Toái Ngọc - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:19:58
Ta thản nhiên ném chiếc bùa xuống vách núi, "Không còn tác dụng nữa, vứt thôi. Ai nhặt , xem như nhận bình an vui vẻ."
Ánh mắt Thái tử thoáng qua chút kinh ngạc.
Ta tiếp tục cầm lấy một chiếc khăn tay thêu kim tuyến, "Đây là chiếc khăn khi ngài săn mùa thu, giành giải nhất, cứ nhất quyết bắt thần nữ lau mồ hôi cho ngài, giữ luôn chiếc khăn ."
Ta cắt bỏ bông hoa gừng thêu khăn, buông tay để cơn gió thổi chiếc khăn nhẹ nhàng bay . Nó xoay tròn một lúc, rơi xuống dòng nước chảy xiết.
"Dù cũng là khăn thêu kim tuyến, trôi theo dòng, để dân làng núi nhặt , bán lấy chút tiền, mua thịt ăn cũng ."
Ta từ rương hòm lấy một xấp giấy, dòng chữ đó, bật : "Lúc nhỏ tập , chữ đầu tiên học là chữ 'Ngọc', chính tay ngài dạy . Những tờ giấy vụn , ngài vẫn giữ suốt bao năm."
Ta xé nát xấp giấy, rải xuống, những mảnh giấy trắng như tuyết bay tán loạn trong gió, cuốn .
…
Hồng Trần Vô Định
Những món đồ giá trị, do Bảo Châu chọn , đáng để cầm cố, cũng chẳng thể cho , cứ thế từng món từng món, đều ném xuống vách núi.
Cuối cùng, cầm lấy một lọn tóc, định cắt, nhưng cảm thấy nhiều quá, tiếc tóc , nên cắt một ít buông xuống.
Có lẽ hành động của hôm nay quá đỗi bất ngờ, hoặc lẽ từng món đồ gợi quá nhiều ký ức, khiến thoáng động lòng.
Thái tử , ánh mắt phức tạp.
Ta đối diện với ánh mắt , : "Điện hạ, là ngài ngài từng hối hận. Nếu ngài hối hận, cũng đừng đến tìm ."
"Ta sẽ ." Hắn đáp.
Ta nhẹ, một lúc mất hết hứng, thả lọn tóc xuống. Mái tóc bay lượn trong gió, rơi xuống dòng nước.
Ta cũng tùy tay ném chiếc kéo xuống. Từ xa , thấy chiếc kéo đ.â.m nước, tạo nên chút bọt sóng, nhưng chẳng gợn lên một đợt sóng lớn.
Ta vách núi cao, về dãy núi ngoài xa, chỉ thấy lờ mờ vài bóng hình như khói bụi.
Dòng sông lớn như từ trời đổ xuống, cuồn cuộn trôi biển, bao giờ đầu .
11
Hắn thực hiện từng hành động, cuối cùng chỉ thở dài bất lực: "Giang cô nương, cơn giận của cô nương xong ?"
Ta bình thản đáp: "Thần nữ đang nổi giận."
Ta nhấc tà váy bước lên xe ngựa, giọng nhẹ nhàng tan trong cơn gió lạnh: "Ta chỉ xem như Thái tử ca ca của từng trở về, rằng ngài c.h.ế.t tại đây và bao giờ tìm thấy."
Những lời bất kính như , vốn điều mà một cẩn trọng như , đích nữ nhà họ Giang, nên .
từ hôn, Thái tử đối với còn chút áy náy, Hoàng thượng và Hoàng hậu cũng . Đây là một trong ít những thời điểm thể tùy ý mẩy.
Vì thế, Thái tử chỉ tái mặt, khó xử, nhưng gì.
Trên đường trở về, tự dắt một con ngựa, cùng xe với .
Ta nữa, trong lòng nghĩ, chắc hẳn Bảo Châu chuẩn xong thứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toai-ngoc/chuong-4.html.]
Quả nhiên, khi về đến thành, Bảo Châu chạy đón, đôi mắt sáng rực, vui vẻ khoe: "Tiểu thư, nô tỳ đổi hết những món đồ còn cầm cố , đổi mấy giỏ đồng tiền!"
Những việc như buôn bán, đổi chác thế , Bảo Châu thật sự hứng thú.
Nàng vốn là nữ nhi nhà thương gia, đưa đến nha cận cho , phụ trách quản lý sổ sách, tính toán, cả ngày chỉ thích dính lấy chuyện tiền bạc.
Khi xuất thành, những đồ vật thể bán , Bảo Châu tách riêng, mang đổi lấy tiền. Trong thời gian ngắn như , nàng xử lý gọn gàng.
Ta khen nàng vài câu, Bảo Châu đến híp cả mắt.
Ta xoay chiếc ngọc bội trong tay, nhẹ nhàng lệnh: "Hãy phân phát tiền đó cho những ăn xin và dân nghèo ven đường."
Bảo Châu nhận lệnh, nhưng ngoan ngoãn theo. Không từ , nàng mang một chiếc chiêng đồng, "keng keng keng" gõ vang khắp phố, thu hút sự chú ý của , khiến đám đông dần tụ .
Nàng lớn tiếng hét: "Tiểu thư nhà tin vui, phát tài để cùng chia vui!"
12
Ta khựng , về phía đám đông bên ngoài.
Thái tử cũng theo.
Bảo Châu đang chỉ huy gia đinh rải những đồng tiền đồng xuống đường như nước, rải hô lớn: "Chúc mừng tiểu thư nhà bao lâu nữa sẽ đến tuổi cập kê!"
Mỗi rải tiền, ùa nhặt, miệng ngớt lời chúc tụng.
"Chúc mừng tiểu thư nhà ngày càng xinh hơn!"
Rải thêm nửa giỏ tiền, dân xung quanh tin cũng kéo tới ngày một đông.
Xe ngựa của và Thái tử bao vây ở giữa, cách nào thoát .
Bảo Châu mỗi rải tiền, bịa thêm một lý do, giữa những lời linh tinh, nàng buột miệng hô to: "Chúc mừng tiểu thư nhà lấy tự do, tha hồ chọn lựa mỹ nam trong triều!"
Lời ngang ngược, bất kính như , ai chú ý, nhưng "vô tình" tiết lộ phận của .
Những nhận tiền đồng khen ngợi ngớt về lòng của đích nữ Giang gia.
Ban đầu, khi thấy xe ngựa của Giang gia, họ còn thì thầm chỉ trỏ.
Giờ đây, khi chứng kiến cảnh tượng , miệng lưỡi của họ đổi , ca ngợi rằng nữ nhi Giang gia gả nhà nào, nhà đó chính là phúc.
Họ , hoàng gia để lỡ một nàng dâu .
Những lời tán dương đều trong dự tính của , nhưng ngờ Bảo Châu gan lớn đến mức dám tuyên bố lấy tự do.
Ta về phía Thái tử.
Hắn cưỡi một con ngựa trắng, đám đông đẩy rìa, các thị vệ vất vả ngăn cản đám chen chúc.
Có lẽ cũng thấy câu , dường như tâm trạng mấy .
Ta .
Thôi , cứ để Bảo Châu loạn thêm chút cũng chẳng .