Tình yêu rắc rối - C8
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:54:30
Hoắc Gia Dụ chút d.a.o động, nhưng vẫn giữ sắc mặt lạnh lùng, chất vấn :
"Thực em từ lâu đúng ? Tại vẫn cứ bênh vực nó? Em yêu nó đến mức nào ? Hứa Ấu Tước, em PUA* em ?"
(*PUA là thao túng tâm lý)
Không, KTV* !
Ngoài Hứa Điềm, còn ai thể chịu đựng giọng hát thảm họa của ở KTV?
("Bị KTV " là một cách chơi chữ hài hước, ám chỉ việc nhân vật chính Hứa Hữu Tước "tẩy não" đến mức chỉ cần Hứa Điềm khen thì dù hát dở cũng tự tin là ca sĩ chuyên nghiệp.)
Chỉ Hứa Điềm chê bai, còn khen hát , rời khỏi , còn ai coi là Đặng Tử Kỳ nữa?
nghiến răng nghiến lợi, từng chữ:
"Anh thì gì? Cô siêu đáng yêu!"
Hoắc Gia Dụ hít sâu một :
"Em vẫn tin ? Không , sẽ chứng minh cho em."
Toang !
vội vàng kéo :
"Thôi khỏi , Hoắc Điềm chỉ là… chỉ là tuổi còn nhỏ, hiểu chuyện, tò mò về tình yêu giữa nam và nữ, đợi chơi chán , tự khắc sẽ đổi!"
Hồi cấp ba, đám bạn trai kì dị của Hoắc Điềm, cũng tự an ủi thế .
Chờ nó lớn lên, hết bệnh yêu trai ?
Hoắc Gia Dụ nhíu mày, dường như đang cân nhắc điều gì đó, khóe môi khẽ nhếch lên.
"Thế em từng nghĩ đến chuyện báo thù nó ?"
"Hả? Sao em thể—"
Hoắc Gia Dụ bất ngờ tiến sát, môi gần như chạm trán , thở nóng rực phả lên da , tê dại.
"Ở bên , coi như báo thù nó ."
Cái gì? Vậy chẳng từ "les" biến thành "chị dâu" ?!
theo phản xạ đầu tìm Hoắc Điềm, nhưng bóng còn.
Còn ánh mắt Hoắc Gia Dụ dần lạnh lẽo.
Anh ép sát tường, giọng đè nén:
"Em xem, rốt cuộc điểm nào thua kém em gái ?"
lắp bắp:
"Hoắc Điềm… giặt đồ nấu cơm cho em, cùng em dạo phố, chơi game…"
"Những thứ đó, cũng thể ."
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của , liều thử hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tinh-yeu-rac-roi/c8.html.]
"Vậy… một trò chơi hoang dã, thể chấp nhận ?"
"Hoang dã cỡ nào? Còn hoang dã hơn cái đống quần nhỏ loại dành cho nam của em ?"
nghĩ đống trang phục cosplay trong folder yêu thích của khi thích Hoắc Gia Dụ…
Sự biến chất của lên đến một đẳng cấp mới!
"Để mặc gì, chỉ đeo tạp dề nấu ăn, hoặc mặc đồ quản gia dạy em học, mỗi em sai một bài, em sẽ quất một roi."
Hoắc Gia Dụ chấn động:
"Nếu là Hoắc Điềm… em cũng quất nó?"
gật đầu chắc nịch.
Chưa đánh cũng , sẽ đánh cho đến khi cô chịu nhận tội thì thôi!
Hoắc Gia Dụ do dự một lát, gương mặt trắng nõn đỏ lên, ngập ngừng:
"Vậy… em thể đánh nhẹ một chút ?"
nắm chặt lấy tay Hoắc Gia Dụ, khó giấu nổi sự phấn khích:
"Bao nhẹ!"
10.
Bảy giờ rưỡi sáng, tên tóc vàng xách theo một túi lớn đồ ăn sáng đến lầu.
ngáp lết xuống lấy.
Tên tóc vàng ngoan ngoãn : "Nghĩa mẫu, bữa sáng dâng hiếu tới, xin kiểm tra và nhận hàng!"
mở túi , tùy ý liếc qua một cái.
"Sao là tàu hũ mặn? Hoắc Gia Dụ thích ăn ngọt, nhớ kỹ!"
"Dạ! Lát nữa con qua đón Hoắc Điềm chơi."
"Chuẩn, lui xuống ."
Nhận lấy túi đồ, lầu chơi mấy ván game mới lên nhà.
"Cục cưng, dậy ăn sáng nào!"
Hoắc Gia Dụ châm chọc: "Ngày nào cũng mua đồ ăn sáng cho em gái , em thấy mệt ?"
Hoắc Điềm lồm cồm bò dậy khỏi giường, tóc tai rối bù.
"Anh, gì đấy? Bọn em là tình yêu thuần khiết mà!"
tức giận lườm một cái: "Hoắc Gia Dụ, bản lĩnh thì đừng ăn!"
Anan
Cướp công của tên tóc vàng đó? chẳng thấy lương tâm cắn rứt tí nào, vì đây vốn là thứ đáng nhận.
Hoắc Gia Dụ mặt mũi khó chịu mở túi , nhíu mày: "Sao là tàu hũ mặn?"
: "Tại em ăn!"