Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TỘC TRƯỞNG PHƯỢNG HOÀNG TỘC VÔ SINH RỒI! - Chương 15

Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:48:36

Cũng còn Đông Uyên nữa .

Hắn nuôi dưỡng tàn phách của trong tim mấy chục vạn năm, chỉ vì khoảnh khắc .

Chỉ để thể nghiền nát nguyên thần của , tự hóa thành nguyên thần của .

Ta nắm chặt chiếc lông vũ trong tay, tức đến bật .

Rốt cuộc là ai nuôi dưỡng thành như !

Khi Thư Hoa và Phong Nguyên tìm đến, vẫn còn bệt trong Hắc Sát động.

"Ma chủng ?" Thư Hoa hỏi.

Phong Nguyên hỏi: "Thượng tiên ?"

Ta ngẩng đầu họ, .

Mất .

Tất cả đều mất .

Chỉ còn một .

***

Cuối cùng vẫn thành với con riêng.

Đông Uyên bao giờ lời , cũng sẽ lời .

Tất cả đều mang thai con của Đông Uyên, một ai chỉ trích đứa bé trong bụng .

Chỉ Thư Hoa.

"Ngươi thật trâu bò đó, Dao Dao." Nàng xoa cái bụng bầu của , tặc lưỡi kinh ngạc: "Ngay cả Đông Uyên Thượng tiên ngươi cũng dám đè."

Trên đời cũng còn Phượng Âm nữa, chỉ Tộc trưởng Phượng tộc Phượng Dao.

Ta cũng sờ sờ bụng , gượng hai tiếng: "May mắn thôi."

"Cũng may ngươi gặp may, nếu Đông Uyên Thượng tiên chẳng để gì cả."

Nàng cũng lý.

Lần nữa đẩy cánh cửa Triều Dương Điện là nửa năm khi Đông Uyên chết.

Cái Thần Thụ chỉ cho phép đến gần chính là chân của Đông Uyên, chuyện e rằng trừ ai .

Chỉ là bây giờ còn Thần Thụ nữa.

Phong Nguyên ở nơi vốn trồng Thần Thụ, dùng chổi quét bụi mặt đất, chút buồn bã: "Lâu lắm đến, bụi bặm dày thế ."

Ta cũng buồn.

Lúc , đứa con trong bụng đá một cái.

"Nhóc con, cha con còn cần con, con nhớ gì?"

Vốn tưởng rằng bình tĩnh , nhưng vẫn kìm khi những lời .

"A tỷ?" Phong Nguyên .

"Bụi nhiều quá, bay hết mắt ." Ta xoay rời : "Sau vẫn nên thường xuyên đến quét dọn."

Không đứa con trong bụng gì đó , đêm đó, khi trở về từ Triều Dương Điện, bụng bắt đầu đau.

Đau suốt một đêm một ngày, cuối cùng lúc trăng tròn treo cao bầu trời, sinh đứa nhóc đó.

Là một thằng nhóc.

Tuy chân nó là phượng hoàng, nhưng giống Đông Uyên.

Ta nó, ghét bỏ : "Con cũng chọn mặt đấy."

Đứa nhóc dễ nuôi.

Nó luôn để ý mà cho Phượng Hoàng Sơn gà bay chó sủa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toc-truong-phuong-hoang-toc-vo-sinh-roi/chuong-15.html.]

Ta dứt khoát mang nó về Triều Dương Điện ở, cũng tiện cho tìm kiếm phương pháp cứu Đông Uyên.

Đó là một buổi chiều nắng hai trăm năm , đang trong đình những văn thư thượng cổ mới tìm .

Phong Nguyên đột nhiên ném tới.

Ta Phong Nguyên ngã xuống đất, nhíu mày: "Đoàn Viên!"

Đứa nhóc thò đầu từ một bên cổng vòm, vẻ mặt vô tội: "Nương, ?"

"Tại ném cữu cữu?"

"Không con!" Đứa nhóc ấm ức thôi.

Ta định hỏi tiếp, liền Phong Nguyên từ đất dậy : "A tỷ, Tiểu Đoàn Viên."

Phong Nguyên hôm nay rảnh rỗi nên quét dọn sân. Sân vốn trồng Thần Thụ cũng lâu lắm quét, nó nghĩ hôm nay đến quét luôn, ngờ bước sân b.ắ.n bay ngoài.

Quyển sách trong tay lập tức rơi xuống đất.

Có lẽ là do động tác của quá nhanh, những quyển sách đặt bàn đều quét xuống đất.

Ta quản nhiều như , niệm chú đến cái sân nhỏ .

"Đông Uyên!" Ta gọi tên Đông Uyên, tìm kiếm khắp nơi.

Không ai.

Khắp nơi đều ai.

Ta giống như một kẻ điên, lật tung cả cái sân nhỏ.

"Nương?" Khi Đoàn Viên đến, bệt xuống đất.

Ta ngẩng đầu nó, thấy mảnh đất mặt đột nhiên mọc lên một cây non.

Mảnh đất đó từng chân của Đông Uyên chiếm giữ, hoa cỏ cây cối bình thường căn bản thể mọc .

Chỉ một khả năng.

Ta , nước mắt đầy mặt.

Ngày hôm đó cứ như cả một buổi chiều.

Từ ngày đó trở , bắt đầu trồng cây.

Mỗi ngày cùng nó phơi nắng, tưới nước đầy đủ, cẩn thận cắt tỉa cành lá.

Ta trồng một mạch một ngàn năm.

Hôm nay Tiểu Đoàn Viên dẫn về một cô bé, cô bé mắt sáng răng trắng, trông xinh xắn.

Ta thích, liền cho Đông Uyên .

Không ngờ cái cây lâu động tĩnh gì nở đầy hoa chỉ một đêm, hương hoa ngào ngạt.

Ta gốc cây .

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Lúc , đột nhiên gọi từ phía .

"A Âm."

"Hoa ?"

(Chính văn )

[Đông Uyên phiên ngoại]

Thuở ban sơ Khai thiên lập địa, thiên địa còn vững chắc, chúng thần liền trồng một ít cây, để những cây đến các nơi trời đất trụ cột, dùng để định trời đất.

chính là một trong hàng ngàn cây đó, cũng là cây yếu nhất.

Những cây khác đều mọc cao lớn vạm vỡ, che khuất ánh nắng, hứng nhiều mưa mà mãi lớn .

Một nam thần thở dài bên cạnh mấy vẫn quyết định từ bỏ .

Ta tùy ý nhổ , ném xuống hạ giới.

Nơi ném tới âm u ẩm thấp, sương đen bao phủ, thấy một tia ánh sáng.

Loading...