Ngạt Của Mẹ - 6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:05:29
Bố nhíu mày:
“Con từng ở ký túc xá, nhỡ kết quả học tập tụt thì ? Thanh Thanh, nếu con tập trung việc học, sẽ con ảnh hưởng . Thật , con cũng chỉ vì cho con thôi.”
“Tốt cho con bé ? Anh rể, chị em bảo ăn ít thịt nhiều rau, mỗi ngày ăn cơm nhạt xuống lầu chạy bộ, cũng vì cho ? Thế vẫn cãi với chị ? Mỗi đều cách sống khác . Nếu yêu cầu chị em tôn trọng , thì bao giờ tôn trọng Thanh Thanh ?”
Dì út tức giận về phía , ủng hộ :
“Anh rể, em tin rằng Thanh Thanh suy nghĩ kỹ càng khi đưa quyết định ở ký túc xá trong thời gian ôn thi đại học.”
Bố một lúc lâu, nhưng thái độ vẫn kiên quyết:
“Không . Mẹ con sẽ đồng ý .”
“Bố, con chỉ là con của thôi ?”
hít sâu một , những điều chôn giấu trong lòng suốt nhiều năm.
“Bố, khi con mới sinh ba ngày, do vàng da nên lồng ấp. Mẹ tình hình nghiêm trọng, nhưng ngày nào bố tan cũng ghé qua bệnh viện thăm con. Dù phòng chăm sóc kéo rèm kín, bố vẫn bám lấy cửa sổ, cố qua khe hở để tìm bóng dáng của con. Lúc đó, bố chỉ hy vọng con gái ngủ ngon, ăn ngon. Mỗi lượng sữa con b.ú tăng thêm một chút, bố vui mừng suốt cả ngày.
“Khi con hai, ba tuổi, con khá trầm lặng, thích chơi đồ chơi một . Bố sợ con tự kỷ, chỉ mong con thể chuyện và bình thường là đủ. khi con bắt đầu học, bố còn chỉ mong con lớn lên khỏe mạnh nữa. Bố bắt đầu so sánh, bắt đầu lo lắng. Con của học lớp tiếng Anh, lớp Toán nâng cao, bố cũng đăng ký cho con theo học. lúc đó, con mới chỉ năm tuổi thôi mà.
“Bố, bố nhận ? Tuổi thơ của con kết thúc từ năm con lên năm. Bố còn đưa con công viên giải trí, sở thú nữa. Mỗi kỳ nghỉ, cả gia đình chỉ di chuyển giữa lớp học thêm đến lớp học thêm khác.
“Mỗi con với bố rằng con mệt, bố chỉ giảng cho con một đống đạo lý, dọa rằng nếu thi đỗ đại học danh tiếng, nhặt rác còn mệt hơn. Bố , con đang học lớp 12, con cố gắng để lọt top 5 lớp chọn . trong mắt bố , con chỉ là đứa sẽ nhặt rác kiếm sống. Bố thấy buồn ?”
“Ngày nào bố cũng ép con tiến bộ, rằng khác thể thi hơn 700 điểm, tại con thể? Con thật sự trả lời nổi câu hỏi đó, giống như bố thể trả lời tại bố của Tiểu Minh thể lái chiếc Audi 500.000 tệ, còn nhà chỉ một chiếc Chevrolet 130.000 tệ.”
Nhất Phiến Băng Tâm
“Bố , bây giờ con thà nhặt rác còn hơn tiếp tục bố ép học nữa! Nếu bố cho con ở ký túc xá, con sẽ phát điên hoặc c.h.ế.t mất...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tinh-yeu-ngot-ngat-cua-me/6.html.]
11
Căn phòng lặng ngắt trong suốt hai phút. Tất cả đều chờ đợi câu trả lời của bố .
bố chỉ :
“Thanh Thanh, con đừng dọa nữa. Chuyện ở ký túc xá đợi con về bố sẽ bàn với bà .”
yếu ớt nhếch khóe miệng, cảm giác mắt chỉ là bóng tối.
Ở tuổi 18, thật sự khó để thoát khỏi ngôi nhà ngột ngạt .
Dì út đột nhiên lạnh:
“Anh rể, nghĩ Thanh Thanh ngoan đúng ? Nghĩ rằng việc con bé bỏ nhà chỉ là hành động bốc đồng thôi ? Rằng chỉ cần và chị gái khuyên nhủ vài câu, con bé sẽ ngoan ngoãn trở cỗ máy học tập mà chị mong ?”
“Anh , những đứa trẻ lớn lên trong sự kỳ vọng và áp lực cao độ từ cha thường tiềm ẩn nhiều vấn đề về sức khỏe tâm lý. Một khi bùng phát, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.”
“Hôm nay ông bà ngoại của Thanh Thanh cũng mặt ở đây. Anh thể hỏi họ xem, năm đó khi họ dùng móc quần áo ép học hành, gì.”
Dì út kể chuyện năm dì học lớp tám. Khi đó, ông bà ngoại đột nhiên trở nên cực kỳ nghiêm khắc với kết quả học tập của dì. Họ cho rằng điểm Tiếng Anh của dì còn nhiều tiềm năng để cải thiện, ngày nào cũng ép dì học thuộc từ vựng. Nếu thành sẽ ngủ. Có dì ngủ gật khi đang học, liền bà ngoại đánh một trận bằng móc quần áo.
Họ cho phép dì lười biếng, vì đó, – luôn thành tích học tập xuất sắc – từ bỏ cơ hội học đại học để nhà máy việc nhằm kiếm tiền lo cho . là một học sinh kém cỏi, học đến lớp mười thì bỏ dở. Vì thế, ông bà ngoại đặt bộ hy vọng còn dì út.
“ hiểu rõ năng lực của đến . Một con lừa thể vì đánh mấy roi mà biến thành ngựa quý, chim phượng hoàng cũng vì ngủ thêm vài phút mà hóa thành gà rừng. Thế nhưng, những đạo lý đơn giản như , những cha chẳng bao giờ hiểu.”
Bị đánh đập khiến dì út trở nên nổi loạn. Dì cố ý chống đối bà ngoại, bỏ bê sách vở, ngủ gật trong lớp, giờ học thì tiệm net chơi game. Dì giáo viên chủ nhiệm bắt gặp nhiều , nhưng chỉ thản nhiên :
“Đồ vỡ thì cứ để vỡ.”